Trọng Sinh Làm Pháo Hôi - Chương 112

Cập nhật lúc: 2025-03-08 22:13:12
Lượt xem: 2

Ngu Thanh Nhàn tiếp tục ngồi nhà đợi người tới. Gần mười giờ, người của cục công thương mới chính thức tới nhà, người phụ nữ tên Trần Di Văn sáng nay tới nhà cô cũng có mặt trong đoàn người.

Không biết Trần Di Văn đã tranh thủ nói những gì với nhân viên cục công thương, Ngu Thanh Nhàn thấy sắc mặt họ không quá vui vẻ.

Người phụ nữ này đúng là không được thông minh cho lắm, thậm chí còn có vẻ khá ngu xuẩn, Ngu Thanh Nhàn thầm nghĩ.

Nói xấu sau lưng người khác không biết chọn cách thông minh chút à?

Cô mỉm cười đứng lên chào đón: “Ây da, các đồng chí cục công thương tới rồi à? Tôi chờ các đồng chí từ sáng đấy.”

Ngu Thanh Nhàn vừa dứt lời, đồng chí Vương - người dẫn đầu đoàn nhân viên cục công thương gương gạo cười cười, hỏi:

“Đồng chí Lục, hôm qua chúng ta đã bàn bạc và thống nhất ổn thỏa rồi mà, xưởng giấm của đồng chí sẽ hợp tác kinh doanh với nhà nước, sao mới một đêm mà đã đổi ý rồi?”

Ngu Thanh Nhàn làm bộ kinh ngạc, thốt lên:

“Đồng chí Vương, anh nói thế là sao ạ? Mặc dù tôi là phụ nữ nhưng cũng luôn tuân thủ lời nói gói vàng, những điều đã khẳng định trước đó sao lại tùy tiện thay đổi được?”

“Hơn nữa, hợp tác kinh doanh với nhà nước là việc tốt ích nước lợi nhà, nhà nước hỗ trợ cung cấp nguyên vật liệu, giúp chúng tôi tiêu thụ sản phẩm, giúp đưa danh tiếng của xưởng giấm nhà họ Lục tôi phát triển rộng ra ngoài, tôi còn đang mong mãi, sao lại bảo tôi đổi ý?”

Đồng chí Vương đưa mắt liếc sang phía Trần Di Văn, ánh nhìn thâm trầm hẳn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-lam-phao-hoi/chuong-112.html.]

Phía sau, một anh chàng nhân viên trẻ tuổi cũng đưa mắt nhìn Trần Di Văn rồi lại liếc sang Ngu Thanh Nhàn: “Chị Trần bên chúng tôi…”

Cậu cán bộ trẻ chưa nói hết câu, Ngu Thanh Nhàn mới nhìn về phía Trần Di Văn rồi tỏ vẻ sửng sốt, kinh ngạc nói:

“Ôi chao, thì ra cô đúng là cán bộ của cục công thương à? Vậy thì đã hiểu lầm to rồi.”

Thu hút mọi ánh mắt về phía mình rồi, Ngu Thanh Nhàn mới cười khổ một tiếng, nhìn đồng chí Vương:

“Sáng sớm nay, chúng tôi còn chưa kịp ăn sáng thì vị nữ đồng chí này đã tới, tự xưng là đồng chí Trần. Vừa gặp tôi, câu đầu tiên đồng chí Trần đã nói luôn rằng từ nay về sau, việc quản lý kinh doanh của xưởng giấm sẽ do đồng chí ấy xử lý một mình, tôi nhận đồng lương kỹ thuật viên là được rồi.”

“Tôi mới nói với đồng chí ấy rằng nội dung văn kiện tôi nhận được không phải như thế, đồng chí liền bực mình, bảo tôi nên biết điều một chút, bằng không sẽ cho tôi cút sang một bên mà nhìn.”

Ngu Thanh Nhàn dừng lại một chút rồi nói tiếp: “Khi ấy tôi còn tưởng gặp phải dân lừa đảo ở đâu tới chứ, cho nên mới đuổi đồng chí ấy ra.”

Rồi bỗng cô cất cao giọng:

“Hiện giờ nếu đã xác định được đồng chí Trần đây đúng là người của cục công thương, vậy thì tôi xin hỏi một câu: Có phải đúng như đồng chí Trần đây đã nói, về sau quyền quản lý kinh doanh của xưởng giấm sẽ phải giao toàn quyền cho đại diện của nhà nước phái tới, còn tôi chỉ có thể đứng sang một bên?”

Loading...