Trọng Sinh Làm Pháo Hôi - Chương 330
Cập nhật lúc: 2025-03-12 21:47:25
Lượt xem: 1
Bà cụ Đường lăn lộn trong giới buôn chuyện hơn mười năm nay, chỉ cần nghe thế là đã đoán được ẩn ý đằng sau. Thông qua lời nói của Ngu Thanh Nhàn, bà cụ cũng đoán được đại khái mọi chuyện rồi.
Mấy lời vừa nãy của Ngu Thanh Nhàn nghe qua thì hơi vô lý, nhưng nếu nói về người không có quy tắc như Lý Hải Anh thì lại vô cùng có lý.
Trong lòng của người phụ nữ Lý Hải Anh kia, chuyện của nhà họ Lý của bà cụ luôn quan trọng nhất, thậm chí còn quan trọng hơn chính bản thân bà cụ nữa kìa.
Cái loại chuyện đổi thành tích học tập của con gái cho cháu gái mình, bà cụ Đường tin rằng bà cụ có khả năng được lắm.
Bà cụ Đường giận đến run người, bà cụ vỗ đùi một cái: "Con mụ Lý Hải Anh kia đúng là điên rồi! Vì nhà mẹ đẻ mình mà ngay cả con gái ruột nó cũng có thể hi sinh cho được."
"Cũng lạ lắm nhá, năm đó đáng lẽ ra sống c.h.ế.t bà cũng không nên cho loại tai họa này vào cửa mới đúng. Loại phụ nữ này nên giữ chặt ở nhà mẹ đẻ cả đời, cha con năm đó đúng là mắt mù rồi mới nhìn trúng nó." Bà cụ Đường vừa nói vừa hối hận chảy cả nước mắt, ngay cả con trai mình cũng gộp chung mắng luôn.
Năm đó bà cụ kiến thức hạn hẹp, vừa nghe thấy đối tượng của thẳng con út là người thành phố, vẫn còn đang làm công nhân nữa thì mừng đến vỡ òa rồi, sau khi hỏi thăm mới biết cô gái đó hiếu thuận cha mẹ, yêu thương anh chị em, là một cô gái có phẩm hạnh đoan chính, biết trên biết dưới nên bà cụ đành đồng ý.
Sau khi kết hôn rồi mới biết bà cụ sai quá sai rồi, nhưng cũng cưới hỏi xong rồi, bà cụ cũng không thể bắt ép con trai mình ly hôn được đúng không? Nhà họ Đường của bà cụ không làm ra nổi loại chuyện này.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-lam-phao-hoi/chuong-330.html.]
Sau này khi xét thấy Lý Hải Anh là gia đình quân nhân nên xưởng nhựa phân một căn nhà cho bà ta, cái ngày mà Lý Hải Anh dọn đi bà cụ chỉ tiếc không thể đốt pháo ăn mừng thôi!
Đến bây giờ bà cụ mới hối hận c.h.ế.t đi được, nếu ngày đó bà cụ không đồng ý cho Lý Hải Anh chuyển ra ở riêng thì tốt rồi, như thế thì cháu gái sẽ lớn lên dưới mí mắt họ, cho dù Lý Hải Anh có mười tám lá gan cũng không dám chà đạp con bé như vậy.
Bà cụ Đường càng nghĩ lại càng tự trách, bà cụ lau nước mắt: "Nếu lúc trước bà mạnh mẽ một chút, bất chấp mọi thứ kể cả xấu hổ dẫn con về nuôi nấng bên người thì tốt rồi."
Khi đó, ngoài hũ tro cốt của Đường Kiến Thành còn có một tấm di thư được gửi về, lời lẽ trong thư toàn bộ đều thể hiện sự áy náy với cha mẹ và vợ con.
Lại nhìn thấy dáng vẻ suy sụp của Lý Hải Anh đang cầu xin họ, cầu xin họ không cần cướp đi con gái của bà ta, còn thề với trời rằng bà ta sẽ không bao giờ đi bước nữa, thậm chí viết cả giấy cam đoan luôn rồi nhất quyết phải cùng bà ký vào đó.
Lúc đó ở trước mặt mọi người, nhà họ Đường bị Lý Hải Anh đặt trên giá nướng, mà Lý Hải Anh còn thể hiện ra cái dáng vẻ nếu họ không đồng ý thì bà ta sẽ đi c.h.ế.t cho rồi, họ còn có thể làm sao được nữa?
Đời trước, bà cụ Đường cũng nói với nguyên thân những lời này, mãi cho đến khi c.h.ế.t vì bệnh bà cụ vẫn còn rất tự trách, cho dù nguyên thân chưa từng trách móc bà cụ nửa lời.