Trọng Sinh Là Để Yêu Anh: Thái Tử Showbiz, Em Đến Đây! - Chương 200: Đến để bắt gian

Cập nhật lúc: 2025-11-22 09:33:13
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Giữa những là thanh mai trúc mã dường như luôn một sự ăn ý mà ngoài khó thể chen , cạnh dù chỉ là vài câu bâng quơ cũng khiến cảm thấy vô cùng mập mờ.

 

Đây lẽ cũng là lý do khiến sớm coi Bạc Tấn Nhiên và Lục Điềm là một đôi.

 

Kỳ Mộ Từ ghét cay ghét đắng sự ăn ý của họ.

 

Họ càng tỏ ăn ý hòa hợp, Bạc Tấn Nhiên càng đắc ý, thì càng xen giữa.

 

Cậu Lục Điềm, đập tan vẻ mặt kiêu ngạo của Bạc Tấn Nhiên.

 

Thật đối với Kỳ Mộ Từ, ban đầu đến Đế Đô là ý nguyện của .

 

Cậu nhà họ Kỳ ở thủ đô nước C, vốn cũng là nhân vật ai dám chọc .

 

Đế Đô nước Z là địa bàn của nhà họ Bạc và nhà họ Lục, ở đây chỉ thể sắc mặt khác mà sống.

 

Thậm chí vì thế mà lấy lòng một cô gái xa lạ, vui.

 

Từ nhỏ đến lớn, Kỳ Mộ Từ nào chịu những thứ , giờ chỉ khác lấy lòng mà thôi.

 

Cậu đương nhiên .

 

Tuy nhiên nhà họ Kỳ hiện tại quả thực nguy hiểm, nếu đến, nếu nhận sự tin tưởng và giúp đỡ vô điều kiện của nhà họ Lục, nếu Lục Điềm, nhà họ Kỳ sẽ rơi tay khác.

 

Cho nên miễn cưỡng đến đây.

 

Đến nơi , thấy Bạc Tấn Nhiên, như thấy chính ngày .

 

Khi ba còn sống, cũng giống như Bạc Tấn Nhiên, thể tùy ý càn, sống phô trương phóng khoáng.

 

Là đối tượng nịnh bợ, là cái gọi là "thái t.ử gia".

 

bây giờ sống nhờ nhà khác.

 

Sự chênh lệch và tương phản khiến khó tránh khỏi nảy sinh tâm lý tranh giành so bì với Bạc Tấn Nhiên.

 

Cậu sớm Bạc Tấn Nhiên thích Lục Điềm.

 

Đã , càng cướp Lục Điềm .

 

Đương nhiên, đó là suy nghĩ ban đầu của Kỳ Mộ Từ.

 

Dần dần, đối với Lục Điềm, chỉ đơn thuần là bất đắc dĩ lấy lòng tranh giành để Bạc Tấn Nhiên đau khổ nữa.

 

Cậu thật sự thích Lục Điềm .

 

Cũng vì thật sự thích, nên càng thể buông tay.

 

Lúc , hai chuyện như chốn , thậm chí thể là sắp quên mất sự tồn tại của , Kỳ Mộ Từ nhịn lên tiếng: "Điềm Điềm..."

 

Cậu lên tiếng, Lục Điềm và Bạc Tấn Nhiên dường như mới nhớ , đều đầu .

 

Chỉ là đợi Lục Điềm gì, Bạc Tấn Nhiên mở lời, giọng điệu lạnh lùng: "Chẳng bảo cút khỏi Đế Đô , còn chạy tới đây gì?"

 

Khi chuyện, thậm chí còn bước lên nửa bước chắn Lục Điềm, dùng nửa che chở cô ở phía .

 

Đây cũng là hành động quá quen thuộc giữa họ, từ nhỏ đến lớn, mỗi nguy hiểm gì, kể cả là hai nghịch ngợm sắp lớn mắng, Bạc Tấn Nhiên đều sẽ vô thức chắn Lục Điềm để bảo vệ cô.

 

Lục Điềm lưng , chớp chớp mắt cái ót của , nỗi bực bội tích tụ mấy ngày nay dường như tan biến .

 

Bởi vì vẫn giống như đây.

 

Anh đổi.

 

mái tóc ngắn đen nhánh của , cô vẫn thấy ngứa tay, thật sự giật.

 

Cô nghĩ và cũng thật, ở lưng , nơi Kỳ Mộ Từ thấy, ngón tay cô đặt lên gáy Bạc Tấn Nhiên, túm lấy một lọn tóc và giật mạnh!

