Trọng Sinh Làm Pháo Hôi - Chương 342

Cập nhật lúc: 2025-03-12 21:47:50
Lượt xem: 0

Lời bác trai Đường nói được phần lớn mọi người đồng ý.

Thôn Đường Gia nhà họ cực kỳ coi trọng giáo dục, số lượng trẻ con trong thôn được đi học cũng không phải ít, chuyện này nếu không tra ra manh mối, nói không chừng ngày nào đó con nhà họ cũng là nạn nhân của việc tráo đổi thành tích này đấy.

"Đúng, loại chuyện này không thể nhân nhượng được. Nông dân chúng ta muốn cho con cái đến trường cũng không dễ dàng, đào rỗng của cải cũng chỉ mong chúng có tiền đồ tốt. Loại chuyện tráo đổi thành tích này có một... thì sẽ tiếp tục có hai, sẽ hủy hoại tương lai của đám trẻ."

Nơi này vẫn có một số cha mẹ có con cái sắp thi đại học, suy bụng ta ra bụng người, ngẫm lại nếu thành tích học tập của con nhà mình mà bị tráo đổi thì chính họ cũng sẽ không kiềm chế được cơn tức giận.

"Đúng, nếu cục giáo dục không cho chúng ta một câu trả lời hài lòng, vậy chúng ta sẽ truyền chuyện này ầm ĩ ra ngoài, khiến cho nó thật ồn ào vào. Trên đời này, chẳng lẽ lại không có chỗ nào nói chuyện thay nông dân chúng ta ư?"

Văn phòng của nhà văn hóa thôn trở nên hỗn loạn, anh một câu tôi một câu bày tỏ quan điểm, thái độ của mình.

Chờ họ nói hết, ông cụ Đường mới lên tiếng: "Chút nữa mọi người đến nhà tôi ăn cơm nhé, bạn già của tôi đã thịt mấy con gà, phiền mọi người hôm nay chạy đi chạy lại cùng chúng tôi."

Người trong thôn bỏ bê công việc cả ngày trời để ra ngoài chạy đôn chạy đáo với họ, ông cụ Đường và bà cụ Đường đều là người biết cảm ơn, từ khi về đến thôn bà cụ đã mời những người giúp mình tối nay đến nhà bà cụ ăn cơm.

Mọi người đi lại cũng mệt mỏi hết rồi, nên khi nghe được có thịt gà ăn thì tinh thần của ai nấy đều phấn chấn lên.

"Thím cũng khách sáo quá, cần gì phải thịt gà đâu, chúng cháu cũng không bận gì nên giúp đỡ là phải rồi."

"Đúng đấy, cháu nói này, không mời cơm cũng được mà, chúng cháu cũng đâu phải người ngoài, chúng ta đều là con chá cùng một tổ tông đấy, mọi người chăm sóc nhau là lẽ đương nhiên mà."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-lam-phao-hoi/chuong-342.html.]

"Đúng đúng đúng, Vượng Tử nói đúng đấy."

Ông cụ Đường nhếch miệng cười: "Nói thì nói thế, nhưng mấy đứa đi lại cũng mệt mà, thím mấy đứa cũng đã thịt gà rồi, mấy đứa không ăn thì nhà chú cũng không ăn hết."

Nếu đã đãi khách thì không có lý nào lại để người ta ăn không no.

Nhiều người như thế, tất nhiên thịt một con gà thì không đủ ăn rồi.

Bà cụ Đường kiềm chế nỗi đau lòng g.i.ế.c hẳn mấy con gà trống, mà bác gái Đường lúc này lại đang hấp bánh bột mì.

Lúc này rau trong vườn đều ăn được rồi, bác gái Đường bảo Ngu Thanh Nhàn đến vườn rau hái một ít đỗ, cà tím và chua về. Đỗ, cà tím và cà chua đều được cắt thành từng khúc nhỏ, bỏ vào trong nồi om cùng tương nhà làm.

Mặc dù trông không được đẹp mắt lắm, nhưng mùi hương lại thật sự rất thơm.

Ngu Thanh Nhàn và bà cụ Đường kê ba cái bàn trong sân, lại chia đồ ăn thành ba phần mang đặt lên bàn, còn bác gái Đường thì đi về phòng mình ôm một bình rượu nếp ra.

Rượu nếp là rượu do chính tay bác gái Đường ủ từ cây ngô ngọt, nồng độ cồn không cao lại có hương vị ngọt ngào thuần khiết, người đã từng uống không có ai là không nghiện.

Loading...