Trọng Sinh Là Để Yêu Anh: Thái Tử Showbiz, Em Đến Đây! - Chương 196: Ôm lấy cô ấy, rồi cứ thế mà hôn

Cập nhật lúc: 2025-11-20 11:39:29
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEdUY0NIr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Câu khó hiểu của Kỳ Thần Diễn, Bạc Tấn Nhiên hiểu .

 

 

 

Chữ ‘ngọt’ , chính là chữ ‘Điềm’ trong tên của Lục Điềm.

 

 

 

Vậy nên đời còn chút ngọt ngào nào nữa, chẳng là đang trù ẻo ?

 

 

 

Sắc mặt Bạc Tấn Nhiên lập tức sa sầm, vẻ thản nhiên thường ngày cũng chẳng còn giữ nữa. “Cậu rốt cuộc ý gì?”

 

 

 

Vốn dĩ Thời Tinh suýt nữa bật vì câu của Kỳ Thần Diễn, nhưng khi thấy gương mặt đen như đ.í.t nồi của Bạc Tấn Nhiên, cô vẫn cố gắng nén .

 

 

 

Bạc Tấn Nhiên của năm 18 tuổi lẽ điềm tĩnh như khi bốn mươi mấy tuổi, lúc vui sắc mặt và giọng điệu vẫn còn lộ rõ.

 

 

 

Kỳ Thần Diễn chẳng mấy để tâm, đợi nhân viên phục vụ rời mới đầu Bạc Tấn Nhiên.

 

 

 

So với một Bạc Tấn Nhiên vẫn che giấu cảm xúc, từ đầu đến cuối vẫn bình thản. “ vẫn đủ rõ ràng ?”

 

 

 

Kỳ Thần Diễn tựa lưng ghế, khoanh tay n.g.ự.c với dáng vẻ tùy ý. “ , là con trai của Lục Điềm và Kỳ Mộ Từ, nghĩa là Lục Điềm và Kỳ Mộ Từ sẽ kết hôn. Vậy xem, còn ‘ngọt’ ?”

 

 

 

“Cậu tin ?”

 

 

 

Bạc Tấn Nhiên nhếch mép lạnh: “Sao nào, cũng đến từ ba mươi năm ?”

 

 

 

Kỳ Thần Diễn sang Thời Tinh đang ở phía bên , Thời Tinh gật đầu với , ý là cô đúng là với Bạc Tấn Nhiên .

 

 

 

Bạc Tấn Nhiên tin cô.

 

 

 

Thời Tinh cũng phiền muộn.

 

 

 

Kỳ Thần Diễn chỉ , giọng điệu bất cần: “Cậu tin thì thôi, vợ là , Tinh Tinh cần phiền lòng vì .”

 

 

 

Bạc Tấn Nhiên cảm thấy hai mặt đúng là kỳ lạ.

 

 

 

Nếu họ cùng một phe với Kỳ Mộ Từ, nhưng họ vạch trần Kỳ Mộ Từ, thậm chí đá bay Kỳ Mộ Từ mà hề do dự.

 

 

 

Nghĩ đến đây, Bạc Tấn Nhiên khẽ nheo mắt chằm chằm Kỳ Thần Diễn: “Cậu cũng là con riêng của nhà họ Kỳ, lợi dụng để đối phó với Kỳ Mộ Từ?”

 

 

 

Thời Tinh bất lực.

 

 

 

đây đúng là lối suy nghĩ của thừa kế gia tộc hào môn .

 

 

 

Kỳ Thần Diễn cụp mắt một tiếng, để ý đến suy đoán của Bạc Tấn Nhiên mà tiếp tục : “Lục Điềm sẽ kết hôn với Kỳ Mộ Từ năm 20 tuổi vì mang thai, đó sẽ vì một phụ nữ nhà họ An mà sảy t.h.a.i trở về Đế Đô, phụ nữ đó tên là An Minh Ngu, là của nhà họ An ở Hải Đô.

 

 

 

Cậu vì trút giận Lục Điềm nên đưa An Minh Ngu đến Đế Đô, nhưng phát hiện phụ nữ đó mới sinh xong, cơ thể yếu ớt nên để cô rời . , cô ở bên cạnh ba là Bạc Vu Thần, sinh một cặp song sinh nam nữ.

