Trọng Sinh Là Để Yêu Anh: Thái Tử Showbiz, Em Đến Đây! - Chương 195: Bởi vì cuộc đời của chú, đã chẳng còn ngọt ngào nữa rồi

Cập nhật lúc: 2025-11-20 11:39:28
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7fS7EQHagj

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Phải thừa nhận rằng, cuộc đối thoại giữa Kỳ Thần Diễn và Thời Tinh, ngoài bản họ rằng đang về việc Kỳ Mộ Từ hãm hại đứa con của Thời Tinh, thì khác lẽ đều sẽ hiểu lầm.

 

 

 

Quá dễ gây hiểu lầm.

 

 

 

Hơn nữa, giọng của Thời Tinh và Kỳ Thần Diễn quả thật là giọng Kinh đô của nước C, giống hệt Kỳ Mộ Từ.

 

 

 

Vậy là Kỳ Mộ Từ phụ bạc cô gái , còn trai lẽ là em của Kỳ Mộ Từ, cũng thích cô gái , nên khi Kỳ Mộ Từ bội bạc thì đến với cô?

 

 

 

Cô gái vẫn buông bỏ Kỳ Mộ Từ đuổi theo đến tận Đế đô của nước Z!

 

 

 

Kỳ Mộ Từ cặn bã đến thế ?

 

 

 

Lục Điềm khỏi nhíu mày.

 

 

 

Bởi vì Kỳ Mộ Từ là do ba cô đưa về, bây giờ đang ở nhờ nhà họ Lục, ông còn dặn cô ngày thường hãy chăm sóc Kỳ Mộ Từ nhiều hơn.

 

 

 

Cô cũng ba của Kỳ Mộ Từ qua đời, nhà họ Kỳ thậm chí còn lũ ma cà rồng nhà họ An chỉ hận thể hút cạn m.á.u của hai con .

 

 

 

Lục Điềm quả thực cảm thấy Kỳ Mộ Từ đáng thương.

 

 

 

, Lục Điềm cũng thật lòng xem Kỳ Mộ Từ là bạn.

 

 

 

Chính vì thế, cô mới hy vọng Bạc Tấn Nhiên và Kỳ Mộ Từ thể chung sống hòa bình.

 

 

 

Thế mà Bạc Tấn Nhiên cứ luôn tìm cớ gây sự với Kỳ Mộ Từ, điều khiến cô phiền muộn, hiểu rốt cuộc Bạc Tấn Nhiên nữa.

 

 

 

Thậm chí Bạc Tấn Nhiên còn cho rằng cô thích Kỳ Mộ Từ.

 

 

 

, rõ ràng là cô...

 

 

 

Lục Điềm cũng bực bội, thực chính cô cũng rốt cuộc .

 

 

 

thì Bạc Tấn Nhiên và cô từ nhỏ cùng lớn lên, cô cũng chắc chắn tình cảm của dành cho Bạc Tấn Nhiên rốt cuộc là tình cảm nam nữ là tình quá quen thuộc hoặc là ham chiếm hữu.

 

 

 

Không thể rõ, Bạc Tấn Nhiên cứ luôn hung dữ và gây sự với cô, khiến cô càng thêm phiền lòng.

 

 

 

Cho nên lúc Bạc Tấn Nhiên đ.á.n.h với Kỳ Mộ Từ, còn cô thích Kỳ Mộ Từ, cô mới cãi với .

 

 

 

Tuy nhiên, những điều đó nghĩa là Lục Điềm sẽ thiên vị Kỳ Mộ Từ một cách vô điều kiện, dù thì cô ghét nhất là tra nam.

 

 

 

Nghĩ , Lục Điềm bất giác lùi sang bên hai bước, kéo xa cách với Kỳ Mộ Từ.

 

 

 

Bạc Tấn Nhiên vẫn luôn để ý đến Lục Điềm, thấy hành động tránh né Kỳ Mộ Từ của cô, bất giác cong khóe môi.