 

Gương mặt điển trai của thiếu niên đang chắn mặt cô trong nháy mắt méo xệch một chút.

 

Đầu nghiêng theo cơn đau.

 

Sau đó thấy Lục Điềm thì thầm oán trách bên tai: "Tóc ngắn quá."

 

Bạc Tấn Nhiên: "..."

 

May mà quá ngắn, nếu cô cứ túm thế thì hói thật mất.

 

Mà những hành động nhỏ nhặt lén lút của hai Kỳ Mộ Từ thấy, Kỳ Mộ Từ chỉ Bạc Tấn Nhiên đang chắn Lục Điềm, khi Bạc Tấn Nhiên lạnh lùng lên tiếng thì lộ vẻ tức giận: " chuyện với Điềm Điềm, liên quan gì đến ?"

 

Bạc Tấn Nhiên mặt như khiến Kỳ Mộ Từ cảm giác đang quỳ lạy là Bạc Tấn Nhiên, khiến càng thêm nhục nhã.

 

Cậu gọi điện hỏi là An Thanh Tuệ, An Thanh Tuệ ba tuyệt đối thể bất kỳ đứa con riêng nào.

 

An Thanh Tuệ đoán rằng, trai trông giống lẽ là do Bạc Tấn Nhiên tìm đến, giống là chuyện bình thường, mục đích của Bạc Tấn Nhiên lẽ là chia rẽ và Lục Điềm.

 

Còn về những lời Thời Tinh , thực cũng thể vốn là kịch bản họ sắp đặt sẵn, họ cố ý bừa như , ngờ ch.ó ngáp ruồi đúng.

 

theo ý của An Thanh Tuệ, bây giờ quan trọng nhất là thừa nhận.

 

Chỉ cần thừa nhận thì họ sẽ bằng chứng, đó chỉ cần vạch trần hai là 'diễn viên' do Bạc Tấn Nhiên thuê, thì phía Lục Điềm sẽ dễ giải quyết thôi.

 

Lục Điềm ghét nhất là khác lừa dối cô.

 

Kỳ Mộ Từ nghĩ đến đây, chằm chằm Bạc Tấn Nhiên : "Cậu đến cũng đúng lúc lắm, đang hỏi, hai tối qua là do tìm đến đúng ?

 

Cậu tưởng tìm một trông giống đến mặt Điềm Điềm những lời đó là thể vu khống ? cho , chuyện từng , thì dù thế nào cũng thể biến thành sự thật ."

 

Động tác đang sức giật tóc Bạc Tấn Nhiên của Lục Điềm khựng .

 

Trong mắt cô thoáng qua vẻ kinh ngạc, lông mày từ từ nhíu chặt.

 

Cô thò đầu từ phía vai Bạc Tấn Nhiên về phía Kỳ Mộ Từ.

 

Bạc Tấn Nhiên thì nhướng mày, hóa một đêm nay, Kỳ Mộ Từ nghĩ chiêu phản kích .

 

" vu khống ?"

 

Thiếu niên đưa tay xoa cái gáy đau điếng, khoanh tay lạnh: "Kỳ Mộ Từ, đề cao bản quá đấy, xứng để tốn công tốn sức thế ?"

 

Kỳ Mộ Từ cũng lạnh, đột ngột dậy, đối mặt với Bạc Tấn Nhiên, phẫn nộ : "Không thì , chẳng vì mấy ngày nay Điềm Điềm đối với , gần gũi với , nên mới cố tình dùng cách để chia rẽ quan hệ giữa và Điềm Điềm ?"

 

Cậu chằm chằm Bạc Tấn Nhiên, giọng điệu dồn ép: "Bạc Tấn Nhiên, thích Điềm Điềm, chính là đang ghen, nên mới nghĩ cách hèn hạ như để đối phó với .

 

Bản dám tỏ tình, dám theo đuổi Điềm Điềm, cũng cho phép bên cạnh Điềm Điềm xuất hiện con trai khác, Bạc Tấn Nhiên, thật sự là đê tiện và ích kỷ!"

 

Sở dĩ Kỳ Mộ Từ những lời để Lục Điềm Bạc Tấn Nhiên là như thế nào.

 

Chỉ cần Lục Điềm Bạc Tấn Nhiên luôn lừa dối cô, chắc chắn cô sẽ càng giận hơn.

