Trọng Sinh Làm Pháo Hôi - Chương 172
Cập nhật lúc: 2025-03-09 14:51:12
Lượt xem: 4
Ngu Thanh Nhàn còn nghe ngóng được mẹ chồng của mụ già này cũng bị bà ta bỏ đói đến c.h.ế.t rõ như ban ngày.
Ngu Thanh Nhàn liếc nhìn người phụ nữ đang lôi kéo mình, và nhận ra cô ta chính là người ôm đứa bé khóc lóc khi đứng hóng chuyện, cô ta cũng bị bán vào đây.
Sự thù địch của Ngu Thanh Nhàn đối với cô ta không sâu sắc lắm.
Mụ già còn đang luyên thuyên, Ngu Thanh Nhàn khó chịu: "Tôi có hiếu với bố mẹ hay không liên qua gì đến bà, nếu bà không thích thì dân hai người họ đến nhà bà ăn uống no nê đi. Hơn nữa, có thế nào tôi cũng đâu đánh c.h.ế.t họ, phải không? Còn kém xa bà lắm, có bà che chắn rồi, sét có đánh cũng đánh bà trước.”
Sắc mặt của Lý Thúy Hoa chợt thay đổi. Bà ta giương nanh múa vuốt toan vồ lấy Ngu Thanh Nhàn, Ngu Thanh Nhàn vung thắt lưng, thắt lưng đập xuống đất, tạo thành một rãnh bùn trong viện.
Lý Thúy Hoa dừng bước, sắc mặt thay đổi từng cơn, cuối cùng hừ một tiếng rồi rời đi.
Mất một lúc, Hạ Thiên Cao và Vương Tiểu Cúc đã được đỡ dậy Ngu Thanh Nhàn đánh không hề nương tay, Hạ Thiên Cao đau đến tái mặt, ông ta dựa vào Vương Tiểu Cúc, hằn học nhìn Ngu Thanh Nhàn, quát Vương Tiểu Cúc: "Đi."
Vương Tiểu Cúc giàn giụa nước mắt nhìn Ngu Thanh Nhàn: "Nhàn Nhi, con tin hay không thì tùy, mẹ thực sự muốn tốt cho con.”
Một tiếng ‘Nhàn Nhi” làm Ngu Thanh Nhàn buồn nôn, cô dùng đầu thắt lưng chỉ vào Vương Tiểu Cúc: "Câm miệng, không thì đánh cả bà.”
Vương Tiểu Cúc hoảng sợ, rụt vai về, vội dìu Hạ Thiên Cao ra ngoài.
Hai tia sáng mắt thường không thể nhìn thấy lần lượt biến mất trên người Hạ Thiên Cao.
Chẳng phải Hạ Thiên Cao thích đánh mắng nguyên thân sao?
Thế thì để ông ta sống ngày tháng của nguyên thân trong mơ vậy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-lam-phao-hoi/chuong-172.html.]
Còn Vương Tiểu Cúc, chẳng phải bà ta thích phủ định nguyên thân, tẩy não nguyên thân sao? Thế thì biến bà ta thành nguyên thân, để bà ta cảm nhận mùi vị bị tẩy não, bị phủ định vậy.
Hạ Văn Tĩnh, chẳng phải cô ta luôn miệng nói muốn chịu đắng cay thay nguyên thân sao? Phải chiều ý cô ta chứ nhỉ?
Ngu Thanh Nhàn cảm bản thân đúng thực là quá hiểu con người.
À, đúng rồi, để ngăn ba người họ thông đồng với nhau, thì hãy khiến bọn họ không thể nói ra chuyện gặp ác mộng là được.
Trùng hợp nguyên thân vì chuyện của bọn họ mà có khổ khó nói, xem như báo ứng vậy.
Tranh thủ Hạ Thiên Cao và Vương Tiểu Cúc chưa lên tiếng, Ngu Thanh Nhàn đã vẽ thêm vài câu bùa chú lên người họ thay cho cáo vị rớt khi nãy.
Bận rộn xong, Ngu Thanh Nhàn thở ra một hơi dài nhẹ nhõm.
Quay về Thanh Vân giới nhất định phải đến Phù Phong cảm ơn Phong sư tỷ, các bùa chú nhỏ trừng phạt người do chị ấy chế tạo quá có ích.
Trong tương lai, sẽ có nhiều nơi cần dùng những bùa chú nhỏ này dù gì cũng phải trả tiền bản quyền cho người sáng lập chứ. Ngu Thanh Nhàn thích thú nghĩ.
Không ai trong thôn Xương Sơn ngăn cản vợ chồng Hạ Thiên Cao, và cả nhà Thường Bảo Căn cũng chẳng có ý định coi nhà họ Thường là thông gia chính thống, họ thích đến thì đến, thích đi thì đi, đến nước cũng chẳng mời uống.
Thấy không còn gì hay ho, đám đông tụm ba tụm bảy giải tán, ô gái kéo Ngu Thanh Nhàn mỉm cười với cô và đi theo dân làng.