Trọng Sinh Làm Pháo Hôi - Chương 355

Cập nhật lúc: 2025-03-13 06:20:28
Lượt xem: 1

Cô giáo Lưu nhìn hai anh em giống nhau như đúng, trái lại không vội hỏi: "Đây là em trai của em à? Thật là đẹp trai!"

Mặt mũi Đường Hà và Đường Hải đỏ lên rồi, Ngu Thanh Nhàn cũng cười đáp: "Đúng ạ, đây là em trai em, dáng dấp vô cùng đẹp. Hai em tránh ra chút nào, cô giáo vào nhà ngồi đi ạ. Tiểu Hải, em rót cho cô giáo một cốc nước nhé."

Đường Hải nghe lời đi vào phòng bếp, Đường Hà cũng đi theo, chỉ chốc lát sau hai anh em đã bê bốn cốc nước ra, Ngu Thanh Nhàn uống một ngụm thì thấy ngọt ngào, bên trong có bỏ thêm đường trắng.

Ngu Thanh Nhàn và cô Lưu trò chuyện đơn giản trong chốc lát, sau khi uống nước xong, cô Lưu lập tức đưa thông báo trúng tuyển của Ngu Thanh Nhàn cho cô.

Nơi cô trúng tuyển vẫn là cái trường học mà trước đây Lưu Ưu Ưu trúng tuyển kia, đây là một trường đại học tổng hợp, năm ngoái vừa mới sát nhập với một đại học y khoa, mà ngành khoa học thực nghiệm trong đó nổi tiếng cả nước.

Ngành học cũng là do Ngu Thanh Nhàn chọn - Khoa học thực nghiệm.

Nói chuyện tiếp thêm một lát nữa, cô giáo Lưu đứng dậy: "Đến cũng được một lúc lâu rồi, cô về trước nhé, trong nhà vẫn còn một đống việc bận đang chờ cô."

Chồng của cô Lưu là một quân nhân, hàng năm đều không có ở nhà. Khi vẫn chưa được nghỉ hè, cô ấy bận việc giảng dạy nên ít có thời gian bên con, nghỉ đông và nghỉ hè là khoảng thời gian mà cô ấy và con thân thiết nhất.

Nếu không phải vì muốn đưa thông báo trúng tuyển cho Ngu Thanh Nhàn, cô ấy còn không muốn rời xa con dù chỉ là một lát như thế đâu.

"Cô giáo Lưu ở lại ăn cơm nhé, em trai em đã đi bắt gà rồi."

Đường Hà và Đường Hải không chịu ngồi yên, hai đứa biết thư khi thông báo trúng tuyển của chị họ về đến, người trong nhà chắc chắn sẽ thịt gà để chúc mừng, nên lúc này hai anh em một người đi về chuồng gà sau nhà, một người thì chạy đi gọi người lớn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-lam-phao-hoi/chuong-355.html.]

Trong nhà trồng vài mẫu khoai tây, lúc này đang là thời điểm thu hoạch, người nhà đã bận việc từ sáng sớm, giữa trưa cũng không trở về ăn cơm.

Cô giáo Lưu sao có thể ở lại được: "Không ở, không ở. Con cô vẫn đang gửi ở nhà hàng xóm đấy, cô không thể đi quá lâu. Cô về đây, cô về đây."

Cô giáo Lưu sợ đi chậm chút nữa thì đụng trúng người nhà họ Đường trở về, mấy năm này người dân đều nhiệt tình, cô giáo Lưu không chống đỡ được.

Ngu Thanh Nhàn không có cách nào khác, chỉ có thể đưa cô ấy ra ngoài cửa. Một tay cô Lưu giữ xe đạp của mình, một tay xoa đầu Ngu Thanh Nhàn: "Chăm chỉ học tập nhé, cô về đây, về sau có thời gian rảnh thì đến thăm cô nhé."

Cô giáo Lưu không đợi Ngu Thanh Nhàn đáp lại, đã đạp xe đi rồi.

Bóng lưng của cô ấy vừa mới biến mất ở góc khuất, bà cụ Đường đội mũ rơm bấy giờ mới về từ hướng ngược lại.

Thấy Ngu Thanh Nhàn đứng ở cửa, bà cụ hỏi: "Nhàn Nhàn, vừa nãy Tiểu Hải nói cô giáo cháu vội vàng đến đưa thông báo trúng tuyển cho cháu hả, ở đâu thế, ở đâu thế?"

"Cô giáo về rồi ạ, nói con trai còn gửi ở nhà hàng xóm nên không thể ở lâu được, đi về trước rồi."

Bà cụ Đường đi nhanh đến cửa nhà, nghe lời này thì vỗ đùi: "Cháu cái con nhóc này, sao không giữ cô ấy ở lại lâu một chút."

Loading...