Trọng Sinh Làm Pháo Hôi - Chương 335

Cập nhật lúc: 2025-03-12 21:47:35
Lượt xem: 0

Vợ chồng ông ta một người mặt trắng, một người mặt đỏ phối hợp vô cùng ăn ý. Những người quen biết bọn họ, khi nhắc đến Lý Diệu Tông nào có ai không khen một câu?

Nói ông ta là người phóng khoáng hào sảng, là một người hiền lành.

Vừa nhắc đến Lưu Xuân Chi đã bĩu môi, nói đó đúng là con hổ cái, quản Lý Diệu Tông giống như cháu trai vậy.

Chỉ có những người vô cùng quen thuộc với họ mới biết, trong nhà Lý Diệu Tông, Lý Diệu Tông luôn nói một không hai, mọi chuyện Lưu Xuân Chi đều phải nghe Lý Diệu Tông nói.

Lúc đó bà cụ Đường cũng bị hình tượng kia mê hoặc mới có thể cho rằng hai anh em nhà họ Lý có nhân phẩm tốt.

Xí, cả nhà họ Lý, người hư hỏng nhất chính là Lý Diệu Tông. Nói ông ta nham hiểm cũng là đang xỉ nhục hai từ nham hiểm này rồi, phải là cụ của nham hiểm mới đúng.

Bà cụ Đường đã nhìn thấu bộ mặt thật của Lý Diệu Tông rồi, bà cụ nhổ một nước bọt xuống bên chân Lý Diệu Tông: "Có cái rắm ấy! Mày không nghe thấy á, nhà mày là hoàng cung à mà tiếng động lớn như thế mày không nghe thấy?"

Bà cụ Đường đã quyết tâm xé rách mặt với nhà họ Lý rồi. Dù sao cháu gái bà cụ cũng quyết định sẽ đi về nhà ở, bà cụ còn giữ thể diện cho nhà họ Lý làm gì nữa?

Trước kia, sở dĩ bà cụ không trở mặt là do sợ ném chuột vỡ đồ.

Bà cụ Đường nói không chút lưu tình nào, ngay cả nụ cười trên mặt Lý Diệu Tông cũng hạ xuống rồi, ông ta nhìn bà cụ bằng cặp mắt hình tam giác âm hiểm:

"Bác gái, bác mà còn nói thế là cháu giận đấy. Sao tự nhiên bác lại mắng người chứ? Vô lý vừa thôi."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-lam-phao-hoi/chuong-335.html.]

Bà cụ Đường "hừ" một tiếng. Bác trai Đường làm con cả trong nhà, cũng là trụ cột trong nhà, ông là người không thích nói chuyện, nhưng vào những thời điểm quan trọng thì luôn nói một phát ăn ngay.

Lúc mới đến là Lý Hải Anh ra mở cửa, nên ông để mẹ ông ra mặt giằng co, bây giờ người lên tiếng là Lý Diệu Tông, sao bác trai Đường có thể nhịn cho được?

"Tao cảm thấy mẹ tao nói chuyện rất tốt đấy chứ? Lý Diệu Tông, căn nhà này của mày tốt thật đấy, ở có thoải mái không?" Bác trai Đường vừa nói vừa quan sát trong viện.

Căn nhà của Lý Diệu Tông rất lớn, gồm bốn gian nhà giữa và ba gian sương phòng phía tây, phía đông là tường viện. Sân cũng rất lớn, tất cả đều được lát xi măng.

Ngu Thanh Nhàn cũng vội vàng liếc mắt đánh giá, căn nhà này của Lý Diệu Tông đúng là không tệ đâu, ở thập niên tám mươi này, cũng chỉ có những khu nhà cao cấp mới có căn nhà thế này thôi.

Trách không được, Cao Thành Minh sẽ bí quá hóa liều giúp nhà họ Lý bóp méo tin tức đỗ đại học.

Lý Diệu Tông nghe bác trai Đường nói xong, ánh mắt cũng không hề thay đổi: "Cũng không có gì, vì căn nhà này mà làm công cả đời rồi, lúc trước còn vay nợ bên ngoài đến bây giờ vẫn chưa trả hết đâu đấy."

Vẻ mặt của Lý Diệu Tông buồn rầu theo lời nói của ông ta, như thể ông ta thật sự mắc nợ vậy.

Bác trai Đường hừ một tiếng: "Đúng thật là khoản nợ lương tâm là khó trả nhất. Chúng tôi đều bận lắm, hôm nay đến đâu cũng không phải để nghe các người nói mấy câu vô nghĩa. Tôi muốn biết hơn ba nghìn tiền trợ cấp của thằng em trai đã c.h.ế.t của tôi, đến bây giờ còn lại nhiều hay ít. Cái này chắc cũng không quá đáng đâu nhỉ?"

Loading...