Trọng Sinh Làm Pháo Hôi - Chương 305
Cập nhật lúc: 2025-03-12 21:45:35
Lượt xem: 1
Ngu Thanh Nhàn không biết những người khác cảm thấy thế nào sau khi xem bộ phim này, nhưng cô nghĩ rằng nó cực kỳ không hợp lẽ thường, kịch bản vừa m.á.u chó lại không có tam quan.
Nói về nữ chính, đúng là trong phim cô ấy được khắc họa rất tốt, nhưng khi nam chính và nam phụ theo đuổi mình, cô ấy đối với ai cũng không từ chối hay chủ động, nam chính và nam phụ cho cô ấy thứ gì, cô ấy đều nhận hết.
Về sau nam chính bị thương ở chân, cô ấy quay đầu tiến tới với nam phụ khỏe mạnh. Sau khi bị nam phụ vứt bỏ, cô lập tức kết hôn cùng nam phụ đã giúp đỡ mình. Mà điều khiến Ngu Thanh Nhàn không thể hiểu được nhất là ở cuối phim, vì sao nữ chính lại khóc khi nhìn thấy nam phụ?
Chẳng phải nên tức giận hoặc sinh ra cảm giác sảng khoái khi thấy anh ta trải qua cuộc sống không tốt sao?
Có quá nhiều điều muốn nói, từ rạp chiếu phim bước ra, Ngu Thanh Nhàn không nhịn được mà phàn nàn với Tần Kỷ Huy.
Xưa nay Tần Kỷ Huy chưa bao giờ xem những bộ phim tình yêu như thế này, anh ấy cảm thấy một chút ý nghĩa cũng chẳng có, quanh đi quảnh lại toàn là anh yêu em, em yêu anh, những lời phàn nàn của Ngu Thanh Nhàn quả thực rất hợp ý anh ấy.
Hai người càng trò chuyện càng ăn ý, vừa hay đến buổi trưa, thế là hai người thuận tiện đi ăn cơm, từ đó quan hệ giữa hai người trở nên tế nhị.
Ví dụ như đôi khi Ngu Thanh Nhàn tan ca ra khỏi nhà máy, sẽ bắt gặp Tần Kỷ Huy đang đợi cô tan ca tại cổng nhà máy, buổi sáng cô đi làm, sẽ bắt gặp Tần Kỷ Huy cũng đang ra ngoài đi làm ở đầu ngõ.
Kỳ nghỉ hè trôi qua rất nhanh, Ngu Thanh Nhàn muốn đi học tại trường đại học tỉnh, trong mắt Ngu Hưng Gia và Vương Tiểu Hà, con gái của họ là điều quan trọng nhất, Ngu Thanh Nhàn ở đâu bọn họ sẽ ở đó, Ngu Thanh Nhàn bây giờ cũng không thiếu tiền, cô thuê một ngôi nhà nhỏ cạnh trường đại học ở tỉnh, khi không có việc gì làm thì về nhà ở.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-lam-phao-hoi/chuong-305.html.]
Trọng tâm công việc của Tần Kỷ Huy vẫn ở thành phố, mỗi tuần anh ấy sẽ dành ra một ngày để đến tỉnh gặp Ngu Thanh Nhàn một lần, nếu như bận quá không đi được, anh ấy cũng sẽ gọi điện thoại trước cho Ngu Thanh Nhàn.
Cuộc sống đại học của Ngu Thanh Nhàn trôi qua rất đơn giản và phong phú, thời gian thoáng một cái, cô đã sắp tốt nghiệp đại học và bước sang tuổi 24, Ngu Hưng Gia cùng Vương Tiểu Hà cũng bắt đầu quan tâm đến việc chung thân đại sự của cô.
Cuối tuần vất vả lắm mới được nghỉ, Ngu Thanh Nhàn ngủ đến trưa, Vương Tiểu Hà vừa xem TV vừa nhặt rau, còn Ngu Hưng Gia gần đây bắt đầu đam mê câu cá với hàng xóm, trời chưa sáng đã xuất phát, mãi đến trưa mới về nhà.
Khi Ngu Thanh Nhàn bước ra, Vương Tiểu Hà không thèm rời mắt khỏi TV: "Dậy rồi sao?"
Ngu Thanh Nhàn rót một ly nước ấm, ngồi xuống bên cạnh Vương Tiểu Hà: "Dậy rồi ạ, con ngủ say quá, hai người ở bên ngoài nói chuyện đều không nghe thấy."
Uống một ly nước ấm vào bụng, cổ họng khô rát vì đi ngủ chợt trở nên dễ chịu hơn.
"Ngủ say tốt mà, cha con và mẹ muốn ngủ ngon một chút cũng không được đâu." - Vương Tiểu Hà nhìn chằm chằm TV, đợi đến khi chiếu hết một tập và xuất hiện quảng cáo, bà mới nói với Ngu Thanh Nhàn: "Con cũng đã 24 tuổi rồi, lúc mẹ 24 tuổi đã gả cho cha con, còn con, đối với chuyện cả đời của con đã có dự định gì chưa?"