 

 

 

Cũng thời gian đó, Lục Điềm và Kỳ Mộ Từ tái hôn và sinh , còn ba thì qua đời vì tai nạn, nhận cặp song sinh trong bụng An Minh Ngu con của , sống độc nửa đời .

 

 

 

Sau nữa, và Tinh Tinh xảy chuyện, Kỳ Mộ Từ và Lục Điềm ly hôn, Lục Điềm đưa chúng đến Bắc Cực chôn cất, và c.h.ế.t trong một trận lở tuyết ở đó. Mà trận lở tuyết là do bà nội , cũng tức là của Kỳ Mộ Từ, An Thanh Tuệ, gây .”

 

 

 

Kỳ Thần Diễn nhanh, giọng điệu thậm chí còn vài phần thong thả, như thể đang kể một câu chuyện.

 

 

 

Dĩ nhiên, đối với Kỳ Thần Diễn, đây đúng là câu chuyện của thế hệ .

 

 

 

kết cục mà , là kết cục khi Thời Tinh trọng sinh.

 

 

 

Còn đối với chuyện là Bạc Tấn Nhiên, mỗi một chữ của Kỳ Thần Diễn đều như sấm sét giáng xuống tim , khiến hoang mang bất an, khiếnanh sợ hãi.

 

 

 

Không dám tin đó là sự thật.

 

 

 

nếu là bịa đặt, thể bịa một câu chuyện hoang đường đến thế? Hoang đường đến mức Bạc Tấn Nhiên cảm thấy nó hề hoang đường, bởi vì nếu tất cả những chuyện xảy , đó lẽ thật sự sẽ là lựa chọn của ạm.

 

 

 

Và khi Lục Điềm và Kỳ Mộ Từ ly hôn, c.h.ế.t vì lở tuyết, trái tim thắt dữ dội.

 

 

 

Một cảm giác đau nhói thể gọi tên ập đến.

 

 

 

Thái dương cũng đau âm ỉ.

 

 

 

Nói xong những điều , Kỳ Thần Diễn bổ sung một câu: “Tinh Tinh nhà , chính là cô bé trong cặp song sinh đó.”

 

 

 

Anh về phía Thời Tinh.

 

 

 

Thời Tinh bèn gật đầu với Bạc Tấn Nhiên: “Theo tên của nhà họ Bạc, em tên là Bạc Vân Tinh, nhưng vì từ nhỏ bế lưu lạc bên ngoài, nên em mới tên là Thời Tinh. Em còn một trai, tên là Bạc Vân Yến, là do tự tay nuôi lớn.”

 

 

 

Yết hầu Bạc Tấn Nhiên ngừng trượt lên xuống.

 

 

 

Chữ Vân, đúng là chữ lót của thế hệ nhà họ Bạc.

 

 

 

Logic trong những chuyện họ quá rõ ràng, thật sự giống như bịa đặt bừa bãi.

 

 

 

Lẽ nào là thật?

 

 

 

Bạc Tấn Nhiên siết chặt ngón tay, lòng hoang mang khôn tả.

 

 

 

vẫn , giọng điệu châm biếm: “Câu chuyện hai bịa đúng là , nhưng chỉ dựa đó mà tin hai đến từ ba mươi năm một gian song song nào đó, hai nghĩ già sẽ mua thực phẩm chức năng chắc?”

 

 

 

Kỳ Thần Diễn liếc một cái: “Lúc trẻ cũng nhiều lời ghê nhỉ?”

 

 

 

Bạc Tấn Nhiên: “…”

 

 

 

Kỳ Thần Diễn: “Cậu nhổ một sợi tóc của Lục Điềm .”

 

 

 

Bạc Tấn Nhiên: “Làm gì?”

 

 

 

“Xét nghiệm ADN!”

 

 

 

Kỳ Thần Diễn nhún vai: “Nếu chúng thế nào cũng tin, thì xét nghiệm ADN là cách nhanh và hiệu quả nhất.”

 

 

 

Ánh mắt Bạc Tấn Nhiên khẽ động, dừng mái tóc của Kỳ Thần Diễn.