 

Mà tính cách của Bạc Tấn Nhiên thì Kỳ Mộ Từ cũng coi như hiểu rõ, vạch trần tình cảm với Lục Điềm ngay tại trận, chắc chắn sẽ rụt cổ , dám thừa nhận .

 

Đến lúc đó, Bạc Tấn Nhiên và Lục Điềm sẽ rơi chiến tranh lạnh.

 

Cậu sẽ cơ hội thừa nước đục thả câu.

 

Lần , chỉ cần theo lời dặn, biến Lục Điềm thành của , thì sợ Lục Điềm hướng về phía .

 

Kỳ Mộ Từ xong, khí giây phút ngưng trệ.

 

Tim Lục Điềm bỗng nhiên đập loạn vài nhịp.

 

Hóa , mấy ngày nay Bạc Nhị cứ kỳ lạ như , luôn đối đầu với Kỳ Mộ Từ, luôn nổi cáu với cô, là vì đang ghen ?

 

Bạc Nhị thật sự thích cô?

 

Cô khẽ c.ắ.n môi, tai nóng bừng, lén chọc chọc thắt lưng Bạc Tấn Nhiên từ phía , giọng điệu kỳ lạ: "Lời , là thật ?"

 

Câu , là hỏi việc thích cô là thật .

 

Tuy nhiên lúc đầu óc Bạc Tấn Nhiên loạn, Kỳ Mộ Từ nhiều như , khiến nhất thời hiểu lầm câu hỏi của cô.

 

Nên đầu , nhíu mày cô: "Đương nhiên là thật."

 

Nói xong, thấy sắc mặt Lục Điềm cứng , sắc mặt cũng lắm, khẽ nghiến răng: "Lục Điềm, tin tin ?"

 

Theo thấy, cô hỏi câu chính là đang nghi ngờ .

 

Quả thực khó chịu.

 

Trước thì thôi, đến lúc , vẫn là Kỳ Mộ Từ gì cô tin nấy, cô tin tưởng Kỳ Mộ Từ đến thế ?

 

Anh tức giận cô, sự bất mãn trong ánh mắt rõ ràng. Lục Điềm chớp mắt, trong lòng dâng lên nỗi hụt hẫng khó tả.

 

"Ồ."

 

rũ mắt, vẫn cam lòng hỏi thêm một câu: "Vậy là thích ?"

 

Bạc Tấn Nhiên nghiến răng nghiến lợi: " đương nhiên ..."

 

Cái gì?

 

Anh hậu tri hậu giác phản ứng ý của Lục Điềm, hai chữ phía mắc nghẹn ở cổ họng, vì nuốt quá đột ngột nên suýt chút nữa thở nổi.

 

Hốc mắt Lục Điềm bỗng nhiên cay, đuôi mắt đỏ hoe: "Không thích thì thích, hung dữ cái gì, mới thèm thích !"

 

Cô xoay cửa, mang theo giọng nghẹn ngào hét lên một câu: "Các cút hết cho !"

 

Tiếp đó, "rầm" một tiếng đóng chặt cửa .

 

Bạc Tấn Nhiên: "..."

 

Không , ý đó mà.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-la-de-yeu-anh-thai-tu-showbiz-em-den-day/chuong-200-den-de-bat-gian.html.]

Anh cánh cửa đóng chặt, bất lực nhắm mắt , đó đầu, ánh mắt lạnh lẽo về phía Kỳ Mộ Từ.

 

Kỳ Mộ Từ nhếch môi, ánh mắt đắc ý: " ngay là dám thừa nhận, Bạc Tấn Nhiên, chỉ là một kẻ hèn nhát!"

 

Bạc Tấn Nhiên nghiến răng, bước lên hai bước túm lấy cổ áo Kỳ Mộ Từ: "Mẹ kiếp, mày c.h.ế.t !"

 

Kỳ Mộ Từ ý định đ.á.n.h trả, chỉ lạnh : "Có bản lĩnh thì đ.á.n.h , ngay cửa nhà Điềm Điềm, nếu đ.á.n.h c.h.ế.t , thì cứ đợi Điềm Điềm đau lòng vì ."

 

"Mày—"

 

Bạc Tấn Nhiên nheo mắt, chằm chằm ánh mắt đắc ý của vài giây, trong đầu hiện lên cảnh tượng trong giấc mơ.

 

Anh ngày càng tin lời Kỳ Thần Diễn là thật, cũng tin giấc mơ của chính là kết cục của thời .

 

Anh thể để kết cục đó tái diễn.

