Trọng Sinh Làm Pháo Hôi - Chương 184

Cập nhật lúc: 2025-03-09 14:54:07
Lượt xem: 4

Để sinh được đứa con trai, sau khi hết cữ đứa thứ hai xong, bà ta và Thường Đại Đức lại tiếp tục cố gắng, cuối cùng khi đứa thứ hai được tám tháng thì bà ta lại mang thai tiếp.

Lần này, ai cũng nghĩ đứa bé sẽ là con trai, dù sao cũng đã đẻ hai đứa con gái rồi, nếu lần này không phải con trai thì khó mà chấp nhận được.

Nhưng đứa thứ ba vẫn không có vòi xi, bố mẹ chồng chỉ thẳng vào mặt bà ta mắng mỏ, thậm chí vẫn chưa hết tháng cữ đã bắt bà ta đi làm việc.

Đẻ liên tục khiến bà ta bị bệnh tật quấn thân, nhưng mẹ chồng bà ta vẫn không hài lòng, đánh mắng bà ta là chuyện thường xuyên xảy ra.

Mỗi lần bị mẹ chồng mắng, Phạm Xuân Hà lại hận ba đứa con gái thêm một chút. Nếu không phải bởi vì ba đứa con gái này, chỉ cần chúng ta biết tranh đua, trong ba đứa chỉ cần có một đứa là con trai thôi, cuộc sống của bà ta cũng không khó khăn đến mức này.

Mãi đến khi đứa thứ ba được hai tuổi mà bà ta vẫn chưa mang thai, ánh mắt cha mẹ chồng bà ta nhìn bà ta càng thêm bất mãn, trong lòng Phạm Xuân Hà cũng sốt ruột. Đúng lúc này, Thường Bảo Kim xuất hiện.

Lúc đó ông ta mới mười lăm tuổi, vừa đúng độ tuổi đang mọc lông tóc, nhưng cái thứ kia cũng đã phát dục đến căng phồng lên.

Thiếu niên mười lăm mười sáu tuổi đầu, đang là độ tuổi tò mò về việc nam nữ, bà ta chỉ tán tỉnh vài câu ông ta đã mắc câu. Chưa đầy hai tháng sau, bà ta mang thai, sinh được một đứa con trai.

Sinh con xong, Phạm Xuân Hà cũng không cắt đứt với Thường Bảo Kim, bởi vì ở phương diện đó, Thường Bảo Kim còn lợi hại hơn cả Thường Đại Đức nữa, hơn nữa mối quan hệ cấm kị giữa hai người khiến bọn họ càng vụng trộm càng cảm thấy kích thích.

Bây giờ chuyện đến nước này, Phạm Xuân Hà cảm thấy cực kỳ hối hận. Nhưng bà ta hối hận không phải vì không cắt đứt với Thường Bảo Kim từ sớm, mà bởi vì hành động của bà ta còn chưa đủ kín đáo.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-lam-phao-hoi/chuong-184.html.]

Đám người bí thư chi bộ thôn thay nhau khuyên bảo một lúc rồi trước sau rời đi.

Tối đó, Thường Đại Đức và Thường Bảo Căn lại đánh nhau một trận.

Nói thế nào thì Thường Đại Đức cũng là người đàn ông trung niên ngoài năm mươi tuổi rồi, mà Thường Bảo Căn lại mới ba mươi tuổi, đang độ tráng niên, sao ông ta đánh thắng được Thường Bảo Căn cơ chứ.

Thường Đại Đức không chiếm thế thượng phong ở chỗ Thường Bảo Căn, thế nên trút hết tất cả giận giữ của mình lên người Phạm Xuân Hà, cuối cùng Phạm Xuân Hà cũng được trải nghiệm cuộc sống mà nguyên chủ từng trải qua.

Ba ngày một trận nhỏ, năm ngày một trận lớn. Thường Đại Đức là người thâm độc, toàn đánh vào chỗ mà người khác khó thấy, Phạm Xuân Hà có khổ mà không thể nói.

Mỗi lần bà ta kể khổ với Thường Bảo Căn, Thường Bảo Căn lại càng hận bà ta hơn.

Trong suy nghĩ của Thường Bảo Căn, Phạm Xuân Hà vụng trộm với người đàn ông khác thì cứ vụng trộm đi, nhưng sai lầm của bà ta là không biết giấu giếm hành vi vụng trộm của mình cho kĩ, trái lại còn để chuyện mình vụng trộm với cháu trai bị rêu rao ầm ĩ.

Bây giờ mỗi lần anh ta ra đường đều không dám ngẩng đầu lên. Thậm chí, cái tên Thường Bảo Bình vẫn luôn không hợp với anh ta còn vờ vịt hỏi anh ta bây giờ nên gọi anh ta là cháu hay gọi là anh họ mới đúng đây.

Loading...