 

 

 

.

 

 

 

Chỉ cần một xét nghiệm ADN là thể chứng minh thật giả.

 

 

 

lúc cà phê mang lên, cuộc chuyện của họ cũng tạm dừng .

 

 

 

Bạc Tấn Nhiên tách cà phê đen mặt, mí mắt giật giật, nghĩ đến câu còn chút ngọt ngào nào nữa” của Kỳ Thần Diễn.

 

 

 

Anh im lặng hai giây, thật sự nâng tách cà phê đen lên uống một ngụm.

 

 

 

Mặt gần như nhăn thành một cục.

 

 

 

Đắng quá mất.

 

 

 

Bình thường thích ăn đồ ngọt, cà phê đương nhiên cũng nhiều sữa nhiều đường, loại cà phê đen đây bao giờ đụng tới.

 

 

 

Kỳ Thần Diễn biểu cảm của , rõ ràng: “Đắng ?”

 

 

 

nhướng mày, khẽ “chậc” một tiếng: “Không tin , thì cứ chờ mà nếm trải ba mươi năm cay đắng như .”

 

 

 

Bạc Tấn Nhiên: “…”

 

 

 

Thế thì lẽ còn bằng c.h.ế.t cho .

 

 

 

Chàng trai 18 tuổi thật sự cách nào tưởng tượng nổi, nếu ba mươi năm đều sống trong cay đắng như , thì sẽ sống tiếp thế nào.

 

 

 

Vấn đề cứ ám ảnh , mãi cho đến khi về nhà ngủ.

 

 

 

Anh sắp xếp cho Kỳ Thần Diễn và Thời Tinh ở khách sạn, bảo họ tạm thời ở đó, đợi lấy tóc của Lục Điềm xét nghiệm sẽ bàn tiếp.

 

 

 

Thế nhưng Bạc Tấn Nhiên , thật nghiêng về phía tin tưởng .

 

 

 

Tin rằng những gì họ đều là sự thật.

 

 

 

Cảm giác kỳ lạ, nếu hai là kẻ lừa đảo, thì họ đúng là thành công.

 

 

 

Chỉ trong vài câu thành công khiến tin họ.

 

 

 

Dù miệng vẫn chịu thừa nhận.

 

 

 

Trời khuya, gần ba rưỡi sáng.

 

 

 

Bạc Tấn Nhiên giường, một tay gối đầu, lên trần nhà mà hề buồn ngủ.

 

 

 

Trong đầu là những lời Kỳ Thần Diễn , là vị đắng của tách cà phê đen .

 

 

 

Không còn chút ngọt ngào nào nữa…

 

 

 

Anh bực bội trở , kéo chăn trùm kín mặt.

 

 

 

Sẽ .

 

 

 

Không thể nào.

 

 

 

Anh ngừng tự nhủ.

 

 

 

Mơ mơ màng màng, cuối cùng cũng dần chìm giấc ngủ, nhưng ảnh hưởng bởi những lời của Kỳ Thần Diễn , mơ một giấc mơ.

 

 

 

Trong mơ, chính cũng trở nên xa lạ.

 

 

 

Hai bên thái dương điểm bạc, đuôi mắt cũng hằn sâu nếp nhăn.

 

 

 

Trước mặt là Kỳ Mộ Từ, trông trạc tuổi nhưng vẻ trẻ hơn nhiều.

 

 

 

Kỳ Mộ Từ trói chặt ghế, gương mặt dữ tợn . “Dù mày g.i.ế.c tao thì chứ, mày g.i.ế.c tao , Lục Điềm cũng sống . Dưới trận lở tuyết đó, đến t.h.i t.h.ể vẹn cô cũng , mày sẽ bao giờ tìm thấy cô nữa .”

 

 

 

Kỳ Mộ Từ lúc vẻ điên cuồng. “Bạc Tấn Nhiên, mày thua cả một đời, Lục Điềm yêu cho đến c.h.ế.t vẫn là tao.”

 

 

 

Bạc Tấn Nhiên thấy dùng ánh mắt lạnh như băng Kỳ Mộ Từ, một chút gợn sóng. “Vậy ?”

