Trọng Sinh Làm Pháo Hôi - Chương 113
Cập nhật lúc: 2025-03-08 22:13:13
Lượt xem: 3
“Nếu đúng như thế thì xin hỏi hợp đồng hôm qua tôi ký vì sao không nói rõ ra, còn phải cố tình đợi tới hôm nay mới đến gây khó dễ cho tôi?”
“Hay là hợp đồng hôm qua chúng ta ký không đồng nhất, trong hợp đồng tôi ký thì không có yêu cầu này, còn trong hợp đồng bên phía quý cục giữ thì lại có?”
Đồng chí Vương thật không ngờ Trần Di Văn lại gây ra chuyện lớn như vậy.
Nghĩ đến tác phong thường ngày của cô ta, đồng chí Vương hoàn toàn không hề hoài nghi lời Ngu Thanh Nhàn nói.
Anh ta trừng mắt nhìn Trần Di Văn một cái rồi trả lời:
“Đồng chí Lục nói quá lời rồi. Chúng tôi làm việc luôn phải tuân thủ nghiêm ngặt theo điều lệ và chế độ của nhà nước. Hợp đồng của chúng tôi giữ cũng giống như bản hợp đồng đã giao cho đồng chí, đều đặt ra điều lệ song phương đồng thời quản lý và kinh doanh xưởng giấm, hoàn toàn không hề đề ra điều lệ đại diện nhà nước quản lý toàn bộ.”
Ngu Thanh Nhàn như sực tỉnh: “Vậy đồng chí Trần nói thế là sao? Giỡn chơi với tôi đấy à?”
Đồng chí Vương vội vàng xin lỗi:
“Đây là lỗi của chúng tôi, chúng tôi đã sắp xếp không được chu toàn. Tiểu Chu, về sau công việc liên quan đến xưởng giấm sẽ do cậu trao đổi trực tiếp với đồng chí Lục nhé.”
Anh chàng Tiểu Chu bị điểm danh đột ngột, sửng sốt hồi lâu mới hoàn hồn, vội vã ngoác miệng bước lên:
“Xin chào đồng chí Lục, tôi họ Chu, tên là Chu Minh, năm nay hai mươi hai, chưa có bạn gái.”
Đồng chí Tiểu Chu lần đầu được ủy thác trọng trách, mồm miệng nhanh hơn não, suýt thì khai cả ra chỗ giấu tiền riêng của mình luôn.
Ngu Thanh Nhàn bật cười vui vẻ, không khí căng thẳng ban đầu đã bị xua tan, vẻ nặng nề trên mặt đồng chí Vương cũng tan đi không ít, còn mỉm cười theo.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-lam-phao-hoi/chuong-113.html.]
Chỉ có Trần Di Văn, sắc mặt lúc đỏ hồng lúc xanh mét, thay đổi luân phiên như bị nhuộm màu.
Ngu Thanh Nhàn cười bảo: “Đồng chí Chu không cần khẩn trương quá đâu, sau này chúng ta là đồng nghiệp, hi vọng hai bên cùng nhau tiến lên.”
Đồng chí Tiểu Chu gật lấy gật để.
Đồng chí Vương cũng rất đỗi vui mừng, mục đích chuyến này của anh ta coi như đã hoàn thành mỹ mãn.
Sau khi thương thảo, hai bên nhất trí đổi tên xưởng giấm Lục thị thành Xưởng giấm thơm liên hợp Lục thị thành phố Cáp.
Sau khi xác nhận mọi chi tiết, đồng chí Vương và đoàn người của cục công thương mới rời khỏi nhà Ngu Thanh Nhàn.
Ngu Thanh Nhàn đứng lên, vươn vai giãn gân cốt rồi đi sang nhà bên. Bà Lục cùng hai cô cháu gái đang giặt đồ bên giếng:
“Mẹ, cái người gọi là đồng chí Tiểu Chu ban nãy ấy, về sau sẽ là quản lý của xưởng giấm nhà ta à?”
Vừa rồi Tiểu Chu tự giới thiệu bản thân mà như đi xem mắt, giọng lại còn oang oang, khiến ba bà cháu ở nhà bên cũng nghe thấy rõ ràng.
“Đúng vậy.”
Thủy Tâm phì cười: “Người đó có vẻ thú vị ghê.”
Mộc Tâm nhớ lại những gì anh chàng kia vừa nói, cũng cười theo, làm Ngu Thanh Nhàn và bà Lục đều nở nụ cười lây, khắp sân tràn đầy không khí vui sướng khoan khoái.