Trọng Sinh Làm Pháo Hôi - Chương 282

Cập nhật lúc: 2025-03-11 21:11:03
Lượt xem: 1

Bỗng nhiên gặp mặt như vậy, không chỉ có Tần Kỷ Huy, mà ngay cả Ngu Thanh Nhàn cũng cảm giác dường như đã qua mấy kiếp.

“Trưởng ban Tần, đã lâu không gặp.” Ngu Hưng Gia có ấn tượng tốt đối với Tần Kỷ Huy, ông chào hỏi trước tiên.

Tần Kỷ Huy dời ánh mắt khỏi người Ngu Thanh Nhàn: "Đã lâu không gặp, chú Ngu, mọi người làm xong việc rồi ạ?”

“Đến đổi họ cho con gái của tôi, không mất bao lâu đã sửa xong. Đã lâu không gặp cậu, cậu bận rộn xong rồi à?” Trong ánh mắt Ngu Hưng Gia mơ hồ mang theo chút ý khoe khoang.

“Xong việc rồi, chúc mừng chú Ngu." Tần Kỷ Huy nói.

Ý cười bên miệng Ngu Hưng Gia càng sâu: "Có rảnh tới nhà ăn cơm nhé.”

Vương Tiểu Hà lại cùng Tần Kỷ Huy hàn huyên vài câu, mãi cho đến khi một nhà ba người Ngu Thanh Nhàn rời đi, Tần Kỷ Huy cũng không thể nói một câu với Ngu Thanh Nhàn.

Lại tăng ca ở cục đến nửa đêm, Tần Kỷ Huy về đến nhà tắm rửa xong, tiến vào giấc mộng.

Vừa nghe một tiếng Phật hiệu lọt vào tai, Tần Kỷ Huy lại biết mình đã nhập mộng. Cũng không biết bắt đầu từ khi nào, anh ấy luôn nằm mơ thấy mình là một hòa thượng. Nhưng vị hòa thượng này còn không đứng đắn, mỗi lần nằm mơ thấy anh ta, anh ta đều ở cùng một chỗ với một người phụ nữ mặc áo đỏ.

Khuôn mặt của người phụ nữ kia Tần Kỷ Huy chưa từng thấy rõ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-lam-phao-hoi/chuong-282.html.]

Chỉ là từ sau khi quen biết Ngu Thanh Nhàn, khuôn mặt người phụ nữ kia đã trở thành khuôn mặt của Ngu Thanh Nhàn.

Trời còn chưa sáng Tần Kỷ Huy đã tỉnh dậy, anh ấy ném ga trải giường, chăn bông và quần đã thay vào thùng giặt trong sân, bắt đầu hì hục giặt quần áo.

Hòa thượng trong mộng của anh ấy quả nhiên không phải thứ tốt lành gì, quả thật không đứng đắn!

Trước khi nghỉ Tết Nguyên đán, Ngu Thanh Nhàn cho tất cả nghỉ phép để mọi người được thư giãn. Còn cô và hai người còn lại thì tới huyện Tân Bắc thờ cúng ông bà Vương mà nguyên thân không có duyên gặp mặt.

Bọn họ được Vương Tiểu Cúc và Hạ Thiên Cao mai táng trong thị trấn thuộc huyện phía Tây, trên một ngọn núi vì ban đầu trên đó toàn là nghĩa trang.

Một nhà ba người tìm rất lâu ở trên núi mới tìm được ngôi mộ của ông bà Vương. Mộ của hai người được xây vô cùng đơn sơ, cây cỏ xung quanh phát triển rất tươi tốt, đều cao tới đùi Ngu Thanh Nhàn và đã nở ra hoa. Có rất nhiều cây bụi căng ra xung quanh nghĩa trang, vừa nhìn là biết đã lâu không có người tới đây dọn dẹp.

Sức khỏe Ngu Hưng Gia đã tốt hơn rất nhiều nên ông có thể xuống đất đi thử một lát. Ngu Thanh Nhàn và Vương Tiểu Cúc cắt cỏ dại, ông cũng không rảnh rang, làm những công việc khác với mọi người. Trong thời gian đó, không ai muốn mở miệng nói chuyện trước.

Họ mất một tiếng đồng hồ mới cắt hết cỏ dại. Ngu Thanh Nhàn dùng xẻng đào một cái hố tròn trên mặt đất trước mộ hai ông bà.

Vương Tiểu Hà bày đồ lễ mà mình mang tới trước mộ cha mẹ, Ngu Hưng Gia ngồi dưới đất đốt vàng mã trong cái hố do Ngu Thanh Nhàn đào. Ngu Thanh Nhàn thắp hương, bước lên cắm xuống đất trước mộ phần của hai ông bà.

Loading...