 

 

 

Anh một cách bình thản: “Vậy thì mày càng nên chuộc tội .”

 

 

 

Nòng s.ú.n.g trong tay chĩa thẳng giữa trán Kỳ Mộ Từ, trong ánh mắt kinh hãi của , từ từ lên tiếng: “ dù mày c.h.ế.t cũng sẽ gặp nữa , bởi vì, mày sẽ xuống địa ngục.”

 

 

 

Tiếng s.ú.n.g vang lên, giữa trán Kỳ Mộ Từ xuất hiện một lỗ máu, trợn trừng mắt, trong đáy mắt vẫn còn nỗi sợ hãi tan.

 

 

 

Bạc Tấn Nhiên ném s.ú.n.g , với bên cạnh: “Đến núi Gunnbjörn.”

 

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-la-de-yeu-anh-thai-tu-showbiz-em-den-day/chuong-196-om-lay-co-ay-roi-cu-the-ma-hon.html.]

 

tìm .

 

 

 

cô ngốc như , mắt kém như , cả đời nhận định sai .

 

 

 

Bây giờ cô c.h.ế.t , nên tìm thử, tìm cô, để cô sai lầm đến mức nào.

 

 

 

Đừng để như lời Kỳ Mộ Từ , c.h.ế.t vẫn còn yêu tên cặn bã đó.

 

 

 

tìm thấy cô cũng , chỉ cần ở gần linh hồn vỡ nát của cô hơn một chút, lẽ cô sẽ cảm nhận thở của , cô sẽ tự tìm đến , theo về nhà.

 

 

 

Còn về t.h.i t.h.ể của Kỳ Mộ Từ, hèn hạ và ích kỷ cho ném đến Nam Cực xa xôi nhất.

 

 

 

Anh nghĩ, một nam một bắc, một ngày một đêm, Lục Điềm và kẻ đó sẽ vĩnh viễn bao giờ bất kỳ mối liên hệ nào nữa.

 

 

 

Như , nếu kiếp , liệu cô thấy ?

 

 

 

Giữa núi tuyết một bóng , thử con đường cô qua, men theo dấu vết của cô để tìm kiếm thở của cô.

 

 

 

Gió tuyết sắc như d.a.o cắt mặt, một bước chân giẫm xuống lún gần nửa bắp chân, mỗi bước đều vô cùng gian nan.

 

 

 

Và mỗi bước , tim đau thêm một phần.

 

 

 

Trong mỗi làn gió nơi đây, dường như đều thở của cô, dường như đều là linh hồn tan vỡ của cô.

 

 

 

giữa đất trời trắng xóa, bốn phía, khẽ gọi tên cô: “Lục Điềm.”

 

 

 

Bên tai truyền đến tiếng nổ ầm ầm.

 

 

 

Sau trận lở tuyết lớn, những trận lở tuyết nhỏ vẫn ngừng xảy .

 

 

 

Giữa lúc núi rung đất chuyển, Bạc Tấn Nhiên yên bước tiếp, vì trong màn tuyết trắng xóa, thấy cô.

 

 

 

Những ngón tay lướt nhẹ trong trung, vuốt ve gò má cô, khóe môi khẽ cong lên. “Em thấy , tìm em .”

 

 

 

Anh giang tay, đón lấy bão tố và băng tuyết để ôm lấy cô.

 

 

 

Anh nghĩ, nếu thể ôm em lòng trong khoảnh khắc .

 

 

 

Thì khi chúng gặp , hai trái tim vỡ tan sẽ gắn kết thành một linh hồn trọn vẹn, mãi mãi bên .

 

 

 

Bạc Tấn Nhiên đột ngột mở mắt, mồ hôi lạnh thấm đẫm lưng.

 

 

 

Anh dậy trong bóng tối, thở dồn dập, nhưng tim tê dại đến mức sắp ngừng đập.

 

 

 

Mọi thứ trong mơ chân thực đến mức khiến sợ hãi.

 

 

 

Đó thật sự là một giấc mơ ?

 

 

 

Hay là do ảnh hưởng từ những lời của Kỳ Thần Diễn.

 

 

 

Bạc Tấn Nhiên nhắm mắt để xoa dịu tim đập nhanh, xuống giường phòng tắm.

