Trọng Sinh Làm Pháo Hôi - Chương 310

Cập nhật lúc: 2025-03-12 21:45:44
Lượt xem: 1

Ngu Hưng Gia và Vương Tiểu Hà rất chiều chuộng Ngu Thanh Nhàn, để ông bà biết cô và Tần Kỷ Huy đi xuống sông mò ốc, chưa biết chừng cô lại bị mắng một trận, ngay cả Tần Kỷ Huy cũng bị liên lụy.

"Được, được." Vương Tiểu Hà xách thùng ốc vào phòng bếp.

Tần Kỷ Huy kéo tay Ngu Thanh Nhàn:

"Thanh Nhàn, em không nói cho cô chú biết chuyện anh cầu hôn em à?"

Ngu Thanh Nhàn liếc anh một cái, nhỏ giọng nói:

"Anh ngốc à? Anh cầu hôn em là chuyện của anh, cha mẹ anh còn chưa tới nhà nói chuyện với cha mẹ em đâu. Giờ nói cho cha mẹ biết em đồng ý lời cầu hôn của anh, chắc chắn cha mẹ em không bảo gì em, nhưng anh thì có đấy."

Nhớ tới thái độ của nhạc phụ dành cho mình mấy năm trước, Tần Kỷ Huy rùng mình một cái:

"Hôm nay quay về anh bảo cha mẹ tới xin cưới hỏi."

Ngu Thanh Nhàn hài lòng gật đầu:

"Mau vào phòng đi, chắc cha em sắp về rồi, anh uống chén trà, nói chuyện với ông một lát đi. Em đi ngủ một giấc, trưa nay chưa ngủ chút nào, em có hơi buồn ngủ."

Thời gian làm việc và nghỉ ngơi của Ngu Thanh Nhàn được Vương Tiểu Hà điều chỉnh rất nghiêm khắc, ngày nào cũng ngủ rất sớm, sáng ra bảy giờ đã rời giường, một giờ thì ngủ trưa. Nếu ngày nào không làm được, cả người cô đều khó chịu.

"Đi thôi." Tần Kỷ Huy vào nhà chính, Ngu Thanh Nhàn vào chái phòng.

Chưa được một lúc, Ngu Hưng Gia đã về, ông vừa chơi một ván cờ rất sảng khoái với bạn già, nhìn thấy Tần Kỷ Huy đến, ông vui vẻ hỏi:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-lam-phao-hoi/chuong-310.html.]

"Kỷ Huy tới hả? Mau vào đây đánh mấy ván với chú, vừa rồi đang chơi hăng với lão Trần thì sếp của ông ta tới, nói cháu trai về rồi. Thế là lão già kia mừng rỡ chạy về ôm cháu, làm cho cả người chú khó chịu."

Lão Trần là bạn cờ của Ngu Hưng Gia, hai người không đi câu cá, một ấm trà có thể ngồi cả buổi chiều.

Tần Kỷ Huy niềm nở đi lấy cờ, hai người ngồi trong phòng khách bắt đầu chơi, càng chơi vẻ mặt của anh ấy càng khổ sở, mà ngh càng chơi càng hăng hái.

Tần Kỷ Huy ra một quân cờ đen, Ngu Hưng Gia cầm quân cờ trắng suy nghĩ hồi lâu, đặt xuống góc trái bàn cơ. Tần Kỷ Huy khổ sở nhắm mắt lại, vì Ngu Hưng Gia hạ quân cờ này xuống là anh ấy thua.

Hiển nhiên Ngu Hưng Gia cũng phát hiện ra, ông chợt đổi sắc mặt, lập tức thu lại quân cờ vừa rồi:

"Chú đánh sai rồi, đánh sai rồi, để chú suy nghĩ lại chút đã."

"Không sao đâu, chú cứ từ từ suy nghĩ." Ba năm, Tần Kỷ Huy từ một người dốt đặc cán mai về cơ vây trở thành một cao thủ, mà khi đấu với nhạc phụ, trình độ của anh ấy vẫn giống lúc trước.

Mấy ông lão trong khu nhà ở đều không thích chơi với ông, chỉ có lão Trần là ngang cơ với ông, hai người bị các tay cờ khác xa lánh, chỉ đành tự chơi với nhau.

Ngu Thanh Nhàn ngủ một giấc, tỉnh lại thấy bên ngoài trời đã gần tối. Vương Tiểu Hà bận rộn trong phòng bếp, Ngu Hưng Gia và Tần Kỷ Huy thì rửa rau trong sân.

Cô đẩy cửa đi ra, vào phòng bếp.

Để mừng Ngu Thanh Nhàn tốt nghiệp, bữa cơm tối nay rất thịnh soạn.

Gần đây cô thích ăn cá, nên Vương Tiểu Hà đã đổi rất nhiều cách nấu. Tối nay bà làm cá chép chua ngọt, cá chép được xử lý không còn chút mùi tanh nào, thịt cá trắng mềm bên trong, bên ngoài được rưới nước sốt chua ngọt màu đỏ, rất ngon miệng, vừa ăn một miếng đã cảm thấy khẩu vị được mở ra.

Loading...