Trọng Sinh Làm Pháo Hôi - Chương 187

Cập nhật lúc: 2025-03-09 14:54:13
Lượt xem: 1

Màn đêm buông xuống, đám người trong thôn đều đi về phía nhà văn hóa thôn. Tối nay, ánh trăng rất sáng, chiếu sáng mặt đất giống như ban ngày vậy.

Lúc đám người lớn họp, cũng là lúc đám trẻ con có thể chơi đùa.

Khi mọi người đã tập hợp hết về phòng họp, bí thư chi bộ thôn đốt đèn dầu, cầm tờ báo trong tay khai mạc cuộc họp.

Bí thư chi bộ thôn đã luống tuổi, ông ta đeo một chiếc kính lão, mỗi lập họp hành gì đó đều nói rất dong dài, một lần họp, chắc chắn phải mất hơn hai tiếng đồng hồ.

Ngu Thanh Nhàn dán cho Thường Bảo Căn lá bùa gây ảo giác, họp được một nửa, Thường Bảo Căn bỗng nhiên đi đến bên cạnh bí thư chi bộ thôn.

Âm thanh bí thư chi bộ thôn đang nói chuyện thì bị gián đoạn: "Bảo Căn, cậu làm cái gì thế?"

Thường Bảo Căn nhếch miệng cười, sau đó tự cởi quần áo của mình xuống.

Động tác của anh ta quá nhanh, nhanh đến nỗi người khác đều chưa kịp phản ứng.

Chưa đến hai phút, quần áo trên người anh ta đã không cánh mà bay.

Khiến mọi người khiếp sợ hơn là lúc anh ta ôm cổ bí thư chi bộ, cả người dán sát rồi uốn éo cọ cọ lên người bí thư chi bộ.

"Hải Anh à, chúng ta làm nhanh một chút." Lời Thường Bảo Căn còn chưa dứt, sắc mặt của bí thư chi bộ thôn đã tối sầm.

Vợ của bí thư chi bộ thôn tên là Hải Anh.

Bí thư chi bộ thôn kìm nén cảm giác ghê tởm lại, quát: "Các người đứng đực ra đó làm gì, còn không nhanh đến kéo nó ra?"

Lúc này, mọi người mới tỉnh táo lại. Đám phụ nữ hét chói tai bịt kín mắt, đàn ông thì vội vàng tiến lên, ba chân bốn cẳng kéo Thường Bảo Căn ra.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-lam-phao-hoi/chuong-187.html.]

Thường Bảo Căn ra sức giãy dụa, cũng đúng lúc này, đám người nhìn thấy chỗ kia của Thường Bảo Căn.

Chỉ to khoảng ngón cái của một đứa bé, cho dù hiện tại đã bị kích thích đang ngẩng đầu lên rồi, nhưng chiều dài vẫn không vượt quá năm cen-ti-met.

Mọi người đều cảm thấy khiếp sợ. Đám đàn ông trong thôn liếc nhau, trong lúc nhất thời đều cảm thấy đắc ý, dù sao thì so với cái tên Thường Bảo Căn này, bọn họ cũng "lợi hại" hơn nhiều.

Mấy người phụ nữ luống tuổi trong thôn đã sớm không còn ngại ngùng khi thấy mấy thứ này nữa, giống như Lý Thúy Hoa vậy, bà cụ xem rất nhiệt tình.

Bà ta chẹp chẹp hai cái, lớn tiếng nói: "Ôi dào, chỗ kia của Thường Bảo Căn còn chưa lớn bằng cháu trai tôi đâu."

Cháu trai của Lý Thúy Hoa năm nay mới tám tuổi.

Mọi người cười ầm lên.

Bí thư chi bộ thôn đứng dậy, tung một cú đá về phía bụng của Thường Bảo Căn.

Lúc Thường Bảo Căn tự cởi quần áo rồi còn gọi tên vợ bí thư chi bộ thôn, ông ta còn có chút nghi ngờ liệu hai người đó có gian díu gì không.

Nhưng đến khi nhìn thấy chỗ kia của Thường Bảo Căn, nghi ngờ trong lòng ông ta bị dập tắt hoàn toàn.

Dù vợ ông ta có thèm khát thế nào đi nữa, chắc chắn cũng sẽ không tìm một tên thái giám không được coi là đàn ông đâu nhỉ?

Đau đớn khiến cho Thường Bảo Căn thoát khỏi ảo giác.

Sau khi nhận ra mình đang đứng ở đâu, lại thấy trên người mình không có bất cứ món quần áo nào, mặt anh ta lập tức biến sắc.

Loading...