Trọng Sinh Làm Pháo Hôi - Chương 157
Cập nhật lúc: 2025-03-09 14:49:40
Lượt xem: 4
Hai chị em dâu nhắc tới chuyện này, lòng vẫn vô cùng đau xót. Họ thực sự rất thích cô lớn, thậm chí con cái họ cũng đều do cô lớn một tay chăm nom bao lâu nay. Nhưng cuộc đời là thế, người tốt lại không có kết cục tốt.
“Đợi lát chưng bánh bột ngô, thím giấu hai cái đi, đợi tan tầm chiều thì tìm cơ hội đưa cho cô lớn đi.”
Hôm nay chị dâu thứ làm việc ở khu vực gần thôn Xương Sơn, chị dâu cả làm xa hơn chút.
“Em nhớ rồi.” Chị dâu thứ đáp.
Vì thế, chiều đó, khi tan làm, Ngu Thanh Nhàn vừa chui ra khỏi ruộng ngô liền gặp được chị dâu thứ nhà họ Hạ đến tìm mình.
Chị dâu thứ nhanh nhẹn dúi ngay chiếc bánh ngô vào lòng Ngu Thanh Nhàn, nói: “Cầm ăn đi cho đỡ đói. Chị về đây.”
Chị dâu thứ đến cũng vội, đi cũng vội.
Ngu Thanh Nhàn cầm chiếc bánh bột ngô vàng ệch, cứng còng trong tay, một lúc lâu vẫn chưa định thần lại.
Đảo qua ký ức của nguyên thân, dường như loại việc này cũng không phải lần đầu tiên.
Từ khi đến nhà họ Thường, cô ấy luôn là người làm việc nhiều nhất, ăn thì ít nhất, đã nhiều năm như thế còn chưa c.h.ế.t đói chủ yếu là nhờ có người nhà mẹ đẻ lén cho đồ ăn.
Nhưng có điều cực kì lạ lùng là, người cho cô ấy đồ ăn trước nay luôn là hai người anh và hai chị dâu, cha mẹ cô ấy cùng cô em gái thường xuyên tới chơi kia chưa từng cho cô ấy bất cứ thứ gì.
Ngu Thanh Nhàn chợt hoài nghi, liệu nguyên thân có thực sự là con ruột của Hạ Thiên Cao và Vương Tiểu Cúc?
Hai vợ chồng này nói cô ấy và Hạ Văn Tĩnh là hai chị em song sinh, nhưng ngoại hình lại hoàn toàn không có điểm giống nhau nào.
Dường như chỉ có điều này mới có thể giải thích được vì sao hai người kia lại đối xử với nguyên thân như thế.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-lam-phao-hoi/chuong-157.html.]
Ngu Thanh Nhàn cũng đã rất đói bụng, cô cắn một miếng bánh bột ngô, hòa vào dòng người trở về thôn Xương Sơn.
Nhưng đi được mấy bước, cô lại gạt bỏ suy nghĩ kia.
Tuy cô cùng Hạ Văn Tĩnh trông không giống nhau nhưng lại có rất nhiều điểm giống với anh cả Hạ Văn Cương cùng anh hai Hạ Văn Dũng.
Ý tưởng cho rằng Vương Tiểu Cúc ngoại tình cũng có thể gạt bỏ, bởi vì ngoại tình có con hoang một đứa đã rất kinh người rồi, làm sao có thể có liên tục ba, bốn đứa con đều là con hoang?
Lại nhìn Hạ Văn Tĩnh với Hạ Thiên Cao, ngoại hình cũng có nhiều điểm tương tự, Hạ Thiên Cao cũng không phải bị bất lực mà.
Như vậy, sự tình trong này liền trở nên rất khó lý giải.
Ngu Thanh Nhàn cảm thấy nhà họ Hạ này thực sự rất thần bí.
Cô trở về nhà họ Thường, nhưng còn chưa bước chân vào đã bị Phạm Xuân Hà sai đi nhặt củi.
Giờ là lúc làm cơm chiều, bà ta còn phải nấu riêng cho ba người nhà họ ăn, nếu để Ngu Thanh Nhàn ở nhà trông thấy, nhỡ lại ra ngoài nói lung tung thì sao?
Ngu Thanh Nhàn cũng không muốn nhìn thấy bọn họ, bèn đi luôn.
Tới đây chưa đầy một ngày, cô đã sắp không chịu nổi, chỉ muốn rút thanh kiếm c.h.é.m sạch những kẻ đáng ghê tởm này, không chừa một mống.
Nhưng Ngu Thanh Nhàn biết, cô không thể làm thế.
Thế giới này, pháp luật không cho phép dùng pháp thuật, Thiên đạo cũng không cho phép. Nếu hôm nay cô lại thử vung tay g.i.ế.c chóc nữa, chỉ sợ Đạo tâm của cô nhất định sẽ bị cản trở.