Trọng Sinh Làm Pháo Hôi - Chương 146

Cập nhật lúc: 2025-03-09 14:49:18
Lượt xem: 6

"Cha mẹ tôi biết tôi c.h.ế.t đi, họ đổ tội cho nhà họ Thường, nhà họ Thường tự biết mình đuối lý, đền cho họ một khoản tiền, khoản tiền đó đủ để gia đình không cần lo nửa đời sau. Sau khi biết tôi chết, em gái tôi khóc trước mộ tôi, nói xin lỗi tôi, chỉ hận không thể c.h.ế.t thay tôi."

"Cả nhà họ Thường đều rất xấu xa, tôi muốn khiến bọn họ phải gặp báo ứng." Cô gái dùng một chút: "Cả nhà họ rất muốn có con trai, tôi c.h.ế.t đi, chắc chắn họ sẽ tiếp tục cưới vợ. Tôi không muốn những cô gái khác cũng chịu khổ giống như tôi."

Cô gái trước mắt vẫn còn ngây thơ, ánh mắt thuần khiết, mới mười bảy, độ tuổi đẹp biết bao, đây chính là khoảng thời gian rực rỡ nhất của đời người con gái.

Hạ Thanh Nhàn vẫn còn là một đứa trẻ, rõ ràng nên hưởng thụ quãng thời gian tươi đẹp, vậy mà mất đi tuổi trẻ, cuộc đời ngắn ngủi toàn là chịu khổ, chưa từng nếm qua chút ngọt ngào nào. Sau khi nhận hết đắng cay mà c.h.ế.t đi, linh hồn vẫn thuần khiết như đứa trẻ vừa sinh ra đời, cô gái này ở Tu Chân Giới của họ là sự lựa chọn tốt nhất để tu Phật.

Nếu là đám lừa ngốc ở Vạn Thiền Tông, có lẽ sẽ lừa cô ấy đi tu Phật.

Ngu Thanh Nhàn sống nhiều năm như vậy, linh hồn thuần khiết lần trước gặp được còn là tên Phật tử người ta ngồi vào lòng mà tâm vẫn không loạn kia.

"Cô còn nguyện vọng nào khác không?"

Cô gái nghĩ một chút, qua một lúc lâu mới nói:

"Bên chúng tôi còn có rất nhiều cô gái trẻ bị lừa bán đến, nếu như có thể cô có thể giúp họ không?"

Cô gái biết giải cứu những người bị lừa bán là như thế nào, lập tức nói thêm:

"Không thể giúp được cũng không sao, không bắt buộc."

Hai nguyện vọng của cô gái này, không có cái nào đề cập đến bản thân.

Ngu Thanh Nhàn dừng một chút hỏi:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-lam-phao-hoi/chuong-146.html.]

"Cô không hận cha mẹ mình à?"

Cô gái im lặng một lúc lâu mới trả lời:

"Tôi không biết, tôi chỉ muốn hỏi họ, cùng là chị em vì sao họ không thương tôi, nếu như họ đối xử với tôi như em gái tôi..."

Ngu Thanh Nhàn nghĩ cô ấy hẳn cũng rất căm hận, nếu không hận không oán thì sao hệ thống lại bắt đến đây.

Đêm đã khuya, Ngu Thanh Nhàn nằm một mình trên giường, tiếp nhận ký ức của nguyên thân.

Nguyên thân đã được gả đến thôn Xương Sơn hai năm, qua một tuần nữa là cô ấy tròn 16 tuổi, còn chưa đầy một năm nữa là đến ngày cô ấy bị hành hạ đến chết.

Ký ức của nguyên thân như thế nào?

Đó là xót xa, đau đớn, bi thương, tuyệt vọng, tất cả đều ùn ùn đổ vào đầu Ngu Thanh Nhàn. Trên trán Ngu Thanh Nhàn túa ra từng giọt mồ hôi lớn như hạt đậu, hai tay đặt bên giường bất tri bất giác siết chặt thành nắm đấm.

Đến lúc trời tảng sáng, Ngu Thanh Nhàn mới tiêu hóa xong ký ức của nguyên thân.

Cô mở mắt ra, tỉnh lại, cảm xúc của nguyên thân vẫn còn tràn ngập trong lòng cô, cả người đè nén khó chịu, khiến cô chỉ muốn liều lĩnh trút hết ra.

Ngu Thanh Nhàn vội vàng niệm Thanh Tâm Chú, niệm năm lần mới khiến cảm xúc trong lòng dịu đi.

Loading...