Trọng Sinh Làm Pháo Hôi - Chương 309

Cập nhật lúc: 2025-03-12 21:45:42
Lượt xem: 2

"Cô Ngu Thanh Nhàn, xin hãy gả cho tôi." Tần Kỷ Huy nói với vẻ mặt trịnh trọng, giọng nói rất khí phách.

Đám người Tiểu Triệu đằng sau anh lập tức đung đưa hoành phi "xin em hãy gả cho anh", bắt đầu hô ầm lên. Tiếng hô của họ rất có nhịp điệu, trong chốc lát, những người vây xem cũng bắt đầu hòa nhịp hô lớn mấy chữ "gả cho anh ấy đi".

Trong tiếng hô lớn của mọi người, Ngu Thanh Nhàn mỉm cười, đưa tay nhận lấy chiếc nhẫn trong hộp, đeo lên ngón tay áp út của mình.

Tần Kỷ Huy vui mừng đứng phắt dậy, không kiềm chế nổi ôm chầm lấy cô vào lòng.

Đám người vây xem hét ầm lên, sau đó đổi thành tiếng vỗ tay vang dội.

Tần Kỷ Huy hơi lấy lại bình tĩnh, kéo tay Ngu Thanh Nhàn chạy ra ngoài đường.

Xe của anh ấy đang đỗ ở ven đường, hai người lên xe. Đám người Tiểu Triệu cũng đuổi tới.

Tần Kỷ Huy khởi động xe, lái đi, để đám người Tiểu Triệu ra sức đuổi theo đằng sau.

Ngu Thanh Nhàn nhìn kính chiếu hậu, hỏi:

"Không đợi họ hả?"

Sau khi cầu hôn cần làm việc gì, Tần Kỷ Huy đã sớm lên kế hoạch.

Anh nói với vẻ không quan tâm:

"Không cần để ý đến họ, anh đã nói hết lịch trình hôm nay cho Tiểu Triệu rồi, đám người Tiểu Triệu cũng lái xe tới, lát nữa họ tự lái xe về."

Ngu Thanh Nhàn yên tâm, đưa ánh mắt ra cảnh sắc đang lướt nhanh qua cửa ô tô ở bên ngoài.

Tần Kỷ Huy đưa Ngu Thanh Nhàn đến một bờ một nhánh sông của Dực Giang.

Tháng sáu tháng bảy là thời điểm bờ sông đẹp nhất, nước sông xanh ngắt, chảy róc rách. Hai bên bờ là thảm cỏ xanh biếc, có điểm xuyết những bông hoa nhỏ.

Tần Kỷ Huy dẫn Ngu Thanh Nhàn đến nơi anh ấy thường đến lúc nhỏ. Nơi này nước chảy chậm, có một khúc quanh lớn, bên trong rất nhiều đá nhỏ và bờ cát mềm mại. Giữa khe đá còn có cua và ốc.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-lam-phao-hoi/chuong-309.html.]

Lúc còn bé, cứ khi buồn phiền Tần Kỷ Huy sẽ đến đây mò cua bắt ốc, chỉ một lát là tâm trạng đã tốt lên.

"Lúc còn bé có người lén nuôi vịt ở chỗ này, họ lại không thể thường xuyên đến trông nom. Cho nên vịt để trứng bừa bãi ở đây, nếu gặp may có thể tìm thấy. Anh thích nhất là ăn trứng vịt nướng, rất thơm."

Nhớ lại mùi ăn trứng vịt nước lúc đó, Tần Kỷ Huy rất hoài niệm.

Ngu Thanh Nhàn cười híp mắt nghe anh ấy nói, đợi anh ấy nói xong, cô lên tiếng:

"Chúng ta đi mò ốc đi, lâu rồi em không ăn, mang về bảo mẹ em cho ớt vào xào."

Tần Kỷ Huy vui vẻ đồng ý:

"Được, anh nhớ dì có trồng tía tô, dùng tía tô xào cũng ngon lắm."

"Nào nào." Tần Kỷ Huy lấy một hộp đựng đồ từ trong cốp sau xe ra.

Hai người cùng xắn quần, lội xuống sông khom lưng mò ốc.

Chỗ sông bên này ít người tới, rất nhiều ốc, chỉ một lát hai người đã mò được nửa thùng.

Lúc này gần bốn giờ chiều rồi, hai người quyết định quay về.

Vương Tiểu Hà thấy hai người xách một thùng ốc quay về, rất vui vẻ:

"Sáng sớm nay cha con còn nói muốn ăn, thế mà con đã xách về rồi, mua ở đâu đấy?"

Tần Kỷ Huy vừa định khai thật, Ngu Thanh Nhàn đã liếc mắt nhìn một cái, anh ấy ngoan ngoãn ngậm miệng lại.

Ngu Thanh Nhàn thỏa mãn gật đầu:

"Trên đường thấy có người bán nên con mau về. Mẹ ơi, lát bỏ thêm dầu, muối để ốc nhả hết bùn ra. Tối nay nhà mình ăn, vừa vặn có thể nhắm rượu. Hôm nay con tốt nghiệp, cả ngày uống một chút ăn mừng."

Loading...