Trọng Sinh Làm Pháo Hôi - Chương 360

Cập nhật lúc: 2025-03-13 06:20:37
Lượt xem: 0

Bà cụ Đường nắm c.h.ặ.t t.a.y của Ngu Thanh Nhàn đi về nhà, đi được vài bước, bà cụ Đường bỗng nhiên giơ tay lên khẽ vuốt ve khuôn mặt giống hệt Đường Kiến Thành của Ngu Thanh Nhàn, chậm rãi nói:

"Lúc cha con còn sống vẫn luôn che chở cho cô ta. Nó nói với bà, Lý Hải Anh gả cho nó phải chịu thiệt thỏi vì không có chồng bầu bạn ngày đêm, bảo bà đừng khắt khe với cô ta quá, cô ta cũng không dễ dàng gì. Con nói xem, nếu ba con biết được bà với ông nội con kiện cô ta ra tòa, có thể trách ông bà không hả?"

Đường Kiến Thành thàng công với cương vị của một người chồng và một người cha, nhưng trên cương vị làm con, ông vẫn còn nhiều thiếu sót.

Dù sao thì Bà cụ Đường cũng đã từng trải qua sóng to gió lớn, nên bà cụ chỉ đau lòng hai ngày rồi lại thôi.

Nhà họ Đường bắt đầu chuẩn bị tiệc chúc mừng Ngu Thanh Nhàn đỗ đại học.

Tiệc chúc mừng của nhà họ Đường rất long trọng, mở hẳn hai mươi bàn, không những mời khách trong thôn đến, mà còn mời những thầy cô giáo cấp một, cấp hai, cấp ba luôn chăm sóc, chiếu cố nguyên thân đến dự.

Sự việc tráo đối kết quả thi đại học lần này ầm ĩ đến tận trên tỉnh, những người từng dạy nguyên thân đều có ấn tượng tốt với cô ấy nên khi Ngu Thanh Nhàn mời họ đến dự tiệc, họ đều đồng ý đến.

Bọn họ cũng không đến tay không mà đều cầm theo quà tặng. Phần lớn đều là bút máy và sổ viết, trang đầu tiên trong sổ đều viết những lời chúc phúc đến Ngu Thanh Nhàn.

Ngu Thanh Nhàn vô cùng quý trọng những cuốn sổ này. Đây là quà mà giáo viên của nguyên thân tặng, cô muốn giữ gìn cẩn thận cho nguyên thân, cho dù sau này không thể dùng được, nhưng khi nhìn thấy thì cũng cảm thấy vui lòng rồi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-lam-phao-hoi/chuong-360.html.]

Ngày khai giảng cách ngày mở tiệc không xa, Ngu Thanh Nhàn trúng tuyển vào đại học Yến Kinh, cách thành phố nơi họ sống cũng không xa lắm.

Trước ngày khai giảng một tuần, bà cụ Đường và bác gái Đường đã bắt đầu chuẩn bị hành lý cho Ngu Thanh Nhàn đi nhập học rồi.

Mấy ngày này, chỉ cần có thời gian rảnh, bà cụ Đường và bác gái Đường sẽ ngồi trong phòng đánh bông rồi làm chăn bông cho cô.

Sau khi biết Ngu Thanh Nhàn thích màu sắc nhã nhặn đơn giản, mẹ chồng con dâu hai người lập tức mua một miếng vải màu vàng nhạt làm ga trải giường, còn mua một miếng vải màu xám để làm vỏ gối. Sau khi làm xong, mẹ chồng con dâu hai người cùng nhau ngắm ngía.

Bà cụ Đường chậc chậc trong miệng: "Đơn giản quá, nhìn cứ lạ lạ sao ấy."

Từ trước đến nay bà cụ Đường vẫn thích những màu sắc xanh đỏ lòe loẹt, chỉ cần nhìn thôi đã thấy vui mừng ấy, chứ không thích thưởng thức cái phong cách hướng Âu đơn giản thế này.

Bác gái Đường không hổ là con dâu của bà cụ Đường, thẩm mĩ của hai người cũng tương tự nhau: "Con cũng thấy đơn giản, mẹ, nếu không chúng ta lấy một miếng vải hoa để làm vỏ gối đi. Lần trước con có xem được một mẫu vải hoa có in hình lòng đó trứng ấy, vải đó trông cũng khá hợp với tấm ga giường này đấy."

"Được, vậy con mua về đây rồi chúng ta làm. Một học kỳ mất vài tháng đấy, dù sao thì cũng phải làm một hai bộ để đến lúc giặt giũ còn có cái mà thay. À đấy, mua miếng vải tốt tốt một chút, để làm cho cháu gái con hai bộ quần áo. Yến Kinh cách chỗ chúng ta không xa, bây giờ là mùa thu rồi, chẳng mấy chốc nữa sẽ vào đông, cần phải chuẩn bị thêm quần áo dày nữa."

Loading...