 

 

 

Khi bước , dùng khăn tắm lau qua loa mái tóc ướt, liếc đồng hồ, mới năm rưỡi.

 

 

 

bây giờ điên cuồng gặp Lục Điềm.

 

 

 

Bạc Tấn Nhiên bực bội ném khăn tắm sang một bên, mở cửa phòng đồ, tùy ý mặc một chiếc áo len và quần thể thao ban công.

 

 

 

Để tiện cho việc học, bây giờ họ đều ở nhà cũ mà ở trong một căn hộ cao cấp tại trung tâm Đế Đô, nhà Lục Điềm ở ngay cạnh nhà .

 

 

 

Phòng ngủ của cô và phòng ngủ của , chỉ cách một sải tay.

 

 

 

Trước đây Bạc Tấn Nhiên thấy qua cửa chính phiền phức nên trèo qua ban công nhà cô.

 

 

 

lẽ cũng quen, nên luôn để cửa ban công cho .

 

 

 

Ngay cả mấy tháng nay quan hệ của họ hòa hợp, luôn cãi và chiến tranh lạnh, còn trèo qua ban công nhà cô nữa, nhưng thói quen của cô vẫn đổi.

 

 

 

Bạc Tấn Nhiên khẽ đẩy một cái, cửa kính ban công liền mở .

 

 

 

Trước đây Bạc Tấn Nhiên sẽ nghĩ nhiều, nhưng bây giờ cau mày.

 

 

 

Như an ?

 

 

 

trèo qua , thì khác cũng thể trèo qua .

 

 

 

Nếu lạ phòng ngủ của cô, hậu quả thể tưởng tượng nổi.

 

 

 

Bạc Tấn Nhiên thầm nghĩ, vẫn với cô một tiếng, đừng để cửa nữa, lúc ngủ nhất định khóa cửa ban công .

 

 

 

nghĩ, bước phòng ngủ của Lục Điềm.

 

 

 

Tấm t.h.ả.m mềm mại, bước lên phát tiếng động, Bạc Tấn Nhiên về phía chiếc giường.

 

 

 

Lục Điềm sợ tối, ngủ một cũng để một chiếc đèn ngủ nhỏ, ánh sáng trong phòng mờ ảo, cục phồng lên giường cũng rõ ràng.

 

 

 

Cô vẫn còn đang ngủ.

 

 

 

Cô đúng là vô tư, tối qua xảy nhiều chuyện như mà cô cũng ngủ !

 

 

 

Bạc Tấn Nhiên khẽ mím môi, bước đến bên giường, chăn kéo lên cao, che quá nửa gương mặt cô gái nhỏ, chỉ để lộ đôi mắt đang nhắm nghiền.

 

 

 

bất lực, khẽ kéo chăn của cô xuống một chút, để lộ chiếc mũi nhỏ xinh và đôi môi đỏ mọng.

 

 

 

Cô ngủ say quá, hề đ.á.n.h thức.

 

 

 

Gò má cũng ửng hồng vì giấc ngủ, đôi môi chu .

 

 

 

Một Lục Điềm như khiến Bạc Tấn Nhiên nghĩ đến ngọn núi tuyết trong mơ.

 

 

 

c.h.ế.t núi tuyết.

 

 

 

Nhận thức khiến trái tim nhói đau.

 

 

 

Anh xuống bên giường, lặng lẽ ngắm cô.

 

 

 

Cô ngủ thật ngọt, giống như tên của cô .

 

 

 

cuộc đời của cô, nếu theo lời Kỳ Thần Diễn , theo giấc mơ của , dường như chẳng hề ngọt ngào.

 

 

 

Bạc Tấn Nhiên chút khó chịu.

 

 

 

Là do ? Vì tỏ tình, tranh giành, nên để cô và ngược đường, bước đến bên cạnh Kỳ Mộ Từ.

 

 

 

Ánh mắt lướt từ đôi mắt đang nhắm của cô đến đôi môi đỏ mọng, dừng một chút, đáy mắt bỗng sâu hơn vài phần.