 

Nghĩ đến đây, Bạc Tấn Nhiên bỗng nhiên cũng bật : "Đừng dùng Điềm Điềm để uy h.i.ế.p tao, Kỳ Mộ Từ, mày ôm tâm tư gì tự mày rõ nhất, mày tưởng Điềm Điềm bảo vệ mày thì tao dám gì mày ?"

 

Bạc Tấn Nhiên buông Kỳ Mộ Từ , đến cửa nhà giơ tay đập cửa.

 

Kỳ Mộ Từ nhíu mày: "Cậu gì?"

 

Cửa nhà Bạc Tấn Nhiên lúc cũng mở , La Nhiên mặc đồ ở nhà xuất hiện cửa, vẻ mặt ngơ ngác: "Thiếu gia?"

 

Giọng Bạc Tấn Nhiên lạnh nhạt: "Ném nó về nước C, nếu nó chịu hoặc ồn ào quá, thì ném từ máy bay xuống biển cho nó tự bơi về."

 

La Nhiên là vệ sĩ cận của Bạc Tấn Nhiên.

 

bình thường Bạc Tấn Nhiên ghét nhất vệ sĩ theo, nên nếu cần thiết đều mang theo.

 

La Nhiên đành ngày ngày ở trong biệt thự ngẩn ngơ.

 

Việc vui nhất là thiếu gia sai bảo việc, nên lúc liền hưng phấn ngay lập tức: "Vâng thưa thiếu gia."

 

Kỳ Mộ Từ thấy La Nhiên cảm thấy , vội ấn nút thang máy rời , nhưng tốc độ La Nhiên nhanh, trong chớp mắt khống chế .

 

Hai tay La Nhiên bẻ quặt lưng, thể giãy giụa, chỉ thể đỏ mắt trừng trừng Bạc Tấn Nhiên.

 

Bạc Tấn Nhiên khẽ nhếch môi: "Đừng để tao thấy mày ở Đế Đô nữa, nếu sẽ đơn giản là tống cổ mày về ."

 

Kỳ Mộ Từ gì đó, nhưng La Nhiên bịt chặt miệng lôi thang máy.

 

Cửa thang máy đóng , thứ trở nên yên tĩnh.

 

Bạc Tấn Nhiên về phía cánh cửa đóng chặt nhà Lục Điềm.

 

Sầu não.

 

Lục Điềm chắc chắn hiểu lầm ý .

 

Làm bây giờ?

 

Anh bấm chuông cửa, đợi nửa ngày, ai mở cửa cho .

 

Rõ ràng Lục Điềm gặp , cũng cho phép ai mở cửa cho .

 

Anh đành về phòng leo ban công.

 

Cửa ban công cũng đóng chặt, bất kể gõ thế nào cô cũng trả lời.

 

Điện thoại thì chặn , gọi máy bàn nhà cô cũng rút dây .

 

Bạc Tấn Nhiên .

 

Anh móc trong túi quần thể thao một cây kẹo mút ngậm miệng, xổm ban công nhà Lục Điềm cả tiếng đồng hồ, cứ cách vài phút gõ cửa kính, gọi một tiếng: "Điềm Điềm."

 

Mãi cho đến khi ăn hết ba cây kẹo mút, thấy cô thật sự để ý đến , trong lúc bất lực, cuối cùng cũng nhớ tới Kỳ Thần Diễn và Thời Tinh.

 

Lúc đó, mắt Bạc Tấn Nhiên bỗng sáng lên.

 

Không tại , cứ cảm thấy lẽ họ thật sự thể giúp ?

 

Mặc dù kết quả giám định vẫn .

 

Bạc Tấn Nhiên rõ, tin họ .

 

Anh cửa ban công nhà Lục Điềm một cái, leo về phòng , rời đến khách sạn tìm Kỳ Thần Diễn và Thời Tinh.

 

Chỉ là khỏi cửa thang máy, cửa nhà Lục Điềm liền mở .

 

Lục Điềm mặc áo khoác lông vũ dáng dài màu đen, đội mũ đen và đeo khẩu trang đen, bọc kín mít, bước một thang máy khác.

 

Vệ sĩ cận của Lục Điềm là con gái, lớn hơn Lục Điềm vài tuổi, tên La Linh, là em gái của La Nhiên.

 

La Linh lái xe theo Bạc Tấn Nhiên, đại tiểu thư nhà ở ghế phụ quấn như cái bánh chưng: "Đại tiểu thư, cô thấy cô như thế gây chú ý ?"

