Trọng Sinh Làm Pháo Hôi - Chương 298
Cập nhật lúc: 2025-03-11 21:11:33
Lượt xem: 1
Mà trong những người này, làm cho người ta ngoài ý muốn nhất, người cô không thể quên nhất lại là một đệ tử Phật giáo của Vạn Thiền Tông, tên Tạ Uẩn, hiệu Đạo Thanh.
Anh ta ngồi ngay ngắn trước cửa vào bí cảnh, đôi mắt tưởng như vĩnh viễn bình tĩnh lại chứa đầy sự bi thương cùng hối hận.
Hình ảnh chợt lóe, cô nhìn thấy Đạo Thanh trở về Vạn Thiện Tông, đi tới quỳ trước mặt sư phụ anh ta, thời gian biến hóa, từ mùa xuân đến mùa đông, đợi bốn mùa biến hóa năm lần, sư phụ Đạo Thanh từ trong phòng cất bước đi ra: "Con nghĩ kỹ chưa? Nếu con đi theo nàng, ký ức của con sẽ không còn tồn tại nữa.”
Cảnh mộng đột nhiên dừng lại, Ngu Thanh Nhàn từ trong giấc mơ tỉnh lại, bầu trời bên ngoài vẫn tối đen như trước, nhìn đồng hồ trên cổ tay, mới năm giờ rưỡi.
Ngu Thanh Nhàn không biết vì sao mình lại mơ về giấc mộng này, nhìn bầu trời bên ngoài, trái tim cô một chút cũng không bình tĩnh nổi.
"Hệ thống, tình huống hiện tại của cha mẹ ta, ngươi có thể điều tra ra được không?"
Hệ thống nhanh chóng đi vào hoạt động: "Không thể điều tra được thưa ký chủ."
Ngu Thanh Nhàn thở dài một hơi, ngồi ngay ngắn trên giường, xếp bằng ôm bàn tay, bắt đầu niệm chú thanh tâm.
Rạng sáng, bên ngoài có động tĩnh, Vương Tiểu Hà và Ngu Hưng Gia ở bên ngoài nấu cơm, ba người Hoàng Tiểu Phân ở phòng khách cũng thức dậy, Ngu Thanh Nhàn từ trên giường đi xuống, mặc vào chiếc váy đỏ do Vương Tiểu Hà đặc biệt may cho cô đi ra ngoài.
Ba người Hoàng Tiểu Phân vui vẻ chúc tết vợ chồng Vương Tiểu Hà, Vương Tiểu Hà và Ngu Hưng Gia mỗi người lấy ra một phong bao lì xì.
Ba người Hoàng Tiểu Phân vui vẻ nhận lấy. Vương Tiểu Hà cũng nhìn thấy Ngu Thanh Nhàn, Ngu Thanh Nhàn vội vàng tiến lên chúc tết bọn họ, hai bên đối xử bình đẳng, mỗi người đưa cho cô một bao lì xì.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-lam-phao-hoi/chuong-298.html.]
Ăn điểm tâm, đám Hoàng Tiểu Phân đi về, Vương Tiểu Hà gọi Ngu Thanh Nhàn vào phòng. Ngu Hưng Gia cầm một quyển sổ trong tay.
Ông đưa quyển sổ đến trước mặt Ngu Thanh Nhàn: "Thanh Nhàn, đây là giấy chứng nhận quyền sở hữu căn nhà này của chúng ta, mẹ con đã đến cục quản lý nhà đổi tên thành của con. Người mà cha và mẹ con cả đời này phải xin lỗi nhất là con, ngôi nhà này là một chút bù đắp của cha và mẹ con."
"Không thể không nhận, nếu không ba và mẹ con, cả đời này đều ăn ngủ không yên."
Ngu Thanh Nhàn ở trong lòng thở dài một hơi, nhận lấy sổ đỏ: "Cám ơn cha, cám ơn mẹ."
Hai người nở nụ cười.
Qua mùng năm chính là qua năm mới, cửa hàng vào ngày mùng sáu đúng hẹn mở cửa, buổi trưa chị dâu hai Hạ đi tới. Cô ấy đến để đưa áo len.
Giao áo len xong, lấy được phí thủ công, chị dâu hai Hạ cũng không vội đi, nói về Hạ Văn Tĩnh với Ngu Thanh Nhàn.
"Hạ Văn Tĩnh đã kết hôn, cô ta đang mang thai." Chị dâu hai Hạ không che giấu sự chán ghét trên khuôn mặt.
Ngu Thanh Nhàn đã lâu không nhớ tới nhân vật số một Hạ Văn Tĩnh này, nghe vậy chớp chớp mắt: "Chuyện gì vậy ạ?”
"Hai tháng trước, có một văn bản từ trên gửi xuống nói rằng những thanh niên trí thức được phép quay trở lại thành phố với số lượng lớn, Đổng Thuần An cũng đi đến đại đội nộp đơn. Hạ Văn Tĩnh thấy Đổng Thuần An muốn đi, nóng ruột, nên thừa dịp người ta uống rượu thì chuốc say người ta cùng làm chuyện đó với người ta, cô ta ngay cả tránh thai cũng không hiểu, cho nên hiện giờ có thai rồi."