Trọng Sinh Làm Pháo Hôi - Chương 110

Cập nhật lúc: 2025-03-08 22:13:08
Lượt xem: 3

Suy nghĩ của Trần Di Văn tương tự như lối suy nghĩ của người nhà họ Vương.

Nếu như sau khi ly hôn, Ngu Thanh Nhàn ngoan ngoãn rời khỏi nhà và tiếp tục chăm sóc mẹ của Giang Bảo Quốc thì cuộc sống của Vương Văn Quân và Giang Bảo Quốc đã không bê bết như bây giờ, Vương Văn Quân cũng không bị trẻ con nhà người khác đ.â.m vào dẫn đến sảy thai còn tổn thương nặng nề đến độ suốt đời không thể sinh nở nữa.

Lần trước, khi cô ta gặp Vương Văn Quân, cô ta quả thực không thể tin nổi người đàn bà phờ phạc trước mặt mình là cô gái mới chừng hai mươi.

Thấy cuộc sống của Vương Văn Quân quá gian nan, Trần Di Văn cũng từng khuyên Vương Văn Quân ly hôn đi.

Nhưng em họ cô ta nhất định không chịu. Vương Văn Quân nói, cô ta đã không thể mang thai, lấy người nào thì cũng chẳng thể sống an lành hạnh phúc được đâu.

Giang Bảo Quốc đã dùng đứa con bất hạnh không kịp chào đời của cô ta để tranh thủ giành về cho mình không ít lợi ích, cô ta muốn báo thù.

Trần Di Văn không đành lòng nhìn em họ chịu khổ, cho nên càng thêm thương xót.

Chồng Trần Di Văn là một trong những thư ký của văn phòng thị trưởng ở tòa thị chính.

Anh ta đã sử dụng các mối quan hệ của mình để nhét Trần Di Văn vào cục công thương, lần này khi biết Ngu Thanh Nhàn rơi vào tay mình, cô ta đã kích động đến nỗi không ngủ nổi, vì thế, sáng sớm hôm nay, cô ta đã chờ không kịp, đến đây từ sớm để thị uy.

Trần Di Văn quyết tâm muốn cho Ngu Thanh Nhàn một đòn không gượng dậy nổi, trong tưởng tượng của cô ta, người đàn bà Ngu Thanh Nhàn này chỉ là một nông phụ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-lam-phao-hoi/chuong-110.html.]

Trông Ngu Thanh Nhàn đẹp như vậy, cô ta đã rất mất hứng, thấy cô không chịu sợ sệt nịnh hót mình thì càng thêm tức giận.

Trong suy nghĩ của cô ta, mình chỉ cần nói mấy lời đó, người đàn bà quê mùa như Ngu Thanh Nhàn nhất định sẽ phải thấp thỏm lo âu làm theo ý mình mới phải.

Trong nhà mẹ đẻ của Trần Di Văn, cô ta là người duy nhất có người nhà làm nhân viên chính phủ, chồng cô ta trong mắt người khác là người quyền cao chức trọng, thường ngày, ai thấy cô ta mà không phải nịnh nọt bợ đỡ đôi câu?

Ở nhà, chồng cô ta luôn chẳng thèm tính toán mấy chuyện vụn vặt đó với cô ta, người thân bên nhà mẹ đẻ và cả người thân bên nhà chồng đều luôn có ý cầu cạnh bọn họ, cho nên luôn có thái độ nhún nhường nịnh bợ. Trần Di Văn đã quen với việc cao ngạo đến tự phụ.

Đã rất lâu rồi, cô ta chưa từng va phải người nào không hề nể mặt cô ta như Ngu Thanh Nhàn, Trần Di Văn tức giận gằn giọng:

“Lời tôi nói chính là văn kiện chính phủ. Tôi nói tôi sẽ một mình chỉ đạo xưởng giấm thì tức là chỉ có mình tôi nắm quyền ở đây. Nếu cô còn dám chống đối tôi nữa thì ngay cả đồng lương kỹ thuật viên này cô cũng đừng mơ lĩnh được, xéo sang một bên mà nhìn thôi.”

“Tôi khuyên cô nên thức thời một chút, bằng không, đợi khi cấp trên biết được, cô xong đời rồi.” Trần Di Văn còn đe dọa thêm.

Chồng cô ta từng nói với cô ta, xưởng giấm này chỉ là một xưởng sản xuất nhỏ, nếu không nhờ có hương vị nhỉnh hơn những sản phẩm của người khác thì căn bản không đủ điều kiện để được tham gia công tư hợp doanh.

Loading...