Trọng Sinh Làm Pháo Hôi - Chương 235
Cập nhật lúc: 2025-03-11 11:50:13
Lượt xem: 4
Chúc Uyển Uyển đứng một bên cười thầm, cô ấy thấy ông bà ngoại đấu võ mồm thú vụ quá chừng.
Hai vợ chồng già tiếp cục cãi thêm một ‘hiệp’ mới, Tần Kỷ Huy về tới.
Anh ta không còn gì lạ trước cảnh đôi vợ chồng già đấu võ mồm nữa, bà nội Tần cũng phàn nàn khi thằng con vắng nhà: "Sao trưa nay rảnh rồi về nhà vậy? Không bận à?”
“Tạm thời xong rồi. Trong nhà có gì ăn không mẹ, dọn lên đi, đói quá." Tần Kỷ Huy không ăn sáng, vận động nhiều, quả thực đói chịu không nổi, mới, tan làm cấp tốc chạy về nhà.”
Bà nội Tần còn cầm đĩa bánh mặt trăng trên tay: “Con bé Thanh Nhàn làm đó, ăn đi, mẹ nấu mì cho.”
Trong nhà có vài chú công an, bà nội Tần đã quen với tình cảnh này từ lâu, bà ấy đi xuống bếp.
Tần Kỷ Huy không buồn rửa tay. Đũa ăn đều để trên bàn ăn, anh ta lấy đũa gắp, hai căn đã hết một cái.
Thấy bà nội Tần không ở đây, ông nội Tần vội vàng giành lấy, nhưng rõ ràng tay ông ấy không nhanh bằng Tần Kỷ Huy, ông chỉ giật được một cái, toan giật thêm cái nữa thì Tần Kỷ Huy đã hốc cả đĩa vào bụng.
Ông nội Tần nổi giận nhảy dựng lên: “Thằng ranh, chừa ba mày một cái có nhằm nhò gì?”
“Con chưa được ăn mà, với lại bụng ba không tốt, không được ăn nhiều.”
Ông nội Tần định ném giày vào gương mặt tuấn tú của con trai: “Biết vậy, lúc mẹ bây muốn đuổi bây ra khỏi nhà tao đã không can.”
Tần Kỷ Huy không tin ba nửa lời: "Thế hả? Ba khuyên giúp con thật sao? Con không tin.”
Tần Kỷ Huy nói xong liền ôm đĩa chuồn mất, ông nội Tần điên cuồng đuổi theo, bỗng chốc biến thành khung cảnh ‘cha hiền con hiếu’.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-lam-phao-hoi/chuong-235.html.]
Cả ba người ở nhà thêu thùa may vá suốt ba ngày, cuối cùng làm được hơn ba trăm đồ cột tóc, buổi trưa Ngu Thanh Nhàn ra ngoài bán. Cô bán trước cổng trường cấp ba trong thành.
Cô vừa đến nơi và dựng sạp xong xuôi thì trường cấp ba tan học, không lâu sau, từng tốp học sinh ùa ra.
Lúc này là mùa thu năm 1969, còn hơn hai tháng nữa mới đến Tết và một năm nữa mới bắt đầu cải cách mở cửa. Ít ai dám buôn bán một cách hiên ngang như vậy.
Ngu Thanh Nhàn tự nhiên bày bán trước cổng trường, bỗng chốc đã gây được nhiều sự chú ý.
Mọi người xúm xụm lại, thấy toàn là kẹp tóc cho con gái nên mấy đứa con trai bỏ đi, còn các bạn nữ nhìn mà mắt sáng rỡ.
“Bà chủ, kẹp tóc bán thế nào?"
Kẹp tóc của Ngu Thanh Nhàn là kiểu vòng cột tóc bản to khá phổ biến ở thế hẹ sau này, vì thiếu vật liệu nên không còn cách làm nào khác. Thế nhưng dù chỉ là vòng cột tóc bản to, cũng đủ thu hút người mua trong thời đại nghèo nàn vật chất này.
Con gái bây giờ thường buộc tóc bằng dây chun quấn bằng chỉ, ai thích đẹp thì buộc bằng dây màu đỏ, ai yêu đẹp và khá giả một chút thì dùng khăn lụa.
Mà dây buộc tóc còn đỡ, khăn lụa không ổn chút nào, buộc được một lcus lại tuộc ra. Sự xuất hiện của dây buộc tóc của Ngu Thanh Nhàn chính là ‘cơn mưa rào đúng thời điểm’
“Cái lớn 5 hào, nhỏ ba hào.”
Giá của Ngu Thanh Nhàn không cao, phải biết rằng một sợi dây thừng màu đỏ trong cửa hàng quốc doanh những hai mươi hào, còn không đẹp bằng.
Học sinh cấp ba ít nhiều cũng có chút tiền tiêu vặt, giờ có nhiều bạn nữ bỏ tiền ra mua. Ai khá giả hơn thì mua nhiều hơn.