Trọng Sinh Làm Pháo Hôi - Chương 238
Cập nhật lúc: 2025-03-11 11:50:19
Lượt xem: 3
Hoàng Tiểu Phân trợn tròn mắt, từ chối giọng điệu hùng hồn:
"Chia cái gì mà chia, không cần chia đâu. Không phải cô muốn dùng số tiền này để giúp đỡ những người phụ nữ bị lừa bán ư? Trước tiên cô cứ tiết kiệm số tiền đó trước đi, sau này nhiều hơn sẽ có chỗ cần dùng đến. Tôi và Hoa Sen đi theo cô làm việc, mưa không đến mặt, nắng không đến đầu vừa có thể ăn no vừa được mặc ấm, không có chỗ nào cần dùng đến tiền cả."
Lâm Hoa Sen cũng nói: "Tôi và Tiểu Phân không có chuyện gì, cũng không có ý định kết hôn lần nữa, nên số tiền này nếu đưa cho chúng tôi cũng không biết tiêu vào chỗ nào cả. Cô cứ cầm đi, nửa đời sau của tôi và Tiểu Phân còn phải dựa vào cô đấy."
Lời nói của Hoàng Tiểu Phân và Lâm Hoa Sen khiến Ngu Thanh Nhàn vô cùng cảm động, nhưng cảm động thì cảm động, cô không làm được chuyện giữ hết tiền mà không chia cho Hoàng Tiểu Phân và Lâm Hoa Sen một đồng nào cả.
Lòng người khó đoán, bây giờ họ cảm thấy không sao cả, nhưng sau này thì sao đây? Về sau chờ số tiền cô kiếm được càng ngày càng nhiều, họ còn nghĩ như bây giờ không?
Tiền tài vẫn luôn khiến người ta động lòng, Ngu Thanh Nhàn không dám cam đoan.
Ngu Thanh Nhàn nghĩ một lát rồi nói: "Vậy thì làm thế này đi, tôi phát tiền lương cho hai người, bằng số lương mà nhà xưởng phát nhé, một tháng ba sáu đồng."
Hoàng Tiểu Phân và Lâm Hoa Sen muốn từ chối, nhưng Ngu Thanh Nhàn lại phất tay: "Chuyện này cứ quyết định vậy đi. Chúng ta là nhà xưởng chính quy đấy, các cô không thể để nhà xưởng của tôi thành bất hợp pháp được."
Hoàng Tiểu Phân và Lâm Hoa Sen nhìn nhau, đồng ý một cách bất đắc dĩ.
Nhưng mà trong lòng họ đều quyết tâm sẽ tiết kiệm số tiền đó, chờ sau này khi Ngu Thanh Nhàn cần đền thì sẽ đưa cho cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-lam-phao-hoi/chuong-238.html.]
Ngu Thanh Nhàn cầm sổ hộ khẩu ra, nói với họ:
"Lúc nhóm bộ đội bao vây tiêu diệt đám buôn người tôi đã cung cấp một bài thuốc có thể đuổi thú dữ cho họ, nên bây giờ họ tặng tôi căn nhà chúng ta đang sống này, hôm nay tôi đã lấy được sổ hộ khẩu rồi. Tiểu Phân, Hoa Sen, các cô có muốn chuyển khẩu vào đây cùng tôi luôn không?"
Hoàng Tiểu Phân và Lâm Hoa Sen không có hộ khẩu, thật ra ở nhà cũ thì cũng có nhưng mà họ không thể quay về được nữa.
Bây giờ nghe Ngu Thanh Nhàn nói vậy, họ sửng sốt một chút. Một lúc lâu sau, Lâm Hoa Sen mới hỏi lại: "Thật sự có thể chứ?"
Ngu Thanh Nhàn gật đầu: "Có thể, sao lại không cơ chứ/"
Bây giờ bên trên cũng không kiểm soát vấn đề hộ khẩu chặt chẽ như thế nữa, chuyển khẩu là một chuyện rất đơn giản, Ngu Thanh Nhàn cũng không hề sợ Hoàng Tiểu Phân và Lâm Hoa Sen tranh đoạt căn phòng này với cô.
Trước không nói họ không có can đảm này, cho dù có thì họ cũng không thể tranh được, vì dù sao đây cũng là phần thưởng của cô, chắc chắn bên trên có lập hồ sơ.
Hoàng Tiểu Phân rơm rớm nước mắt, cô ta có hơi xấu hổ lấy tay lau đi, rồi giữ chặt lấy Ngu Thanh Nhàn nói bằng giọng nức nở:
"Thanh Nhàn à, cảm ơn cô nhiều nhé. Đời này chắc chắn tôi sẽ đi theo cô, cô nói tôi đi hướng Tây, tôi tuyệt đối sẽ không đi hướng Đông, cô bảo tôi g.i.ế.c chó tôi tuyệt đối sẽ không đuổi gà."