 

 

 

Tối qua khi đưa Kỳ Thần Diễn và những khác đến khách sạn, lúc chuẩn rời , Kỳ Thần Diễn tựa cửa hỏi : “Cậu tại sống khổ sở nửa đời, để cho Kỳ Mộ Từ thừa cơ xen ?”

 

 

 

Bạc Tấn Nhiên dĩ nhiên .

 

 

 

Kỳ Thần Diễn khẽ: “Vì theo đuổi con gái.”

 

 

 

Anh nghĩ đến dáng vẻ ngọt ngào của Kỳ Thần Diễn và Thời Tinh, liền nhịn hỏi: “Phải theo đuổi thế nào?”

 

 

 

Kỳ Thần Diễn bèn với : “Rất đơn giản, thật một lời cũng quan trọng lắm, nếu thật sự , thì cứ trực tiếp . Đừng gì cả, cứ trực tiếp ôm lấy cô , hôn, là .”

 

 

 

Bạc Tấn Nhiên: “…”

 

 

 

Lúc đó nghĩ Kỳ Thần Diễn chắc là hại .

 

 

 

bây giờ khi Lục Điềm, bỗng cảm thấy phương pháp lẽ đúng là tồi.

 

 

 

Anh và Lục Điềm quá hiểu , hiểu đến mức tình cảm giữa họ lẽ ngay cả chính họ cũng phân biệt rốt cuộc là tình , tình bạn, là tình yêu.

 

 

 

Nếu sự xuất hiện của Kỳ Mộ Từ, lẽ cũng sẽ nhận .

 

 

 

Sẽ rằng, tình cảm của dành cho cô là của trai đối với em gái, mà là loại tình cảm hôn, ôm, đùa trong vòng tay , bầu bạn cả đời.

 

 

 

Còn Lục Điềm thì ?

 

 

 

?

 

 

 

Rốt cuộc cô thích Kỳ Mộ Từ hơn thích hơn, là, cô đối với một chút tình cảm nam nữ nào ?

 

 

 

Những câu hỏi , nếu chỉ dựa lời của , cô thể sẽ hiểu.

 

 

 

Lỡ như cô từ chối thì ? Đây là lý do vẫn luôn dám mở lời, cũng mở lời thế nào.

 

 

 

Nếu tỏ tình, mà cô “Em chỉ coi trai”, Bạc Tấn Nhiên khó chấp nhận.

 

 

 

Vậy thì thà cứ hôn hẵng .

 

 

 

Để cô rằng, thật thích cô từ lâu .

 

 

 

Hơn nữa nếu hôn cô, chỉ cần cô kháng cự, chứng tỏ cô lẽ cũng thích .

 

 

 

Yết hầu chậm rãi trượt lên xuống hai , Bạc Tấn Nhiên nắm chặt tay, bất giác cúi xuống, căng thẳng tiến gần cô.

 

 

 

Như một thước phim chậm, nín cả thở, ngày càng sát gần mặt cô, thậm chí thể cảm nhận thở ấm áp và ngọt ngào của cô gái nhỏ.

 

 

 

Tim đập thình thịch, gần như sắp nhảy khỏi lồng ngực, ngay khi chóp mũi hai gần như sắp chạm , Lục Điềm bỗng mở mắt.

 

 

 

Hành động của Bạc Tấn Nhiên đột ngột dừng , cả cứng đờ.

 

 

 

Ánh mắt Lục Điềm mơ màng, lẽ vẫn tỉnh ngủ, cô cau mày gần như chạm mũi với mặt, cứ ngỡ vẫn còn đang trong mơ.

 

 

 

Tên đến trong mơ cũng đến phiền cô.

 

 

 

Cô trực tiếp giơ tay lên, “chát” một tiếng tát thẳng mặt , “Đồ phiền phức, cút !”

 

 

 

Mặt Bạc Tấn Nhiên đau rát, tai đỏ bừng lên ngay lập tức.

 

 

 

Anh mím chặt môi, ôm mặt thẳng dậy.

 

 

 

Thầm c.h.ử.i một tiếng: “C.h.ế.t tiệt.”

 

 

 

Quả nhiên cha dượng dễ, Kỳ Thần Diễn đúng là hại c.h.ế.t

Loading...