Trọng Sinh Làm Pháo Hôi - Chương 339

Cập nhật lúc: 2025-03-12 21:47:44
Lượt xem: 0

Vấn đề này ngay cả Lý Hải Anh còn hiểu được thì sao Lý Diệu Tông có thể không hiểu rõ? Nhưng muốn ông ta bỏ tiền ra vá lỗ thủng cho Lý Hải Anh, ông ta không muốn.

"Còn không phải tại em à, nếu em có thể thuyết phục được Nhàn Nhàn thì đã không có chuyện gì rồi." Lý Diệu Tông sở dĩ dám không kiêng nể gì là vì trước đây cháu gái của ông bà cụ Đường thân thiết với họ, cô ấy sẵn sàng che chở họ nếu họ có giằng co với nhà họ Đường.

Nhưng Lý Diệu Tông nằm mơ cũng không tưởng tượng được có một ngày cô cháu gái bị họ nắm chặt trong lòng bàn tay đột nhiên lại làm phản, lẽ nào thi trượt đại học sẽ khiến tính tình người ta thay đổi?

Lý Hải Anh không nghĩ rằng trong lúc mà bà ta khó khăn nhất, anh trai mà bà ta vẫn luôn tin tưởng lại không muốn giúp bà ta, trái lại còn liên tục trách cứ:

"Sao có thể trách em được? Nếu không phải anh và chị dâu bảo em tráo thành tích thi đại học của Nhàn Nhàn cho Ưu Ưu, thì chuyện đâu có đến nỗi này? Con bé vẫn sẽ nghe lời em, nếu không phải thi trượt đại học khiến tính tình con bé thay đổi lớn, con bé đâu có thành như bây giờ?"

"Lời này của em có ý gì hả? Bây giờ em đổ hết mọi chuyện lên đầu anh đúng? Không phải em cũng đồng tình với chuyện đổi thành tích ư? Nếu em không đồng ý, sao anh dám làm như thế hả?"

Chỉ vì một ngàn sáu trăm tệ, mà hai anh em chăm sóc, dựa dẫm nhau nửa đời người cứ thế mà trách móc lẫn nhau, cuối cùng tan rã trong không vui.

Sau khi người nhà họ Đường rời khỏi nhà họ Lý thì đi thẳng đến cửa Chính phủ, bà cụ Đường đi đến quầy bán quà vặt ở đối diện cửa Chính phủ tiêu một đồng tiền mua mười cây kem vị rượu chia cho mọi người.

Lúc này đang là chính giữa hè, trời cực kỳ nóng nực. Mọi người dày vò lâu như thế nên đều khát nước, nhận cây kem, cảm nhận được nhiệt độ mát lạnh, trên mặt họ đều cười như nở hoa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-lam-phao-hoi/chuong-339.html.]

Bà cụ Đường còn mua một chai nước có ga cho Ngu Thanh Nhàn: "Uống đi con, chủ tiệm bán quà vặt kia nói ngon lắm, vẫn còn đang lạnh đấy."

Một chai nước có ga tốn ba xu, có thể mua bốn năm cây kem, nếu bình thường bà cụ Đường chắc chắn sẽ không nỡ bỏ tiền mua, nhưng vì có Ngu Thanh Nhàn ở đây nên bà cụ sẵn lòng bỏ ra.

Ngu Thanh Nhàn đã trải qua hai thế giới rồi, các loại đồ uống cô cũng từng uống không ít nên không thiết tha gì mấy thứ này. Nhưng mà đây là tấm lòng của bà cụ Đường với cháu gái, Ngu Thanh Nhàn sao có thể phụ lòng bà cụ được?

Cô đưa chai nước có ga đến trước mặt bà cụ Đường: "Bà uống trước đi ạ."

Hành động của Ngu Thanh Nhàn khiến bà cụ Đường vui đến nở hoa, bà cụ đẩy nước có ga lại cho cô: "Bà không thích uống, cũng không uống được loại nước này, con uống đi, con uống đi."

"Bà không uống con cũng không uống đâu."

Ngu Thanh Nhàn nói xong, lúc này bà cụ Đường mới nhận lấy cái chai.

Trước khi uống bà cụ nhớ đến mấy hôm trước khi nói chuyện với đám chị em già của mình, các bà ấy nói bây giờ đứa bé càng lớn càng kiểu cách nên luôn phải chú ý cẩn thận.

Lúc uống nước không thích uống cùng một cái cốc với người khác, chứ đừng nói đến tu cùng một cái chai.

Loading...