 

 

 

Cũng may, mắt kém một chút, nhưng vẫn ngu đến mức hết t.h.u.ố.c chữa.

 

 

 

Sắc mặt Kỳ Mộ Từ càng thêm khó coi, đặc biệt là khi cảm nhận thái độ đột ngột đổi của Lục Điềm bên cạnh cùng cách rõ ràng mà cô tạo .

 

 

 

Chàng trai trẻ quả thực giỏi che giấu cảm xúc của , ngay lập tức gương mặt đỏ bừng vì hổ và tức giận, gào lên với Kỳ Thần Diễn và Thời Tinh: "Hai bậy bạ gì đó, hề quen hai !"

 

 

 

Không ai thèm để ý đến .

 

 

 

Thời Tinh vẫn tiếp tục diễn, ôm lấy Kỳ Thần Diễn đau lòng. Đương nhiên, đó là những giọt nước mắt vui mừng khi gặp Kỳ Thần Diễn, chỉ là khác .

 

 

 

Người khác chỉ thể thấy cô nghẹn ngào trong tiếng nấc đứt quãng: "Em mà, em trong lòng chỉ quyền lực và tiền tài, tiểu thư nhà họ Lục mới là lựa chọn nhất của .

 

 

 

Hơn nữa, An Thanh Tuệ đưa đến đây vốn dĩ cũng là vì mục đích , vì gia tộc, vì bản mà đưa những lựa chọn đó em đều thể hiểu , em thông suốt cả.

 

 

 

Em chỉ đau lòng cho thôi, A Diễn của em rõ ràng như , tại họ đối xử như thế huhu..."

 

 

 

Lời thốt , sắc mặt tất cả đều đổi.

 

 

 

Kỳ Mộ Từ vô cùng kinh ngạc.

 

 

 

Sao họ ?

 

 

 

Không đúng, chuyện rõ ràng chỉ !

 

 

 

Cặp nam nữ mắt rốt cuộc là ai?

 

 

 

Bạc Tấn Nhiên nhíu chặt mày.

 

 

 

Anh vốn tưởng Kỳ Mộ Từ chỉ " xanh" một chút, vì thích Lục Điềm nên ngừng chia rẽ mối quan hệ giữa và Lục Điềm, ngờ Kỳ Mộ Từ chỉ " xanh", mà còn xa!

 

 

 

Đầu óc Lục Điềm càng kêu lên một tiếng ong ong, cô về phía Kỳ Mộ Từ, "Những gì họ là thật ?"

 

 

 

", , , ..."

 

 

 

Chuyện xảy quá đột ngột, Kỳ Mộ Từ nhất thời nên giải thích thế nào.

 

 

 

thậm chí còn gọi điện cho ngay bây giờ.

 

 

 

Mà bộ dạng ấp úng và ánh mắt né tránh của lên tất cả.

 

 

 

Đều là sự thật.

 

 

 

Kỳ Mộ Từ đến Đế đô, tiếp cận cô, đều là mục đích!

 

 

 

Là vì phận của cô, vì nhà họ Lục.

 

 

 

Khoảnh khắc đó, Lục Điềm tức giận vô cùng, giơ tay lên vung một cái tát thật mạnh, "Đồ rác rưởi!"

 

 

 

Thời Tinh cách đó xa chớp chớp mắt.

 

 

 

Ừm, tuy mới 18 tuổi, nhưng tính cách nóng nảy của cũng đổi nhiều lắm.

 

 

 

Kỳ Mộ Từ cô tát đến lệch cả mặt, nhưng cũng kịp thấy đau, vô thức kéo tay cô: "Điềm Điềm, em giải thích..."

 

 

 

"Giải thích cái gì, giải thích tiếp cận với mục đích gì ?"

 

 

 

Lục Điềm lạnh hất tay : "Uổng công ba thương nên mới đặc biệt đón đến đây, coi như con ruột mà bồi dưỡng, giúp nhà họ Kỳ của vượt qua khó khăn, báo đáp ông như ? Đồ vong ơn bội nghĩa!"