 

Lục Điềm sớm bảo La Linh đợi ở bãi đậu xe.

 

Có lẽ do Lục Điềm hiểu Bạc Tấn Nhiên, cứ cảm thấy hôm nay Bạc Tấn Nhiên chắc chắn sẽ còn ngoài. Hơn nữa chắc chắn liên quan đến đôi nam nữ bỗng nhiên xuất hiện tối qua.

 

Lục Điềm xem thử, Bạc Tấn Nhiên và hai đó quan hệ gì!

 

Cho nên La Linh vẫn luôn ở trong xe, lúc nãy cũng tận mắt thấy Bạc nhị thiếu và đại tiểu thư nhà kẻ bước từ hai thang máy.

 

Đương nhiên cũng thấy đại tiểu thư nhà lén lén lút lút khỏi thang máy, Bạc nhị thiếu đầu mấy .

 

Chắc là, chỉ đại tiểu thư cảm thấy nhận thôi nhỉ.

 

Lục Điềm: "... Có ?"

 

trong gương chiếu hậu trong xe, gật đầu: " thật, còn thiếu cặp kính râm."

 

Lấy kính râm từ trong túi , đeo lên.

 

Ra dấu OK.

 

Hoàn hảo.

 

La Linh: "?"

 

Được .

 

Thôi kệ, đại tiểu thư vui là .

 

Bạc nhị thiếu vạch trần cô , chẳng cũng nghĩ ?

 

La Linh mỉm , lái xe theo xe Bạc Tấn Nhiên, thẳng đến khách sạn Lăng Thịnh thuộc tập đoàn Bạc thị.

 

Xe Bạc Tấn Nhiên dừng cửa khách sạn, nhân viên trực cửa vội tiến lên mở cửa xe mời xuống.

 

Lục Điềm ngoài cửa sổ bĩu môi: "Biết ngay là đến tìm hai đó mà."

 

Chẳng lẽ lời Kỳ Mộ Từ là thật, hai đó thật sự là do Bạc Tấn Nhiên thuê đến vu oan cho ?

 

Bạc Nhị bụng đen tối thế ?

 

Vậy rốt cuộc thích hả!

 

Lục Điềm phồng má, đang phiền não thì phát hiện Bạc Tấn Nhiên trong khách sạn, vội đẩy cửa xe theo.

 

Bước cửa lớn khách sạn, trong đại sảnh rộng lớn hoa lệ còn bóng dáng Bạc Tấn Nhiên.

 

Lục Điềm quanh bốn phía, thầm mắng chạy nhanh thế gì, vội vàng về phía thang máy.

 

Cũng tầng mấy nữa, phòng tổng thống ở tầng cao nhất chăng?

 

Lục Điềm đang buồn bực suy nghĩ, vòng qua góc ngoặt thì nắm lấy cổ tay.

 

Cô giật b.ắ.n , định hét lên thì bịt miệng qua lớp khẩu trang, tiếp đó kính râm tháo xuống, cô bắt gặp một đôi mắt đầy bất lực.

 

Thiếu niên giơ tay vỗ vỗ lên mũ cô, buồn : "Bọc kín mít thế khách sạn, dễ coi là tội phạm bắt đấy hả?"

 

Lục Điềm: "... Cậu quản !"

 

Sao phát hiện chứ!

 

Cô bọc thành thế cũng nhận ?

 

Phiền c.h.ế.t .

 

Cô giật kính râm từ tay : "Khách sạn nhà , quản bọc thế nào ."

 

Bạc Tấn Nhiên gật đầu: " , là nhà mà."

 

"..."

 

Lục Điềm nghiến răng: "Nhà thì giỏi lắm , nhà chắc?"

 

Cô giận mặt, dù đeo khẩu trang Bạc Tấn Nhiên dường như cũng thấy hai má cô đang phồng lên.

 

Anh bất đắc dĩ, chọc chọc má cô: "Cậu tự đấy nhé, giận ?"

 

Anh cũng vô tội: " còn hỏi , ăn mặc thế lén lút theo gì đấy?"

 

Theo cả quãng đường .

 

"Không ?"

 

Lục Điềm hừ mạnh một tiếng, mặt : "Đến để bắt gian chứ còn gì."

 

Bạc Tấn Nhiên ngẩn .

 

Bắt gian?

 

Lục Điềm xong, trừng mắt , giọng điệu kiêu ngạo: " xem thử, thích , rốt cuộc là thích ai!"

Loading...