Trọng Sinh Làm Pháo Hôi - Chương 325

Cập nhật lúc: 2025-03-12 21:46:13
Lượt xem: 0

Sau khi nguyên thân kết hôn, cũng chỉ có duy nhất nhà họ Đường vươn tay giúp đỡ cô ấy.

Ngu Thanh Nhàn cảm thấy những người như thế chắc chắn sẽ có một ý nghĩa quan trọng trong lòng nguyên thân, nên cô phải gắn bó quan hệ với họ.

Nhà họ Đường ở trong thôn ngay bên cạnh thị trấn, ra khỏi trấn đi thêm mười phút là đến nơi.

Bây giờ đang là giữa tháng tám, là thời điểm nông thôn không bận rộn cũng không nhàn rỗi.

Khi Ngu Thanh Nhàn đến nhà họ Đường thì trời cũng chiều rồi, ông cụ Đường và bà cụ Đường vốn đang ngủ ở cái kháng trong phòng cũng vừa tỉnh, bác trai Đường và bác gái Đường thì đang từ trên núi về.

Hai ngày trước trời mưa nhỏ nên trên núi mọc không ít nấm, bây giờ cuộc sống của người dân khấm khá hơn rồi nên nấm cũng được giá hơn. Bác trai Đường và bác gái Đường đều là người chịu khó, trong viện đã có không ít nấm phơi khô.

Nhìn thấy Ngu Thanh Nhàn, bác trai Đường và bác gái Đường đều sửng sốt một chút.

Bác trai Đường là người nghiêm túc, rất ít nói, còn bác gái Đường thì khéo léo hơn nhiều. Bà ta đứng dậy, nở một nụ cười rạng rỡ rồi nắm lấy tay Ngu Thanh Nhàn: "Nhàn Nhàn đến đấy à? Ăn cơm chưa con? Nhìn này, khuôn mặt nhỏ nhắn tái nhợt hết cả rồi. Đức Sinh, anh đi đun nước đi, em làm chút bánh canh cho cháu gái."

Bác gái Đường sai chồng làm việc xong thì tươi cười hỏi Ngu Thanh Nhàn: "Con thích nhất bánh canh bác làm mà, lát nữa ăn nhiều một chút nhé."

Ngu Thanh Nhàn được bác gái Đường đưa đến phòng đông, sau đó tự mình đi vào phòng bếp nấu cơm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-lam-phao-hoi/chuong-325.html.]

Bác trai Đường cũng không có gì để nói với cô cháu gái Ngu Thanh Nhàn này, đến phòng phía tây để gọi bà cụ Đường đang ngủ trưa, sau đó đi vào phòng bếp giúp bác gái Đường nhóm lửa.

Bà cụ Đường nghe thấy Ngu Thanh Nhàn tới, vội vàng đến căn phòng phía đông, còn không kịp mang giày.

Bà cụ cũng không còn trẻ nữa, lưng đã còng xuống, bà vừa vào phòng đã kéo tay Ngu Thanh Nhàn, nói: "Thanh Nhàn à, hôm nay sao lại tới đây? Mẹ cháu bảo cháu đến à?”

Lý Hải Anh không vui khi nguyên thân tiếp xúc nhiều với nhà bà nội, mỗi lần nguyên thân trở về nhà bà nội hoặc nói chuyện với người trong nhà bà nội, bà ta đều sẽ rất khó chịu, thời gian trôi qua, nguyên thân cũng ít đi liên lạc với người thân bên đằng nội.

Sau này lấy chồng, cô ấy mới lại thân cận với đằng nội.

Ngu Thanh Nhàn lắc đầu: "Không có, cháu tự mình tới.”

Ngu Thanh Nhàn vừa nói xong, bà cụ Đường sốt ruột: "Vậy lúc cháu đến mẹ cháu có biết hay không? Cháu giấu cô ta rồi chạy đến đây sao? Cháu trở về, cô ta không mắng cháu sao?”

Bà cụ Đường lo lắng. Bà cụ rất không hài lòng với cô con dâu Lý Hải Anh, lúc trước cuộc hôn nhân giữa bà ta và con trai út Đường Kiến Thành là do đội trưởng bảo vệ của nhà máy nhựa tác hợp.

Đội trưởng đội bảo vệ của nhà máy nhựa là trung đội trưởng của Kiến Thành nhà bà lúc vừa mới tham gia quân ngũ, sau khi giải ngũ thì vào làm việc tại nhà máy nhựa.

Vợ của ông ta làm cùng một xưởng với Lý Hải Anh. Khi còn trẻ, Lý Hải Anh xinh đẹp và chăm chỉ, lại thảo mai, thế là trở thành chị em tốt với vợ của đội trưởng đội bảo vệ.

Loading...