Trọng Sinh Làm Pháo Hôi - Chương 344

Cập nhật lúc: 2025-03-12 21:47:54
Lượt xem: 0

"Ăn đi, bác gái để phần riêng cho con đấy." Nguyên thân rất thích ăn chân gà và cánh gà, vì thế chỉ cần nguyên thân về nhà, chỉ cần trong nhà thịt gà thì chân gà và cánh gà nhất định của của nguyên thân, ai cũng đừng đụng vào.

"Con cảm ơn bác." Ngu Thanh Nhàn nở một nụ cười ngọt ngào với bác gái Đường, sau đó thì gắp cánh gà lên bắt đầu gặm.

Gà này là bác gái Đường rang qua rồi mới mang đi hầm, da gà mềm nhũn, bên trong thịt gà vừa mềm vừa béo. Thịt gà được hầm cùng nấm Tùng hôm trước bác gái Đường lên núi hái được, mùi thịt quyện với mùi nấm cực kỳ thơm.

Nguyên thân rất thích ăn cơm, vì thế nhà họ Đường rất ít khi ăn cơm lú nào cũng sẽ chuẩn bị sẵn vài cân gạo, nguyên thân vừa về họ sẽ nấu cơm ngay, lần này cũng không ngoại lệ.

Ngu Thanh Nhàn chan canh gà vào cơm, lại dùng nước canh đó chấm bánh bột mì ăn. Mà bác gái Đường và bà cụ Đường lại không ngừng đũa gắp thức ăn cho cô, cuối cùng cô ăn hết ba cánh gà, hai cái chân gà và rất nhiều đậu, cà tím.

Mãi đến khi cô nói ăn không nổi nữa, hai mẹ chồng con dâu mới dừng tay. Còn cánh gà và chân gà trong đĩa hai người cũng không đụng đến, định cất đi để ngày mai cho Ngu Thanh Nhàn ăn.

Đến bảy giờ tối, bữa cơm cũng kết thúc, Ngu Thanh Nhàn giúp bác gái Đường dọn dẹp sạch sẽ xong thì mới đi về căn phòng ngủ mà bác gái Đường đã chuẩn bị cho cô.

Chăn đệm đều do bác gái Đường làm, vỏ chăn và ga giường đều là đồ mới do chiều nay bà vừa mua về. Ga giường là một miếng vải bông có hoa văn màu hồng nhạt, vỏ chăn cũng là màu hồng nhạt xen lẫn vài bông hoa lớn đỏ thẩm.

Bác gái Đường thật sự rất khéo tay, sau khi làm xong còn mang ra sân phơi nắng một lúc lâu, bên giờ nằm trong bộ chăn đệm này, chóp mũi cô như thể ngửi được hương vị của mặt trời vậy, không có bất cứ một mùi lạ nào cả.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-lam-phao-hoi/chuong-344.html.]

Một đêm không mộng mị, sau khi Ngu Thanh Nhàn tỉnh dậy thì nhìn ra ngoài, chỉ thấy mặt trời đã chiếu sáng khắp nơi, bầu trời trong xanh đến mức không nhìn thấy bất cứ màu sắc nào khác, xa xa những ngọn núi xanh mướt được bao phủ trong ánh mặt trời.

Bà cụ Đường đang cho gà ăn trong sân, hai mẹ chồng con dâu họ thật sự rất chăm chỉ, chịu khó, nuôi một mạch hơn mười con, gần hai mươi con gà.

Ngu Thanh Nhàn gấp chăn rồi đi giày sau đó ra khỏi phòng ngủ. Bên cạnh giếng có một cái chậu tráng men, bên cạnh chậu tráng men là phích nước màu đỏ rượu có in hoa mẫu đơn, khăn mặt màu hồng phấn cũng được vắt trên thành chậu. Bên cạnh còn đặt thêm một cái ghế nhỏ, trên ghế để một cái cốc tráng men và bàn chải, kem đánh răng.

Tất cả những thứ này đều là chuẩn bị cho Ngu Thanh Nhàn. Trong trí nhớ của nguyên thân thì chuyện này xảy ra thường xuyên.

Ngu Thanh Nhàn đi đến đó lấy đồ để đánh răng, rửa mặt, bà cụ Đường cầm ghế nhỏ ngồi bên cạnh Ngu Thanh Nhàn rồi nói với cô:

"Bàn chải đánh răng mà con dùng lần trước đến không dùng được nữa, bị bám một tầng bụi dày đặc rồi, đúng lúc trong nhà còn có không ít bàn chải đánh răng nên bà mới cầm cho con một cái mới."

Bà cụ Đường giải thích xong thì lại hỏi Ngu Thanh Nhàn: "Chuyện thi vào đại học của con bên cục Giáo dục kia đã điều tra xong xuôi hết rồi, con có dự tính gì chưa?"

Loading...