Trọng Sinh Làm Pháo Hôi - Chương 190
Cập nhật lúc: 2025-03-09 14:54:19
Lượt xem: 2
“Năm đó tình cờ lúc mẹ tôi về nhà ăn tết, cô ta đến trước mặt mẹ tôi cầu xin. Lúc đó tôi vừa học xong cấp hai, mà cơ thể của ông ngoại tôi cũng không được khỏe lắm, nên để cô ta đến nhà tôi làm bảo mẫu."
"Năm kia, bỗng nhiên cô ta từ chức mà không có lý do, nói phải về nhà để kết hôn. Một lần tôi được nghỉ khá lâu, nên về quê thăm bà nội. Kết quả, tôi thấy bảo mẫu kia và con trai của cô ta ở nhà bà nội tôi, mà con trai của cô ta còn gọi cha tôi là cha nữa."
"Họ phát hiện ra tôi thì nhốt tôi vào phòng. Đến ngày thứ ba, bảo mẫu kia cho tôi uống một cốc nước, uống xong thì tôi ngất xỉu. Đến khi tôi tỉnh lại thì đã thấy mình bị bán vào nhà Thường Đại Hữu rồi."
"Tôi phải quay về để báo thù, còn có mẹ của tôi nữa, bây giờ có lẽ bà ấy vẫn bị giấu giếm đấy, tôi phải nói cho bà ấy biết. Bà ấy chỉ có một đứa con gái là tôi thôi, tôi mất tích, chắc chắn bà ấy rất sợ hãi."
Đám người đang ngồi đây hầu như đều là dân chúng dưới tầng chót, thậm chí có vài người cũng xuất thân từ nông thôn.
Mấy người như xưởng trưởng rồi sinh viên đại học này cách bọn họ quá xa, sau khi nghe xong, trong lòng đám người đều căm phẫn.
Lô Tú Mẫn nói: "Chờ chúng ta thoát được thì cùng đến nhà cô trước đi. Chúng ta sẽ vạch trần chuyện cha cô và con ả bảo mẫu kia."
Hai người ở cùng một chỗ, cách nhau cũng không xa lắm, nên Yến Ninh gật đầu: "Được."
Ngu Thanh Nhàn cảm thấy đi đâu cũng không có vấn đề gì cả, nếu Yến Ninh đã mời cô thì cô sẽ đồng ý:
"Nhưng chúng ta phải báo cảnh sát trước đã. Đồn cảnh sát ở thị trấn cũng không quan tâm đến chuyện này đúng không, vậy tôi sẽ báo lên công an huyện. Nếu công an huyện cũng mặc kệ, tôi sẽ báo lên công an tỉnh. Công an tỉnh vẫn không quản, tôi sẽ đến Yến Kinh báo án. Tôi không tin, thế giới này rộng lớn như vậy mà không có một chỗ nào có thể kiểm soát tệ nạn buôn bán phụ nữ và trẻ em."
Cô dẫn theo một đám người trốn thoát khỏi thôn Xương Sơn, nhưng tiếp theo nên đi chỗ nào đây?
Ngoại trừ thôn Xương Sơn của bọn cô, vẫn còn vô số những "thông Xương Sơn" khác.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-lam-phao-hoi/chuong-190.html.]
Không nương nhờ lực lượng của quốc gia, một mình cô dù có năng lực thì đâu tạo được bao nhiêu ảnh hưởng chứ?
Cô thân cô thế cô, không có năng lực giải cứu thế giới.
Đám người Yến Ninh giật mình.
Sau một lúc im lặng, người phụ nữ bị đánh gãy xương sườn lên tiếng: "Chuyện này, Chu Minh Phượng tôi nhất định sẽ đồng hành cùng cô."
Yến Ninh và đám phụ nữ cũng tỏ thái độ theo, vì thế mọi người thống nhất ý kiến, trước tiên sẽ không về nhà mà đến đồn cảnh sát báo án trước.
Trong lúc đám người vẫn đang bàn bạc, thần thức của Ngu Thanh Nhàn đột nhiên phát hiện bên ngoài có tiếng động, cô lập tức hạ giọng: "Đừng nói nữa, có người đến đây."
Đám người vừa bình tĩnh được một lát, nay lại bắt đầu căng thẳng.
Bọn người Thường Đại Hữu đã tìm kiếm khắp núi hai lần rồi.
"Xí, mẹ kiếp, đêm rồi còn không để cho người ta yên ổn nữa. Mới chỉ có một lát, chúng nó chắc chắn không chạy xa được đâu, mọi người tìm kiếm cẩn thận một chút." Người nói chuyện là bí thư chi bộ thôn.
Trong thôn Xương Sơn này, lời nói của ông ta rất có sức nặng. Lời vừa dứt, đám người cầm đuốc tản đi tìm kiếm.