Trọng Sinh Làm Pháo Hôi - Chương 306
Cập nhật lúc: 2025-03-12 21:45:36
Lượt xem: 1
Ngu Thanh Nhàn và Tần Kỷ Huy đã yêu nhau từ lâu, Tần Kỷ Huy vẫn luôn không đề cập đến việc kết hôn, mà Tần Kỷ Huy không đề cập đến, Ngu Thanh Nhàn cũng không vội, cô chậm rãi nói: "Cứ đợi đi ạ, đừng nôn nóng."
Vương Tiểu Hà gấp gáp: "Con không nôn nóng, Tần Kỷ Huy cũng không nôn nóng luôn sao? Cậu ấy đã 33 rồi, lần trước mẹ cùng cha con trở về gặp được cha mẹ của Tần Kỷ Huy, cha mẹ cậu ấy còn nói với mẹ về chuyện của hai đứa đấy."
Mối quan hệ của Ngu Thanh Nhàn và Tần Kỷ Huy không hề cố giấu giếm người khác, vì vậy ai biết thì biết.
Cha mẹ của Tần Kỷ Huy vẫn luôn tán thưởng Ngu Thanh Nhàn, sau khi hai người họ yêu nhau chỉ thấy thêm phần vui vẻ, chứ không có suy nghĩ nào khác.
Ngu Hưng Gia và Vương Tiểu Hà cũng không thoải mái rất lâu, Ngu Hưng Gia càng bày sắc mặt với Tần Kỷ Huy tận hai năm, nhưng từ hôm nay qua sang năm, thái độ của ông đối với Tần Kỷ Huy mới tốt hơn một chút.
Ngu Thanh Nhàn nháy mắt mấy cái: "Dù sao anh ấy không đề cập với con chính là anh ấy không vội, chờ anh ấy đề cập với con, con sẽ cân nhắc xem có đồng ý hay không."
Trong lòng Vương Tiểu Hà cảm thấy con gái mình làm rất đúng, chuyện hôn nhân nên do đàn ông đứng ra, để phụ nữ tính thì ra thể thống gì? Cũng không thể quá chủ động.
Hiện tại tình cảm nồng đậm chỉ cảm thấy ngọt ngào, đợi sau này khi kịch tính lui đi, tình cảm phai nhạt thì mọi chủ động
hiện tại sẽ trở nên rẻ rúng.
Vương Tiểu Hà đã thấy qua nhiều loại ví dụ như trên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-lam-phao-hoi/chuong-306.html.]
Ngu Thanh Nhàn liếc nhìn đồng hồ, đứng dậy đi vào phòng: “Mẹ, con không thèm nghe mẹ nói nữa, con phải đi rồi, Tần Kỷ Huy nói sẽ đến đón con đi Dục Giang. Bên kia có chút việc, con phải về xem xem."
Bốn năm qua đi, công việc kinh doanh của Xưởng may Noãn Dương ngày càng tốt, số tiền kiếm được không chỉ chuyển đến ngân sách do Yến Ninh quản lý còn thừa lại không ít, thế là Ngu Thanh Nhàn và những người khác quyết định mở thêm chi nhánh ở tỉnh.
Tỉnh Dục Giang phồn hoa hơn nhiều, cơ hội cũng nhiều hơn. Hơn nữa, các đơn đặt hàng tại xưởng may của họ hơn một năm qua, nhà máy Dục Giang đã không sản xuất được nữa, đến mùa cao điểm các đơn đặt hàng tại xưởng may của các cô phải được giao cho các nhà máy khác làm.
Mà chất lượng của những xưởng may đó không đồng đều, năm ngoái có nhà máy thấy xưởng của họ toàn là nữ, nên đã dùng vải bị lỗi thay thế vải do xưởng cung cấp, sau đó bán vải với giá cao để kiếm chênh lệch, nếu không phải nhân viên quản lý có tính cẩn thận thì sẽ các cô lừa gạt.
Trải qua sự cố này, Ngu Thanh Nhàn và những người khác cảm thấy rằng thay vì gia công các đơn đặt hàng cho một nhà máy như vậy, tốt hơn là nên mở một chi nhánh nhà máy khác.
Đầu tuần Ngu Thanh Nhàn bận bịu, các cô không có thảo luận sâu, ngày mai Ngu Thanh Nhàn không lên lớp, cô trở về là có thể đem chuyện này ra xử lý.
"Không ở nhà ăn tối sao?"
"Không ạ, mẹ và cha ăn đi." - Ngu Thanh Nhàn búi tóc lên đỉnh đầu, trên lưng có đeo cái túi nhỏ đi ra cửa.
Hái xong đồ ăn, Vương Tiểu Hà cũng không vội nấu, cầm ấm trà nhỏ đi đến trung tâm phục vụ cộng đồng, gần đây Vương Tiểu Hà mê chơi mạt chược, chơi một ván một tệ, đánh thêm hai ván nữa trời đã tối.