Trọng Sinh Làm Pháo Hôi - Chương 177
Cập nhật lúc: 2025-03-09 14:51:22
Lượt xem: 2
Lô Tú Mẫn nhìn Yến Ninh, nước mắt chị ta vẫn còn vương trên má, vậy mà chị ta lại bật cười: "Tốt quá, tôi còn nghĩ cả đời này cũng không thể gặp lại người ở nơi đó nữa."
"Đúng rồi, người kia nói, nếu có phụ nữ nào trong thôn chúng ta còn muốn trốn thì đều có thể đi theo, cô ấy có thể dẫn chúng ta ra ngoài." Yến Ninh nghiêm túc nói với Lô Tú Mẫn.
"Tôi đến thôn này cũng mười sáu năm rồi, ai muốn đi ai không muốn đi tôi đều biết cả, cô yên tâm đi."
Yễn Ninh ừ một tiếng: "Bốn ngày sau chúng ta sẽ xuất phát."
Lô Tú Mẫn gật đầu, rồi lại nhìn đứa bé trong n.g.ự.c đến xuất thần.
Trong lúc Yến Ninh và Lô Tú Mẫn bí mật nói chuyện, chị dâu cả Hạ cũng đến tìm Ngu Thanh Nhàn, đưa cho cô chiếc bánh bột ngô mà chị ta cố để phần riêng cho cô, rồi bắt đầu tám chuyện:
"Tối hôm qua sau khi cha về nhà thì lên giường ngủ luôn, đến hơn nửa đêm rồi mà mẹ vẫn còn đang hầu hạ Hạ Văn Tĩnh. Cũng không biết cô ta phát điên cái gì mà la hét suốt đêm."
Hạ Văn Tĩnh đúng là không chịu để yên cho người nhà nghỉ ngơi. Sáng sớm đám người chị dâu cả Hạ phải đi ra ngoài làm việc, lúc đó mấy người Hạ Đại Đản vẫn chưa thức giấc.
Chị dâu cả Hạ không đợi Ngu Thanh Nhàn nói chuyện, lại tiếp tục nói: "Chuyện em đánh cha hôm qua đã bị đồn đã khắp nơi rồi, chỗ nào cũng đang bàn tán cả. Chị dâu hai của em còn lén nói với chị là trận này em đánh rất sảng khoái."
Vẻ mặt chị dâu cả Hạ nhuốm ý cười: "Hôm qua lúc Hạ Văn Tĩnh khóc lóc chạy về bọn chị vẫn lo lắng cho em đấy. Em có thể phản kháng lại, bọn chị nghe thấy đều thở phào nhẹ nhõm."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-lam-phao-hoi/chuong-177.html.]
Ngu Thanh Nhàn nhìn chị dâu cả Hạ, cũng cười theo: "Chị cả, chị không cảm thấy em bất hiếu à?"
Chị dâu cả Hạ cắt ngang: "Hiếu thuận cũng phải tùy người chứ. Nếu cha mẹ tốt, con cái mà bất hiếu thì đúng là heo chó không bằng. Còn nếu cha mẹ không ra dáng cha mẹ, vậy lý gì mà đứa con kia phải hiếu thuận với họ?”
“Hơn nữa, trong thôn nhiều người bất hiếu như thế, ngoại trừ bị người bên ngoài nói hai câu, đương sự không để chuyện này trong lòng thì sao phải phân vân?"
Mấy lời này của chị dâu cả Hạ quả là nói đúng lời trong đáy lòng của Ngu Thanh Nhàn.
Ngu Thanh Nhàn thầm nghĩ, nếu nguyên thân không bị bán đi, nếu theo bình thường mà làm mai rồi gả cho nhà người khác, ít nhất nguyên thân cũng có hai anh trai làm chỗ dựa, cuộc sống cũng không đến nỗi nào.
Đáng tiếc... Đây đều là hậu quả do Hạ Thiên Cao và Vương Tiểu Cúc ban tặng, phải c.h.é.m ngàn đao mới hả giận.
"Chị cả, anh chị có định ra ở riêng không? Em nghe nói là Hạ Văn Tĩnh và Đổng Thuần An sẽ đính hôn, hai ông bà già kia cũng muốn xây phòng riêng cho cô ta..." Lời tiếp theo Ngu Thanh Nhàn không nói tiếp, chỉ nhìn chị dâu cả Hạ một cái, cho chị ta một ánh mắt "chị hiểu mà".
Trong lòng chị dâu cả Hạ thầm chậc lưỡi, cảm thấy bà cô bên chồng này đã thông minh hơn rồi, nhưng thế cũng không phải chuyện xấu:
"Chị với chị dâu hai em đang bàn bạc chuyện này đây, muộn nhất là cuối tháng này sẽ ra riêng. Nhà chị với nhà chị dâu hai em sẽ ăn chung."