Trọng Sinh Làm Pháo Hôi - Chương 354
Cập nhật lúc: 2025-03-13 06:20:26
Lượt xem: 0
Ông cụ mạnh mẽ hiên ngang đi trước, lúc này đến tòa án kiện Lý Hải Anh, ông cụ không chỉ muốn Lý Hải Anh trả lại số tiền thuộc về phần của ông cụ và bà lão, mà còn muốn đòi cả số tiền thuộc về phần của cháu gái nữa kìa.
Hai ngày nay ông cụ đã nghĩ thông suốt mọi chuyện rồi, đứa cháu gái này cũng đâu phải con của một mình con trai ông đâu, chẳng lẽ Lý Hải Anh lại không phải mẹ con bé ư? Chẳng lẽ bà ta không nên bỏ tiền ra để nuôi con gái à?
Tòa án thụ lý đơn kiện của ông cụ Đường, thời gian mở phiên tòa còn phải chờ đến hơn mười ngày sau.
Về đến nhà, tối đó ông cụ Đường mở ti vi lên xem tin tức địa phương, trong tin tức nói, cục giáo dục chủ động công khai chuyện một trường hợp tráo đổi kết quả thi đại học, đồng thời cục Giáo dục cũng đã xử phạt hiệu trưởng của trường Nhất Trung và một số lãnh đạo khác.
Ông cụ Đường khen cục Giáo dục làm việc rộng rãi, lại kéo bác trai Đường uống nhiều hơn mấy chén.
Còn mười ngày nữa là đến ngày mở phiên tòa của vụ kiện ông cụ Đường kiện Lý Hải Anh nuốt toàn bộ tiền trợ cấp, trong mười ngày này, Ngu Thanh Nhàn đã gặp hai đứa con song sinh của bác trai Đường và bác gái Đường.
Bác trai Đường và bác trai Đường sinh được tổng cộng ba người con, anh cả Đường Giang, anh hai Đường Hà, anh ba Đường Hải.
Năm nay cặp song sinh được mười năm tuổi. Thiếu niên ở tuổi này rất chú ý chuyện giới hạn nam nữ, nên Đường Hà và Đường Hải không nói nhiều với Ngu Thanh Nhàn, nếu như không phải chuyện quan trọng họ sẽ không nói với cô một câu nào cả, nhưng chỗ nào cũng thể hiện ra sự thân thiết.
Giống như bây giờ vậy, Đường Hà và Đường Hải lên núi đốn củi, không những mang về cho cô nửa thùng quả tầm bóp mà họ hái riêng cho cô, còn có một bó hoa tầm bóp nữa.
Hoa tầm bóp rất đẹp, một chùm lớn màu trắng phấn kết hợp với màu lá cây xanh biếc, khiến người ta vừa nhìn đã cảnh đẹp ý vui.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-lam-phao-hoi/chuong-354.html.]
Đường Hải hơi xấu hổ: "Em nghe mẹ nói chị thích hoa, hoa tầm bóp đẹp lắm."
Đường Hà xách xô vào trong nhà múc nước, sau khi bỏ tầm bóp chín đen vào nửa thùng nước rửa sạch thì bày lên đĩa cho cô: "Đây, em rửa cho chị rồi."
Ngu Thanh Nhàn cảm nhận được ý tốt của họ, một tay cầm hoa tầm bóp, một tay cầm đĩa đựng quả tầm bóp chín đen: "Cảm ơn Tiểu Hà, Tiểu Hải nhé."
Hai cậu nhóc choai choai chưa từng được người ta cảm ơn một cách trịnh trọng như thế nên xấu hổ đến độ hai má đỏ bừng.
Ngu Thanh Nhàn không tiếp tục trêu hai cậu nữa, lỡ trêu xong thẹn quá hóa tức thì xong.
Đường Hà và Đường Hải thở phào nhẹ nhõm, quay về phòng mình làm bài tập. Thành tích của họ đều không tệ lắm, Ngu Thanh Nhàn xem qua vài lần rồi cũng thôi không nhìn nữa.
Ăn trái cây ngọt ngào, Ngu Thanh Nhàn đi dạo trong sân, đúng lúc này bên ngoài truyền có tiếng chuông xe đạp truyền đến, Ngu Thanh Nhàn đi ra cửa xem, người đến là cô giáo Lưu.
"Thanh Nhàn ơi, thông báo trúng tuyển của em được gửi về rồi, đúng lúc cô ở trường học, nên tự động mang tới cho em đây.”
Trước khi Ngu Thanh Nhàn kịp phản ứng lại, Đường Hà và Đường Hải đã vọt đến đây, hai người họ đứng ở hai bên Ngu Thanh Nhàn, nhìn cô giáo Lưu bằng ánh mắt sáng ngời.