Trọng Sinh Làm Pháo Hôi - Chương 232

Cập nhật lúc: 2025-03-11 11:50:07
Lượt xem: 4

Hai anh em vào phòng rồi đóng cửa lại. Hạ Văn Tĩnh cũng rời đi dưới ánh mắt xem kịch vui của lễ tân khách sạn, khóc thút tha thút thít đi vào căn phòng được cấp cho cô ta.

Hạ Văn Tĩnh nằm trên giường khóc rống lên.

Cô ta chưa từng cảm thấy khó khăn thế này. Cô ta nghĩ đến anh trai chị dâu đối xử với cô ta không có chút khách khí nào, lại nghĩ đến thái độ của người thương qua loa có lệ thì càng khóc đau lòng hơn. Sau khi khóc mệt rồi, cô ra lập tức chìm vào giấc ngủ.

Hạ Văn Tĩnh biết mình lại đang nằm mơ. Trong mơ cô ta thường thấy bản thân mình biến thành Hạ Thanh Nhàn, bị bắt đến nhà họ Thường. Lần này cô ta mơ thấy buổi tối hôm mình và Thường Bảo Căn động phòng.

Cô ta ngồi trong căn phòng nhỏ mà Hạ Thanh Nhàn vẫn thường sống, cô ta rất sợ hãi, di chuyển cái bàn trong phòng, rồi cả tủ đến chặn cửa phòng, sau đó trốn dưỡi gầm giường.

Nhưng Hạ Văn Tĩnh cũng biết làm vậy là vô ích thôi, bởi vì cô ta đã trải qua giấc mộng này nhiều lần lắm rồi.

Đợi chút nữa thôi Thường Bảo Căn sẽ từ bên ngoài tiến vào lôi cô ta ra khỏi gầm giường, không nói hai lời đã cho cô ta một cái tát. Nếu cô ta tiếp tục phản kháng, Thường Bảo Căn sẽ đánh cô ta thêm một hai quyền nữa.

Sau đó cô ta sẽ phải trải qua một loạt tra tấn sống không bằng chết, chờ Thường Bảo Căn mệt mỏi thiếp đi rồi mà cô ta vẫn chưa thể tỉnh lại được, sự tra tấn vẫn chưa dừng lại ở đó. Trong mơ, cô ta còn bị Phạm Xuân Hà đánh, nếu Thường Đại Đức có hứng thú thì cũng sẽ đến đánh cô ta.

Cảnh tượng trong mơ kéo dài quá lâu, đến khi Hạ Văn Tĩnh tỉnh lại thì trời đã tờ mờ sáng rồi.

Cô ta lấy chăn trùm kín đầu, cả cơ thể lạnh run lẩy bẩy.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-lam-phao-hoi/chuong-232.html.]

"Mơ đều ngược lại với hiện thực, đều là lừa người thôi. Mơ đều ngược lại với hiện thực, đều là lừa người thôi."

Hạ Văn Tĩnh đã lâu không nằm mơ thế này rồi, trước khi Vương Tiểu Cúc bị bắt, nếu cô ta hoảng sợ vì nằm mơ, Vương Tiểu Cúc sẽ an ủi cô ta như thế.

"Sao giấc mộng này lại không phải thật cơ chứ? Sao bây giờ Hạ Thanh Nhàn lại không trải qua cuộc sống trong giấc mộng kia cơ chứ? Dựa vào đâu chị ta có thể lớn lên xinh đẹp như thế, dựa vào đâu chị ta lại được nhiều người thích như thế cơ chứ? Rõ ràng mình mới là em gái ruột của họ, sao họ lại không thích mình?"

"Đều do Hạ Thanh Nhàn cả, đều do chị ta."

Ngày hôm sau, hai anh em nhà họ Hạ đưa Hạ Văn Tĩnh đến gặp Hạ Thiên Cao, Ngu Thanh Nhàn không đi cùng, cô không muốn gặp thứ kinh tởm đó.

Hoàng Tiểu Phân và Lâm Hoa Sen đều là những phụ nữ lanh lẹ tháo vát, đồ cột tóc không khó làm, nhưng một ngày chỉ làm được hai mươi đến ba mươi cái. Ngu Thanh Nhàn cũng theo họ làm.

Ba người vừa may vừa tán gẫu, không lâu sau, Yến Ninh tới. Bọn họ còn dựng nhà ở gần đồn công an, sáng sớm thức dậy cô liền chạy qua đây, nếu không phải bọn họ không có chỗ ở ở đây, cô cũng muốn ở đây.

“Đã có bản án cho cha em rồi." Yến Chi Chi ủy thác cho ông Trương kiện Cát Minh Chí sau khi chuyển nhà.

Loading...