 

 

 

chằm chằm gương mặt bỗng trở nên trắng bệch của Kỳ Mộ Từ, chút mềm lòng, chỉ thấy bực bội vì đây tin tưởng một kẻ cặn bã.

 

 

 

Quả nhiên, Bạc Tấn Nhiên đúng, mắt của cô thật sự tệ.

 

 

 

Một kẻ như mà cô còn xem là bạn!

 

 

 

Còn vì mà cãi với Bạc Tấn Nhiên!

 

 

 

Nhận thức khiến Lục Điềm tức đến đỏ bừng cả má, "Chuyện sẽ với ba , từ bây giờ gặp nữa, cút khỏi Đế đô!"

 

 

 

Nói xong cô định , Bạc Tấn Nhiên vội vàng đuổi theo nắm lấy cổ tay cô.

 

 

 

Lục Điềm khựng , đầu , khẽ c.ắ.n môi: "Anh cũng thấy em ngốc ?"

 

 

 

Bạc Tấn Nhiên nhíu mày, "Anh..."

 

 

 

Vẻ do dự của khiến Lục Điềm lập tức đỏ hoe mắt, "Anh đúng , em chính là ngốc, mắt của em chính là tệ, bây giờ vui chứ, hài lòng chứ?"

 

 

 

Nhìn đôi mắt hoe đỏ của cô, dường như chỉ một giây nữa là sẽ rơi lệ, Bạc Tấn Nhiên đột nhiên hoảng hốt, vội vàng giải thích, "Không , tuy mắt của em kém một chút..."

 

 

 

thấy em ngốc.

 

 

 

Tuy nhiên, đợi hết câu , Lục Điềm giằng tay , "Anh đừng quan tâm đến em."

 

 

 

Cô bước về phía , để ý đến bất kỳ ai nữa.

 

 

 

Bạc Tấn Nhiên vô tội.

 

 

 

Anh cũng cô ngốc.

 

 

 

Anh phiền não theo , lí nhí: "Điềm Điềm, em giải thích."

 

 

 

Lục Điềm nghẹn ngào, tức giận , "Em ."

 

 

 

Bạc Tấn Nhiên mím môi, quả thật im lặng nữa, chỉ theo cô.

 

 

 

Lục Điềm càng tức hơn, bước cũng nhanh hơn, "Anh cũng đừng theoem!"

 

 

 

Bạc Tấn Nhiên: "..."

 

 

 

Anh quả nhiên ngoan ngoãn dừng , chỉ theo bóng lưng của Lục Điềm, từ từ nhíu mày, chậm rãi cúi đầu.

 

 

 

Đôi môi mỏng của trai trẻ mím thành một đường thẳng, gương mặt điển trai tràn ngập vẻ phiền muộn khó hiểu.

 

 

 

Chứng kiến bộ quá trình, Thời Tinh cạn lời.

 

 

 

Ba mới là ngốc thật sự thì , lúc còn thể mắt của kém chứ?

 

 

 

Còn nữa, thì nữa, bảo đừng theo thì thật sự theo nữa?

 

 

 

Trước đây Thời Tinh vẫn hiểu rõ tại yêu một sâu đậm đến mà vẫn thể bỏ lỡ, dù thì Lục Điềm , thời niên thiếu Lục Điềm cũng từng suy nghĩ về Bạc Tấn Nhiên.

 

 

 

Chỉ là lúc đó còn quá nhỏ, thứ tình cảm vẫn nhận thức đầy đủ, vẫn thành hình.

 

 

 

Trong tình huống như , còn là thanh mai trúc mã, thể vì sự chen chân của một mà dễ dàng chia rẽ, tình cảm thành hình cứ thế phá vỡ?

 

 

 

Bây giờ thì Thời Tinh hiểu .

 

 

 

là cô độc nửa đời cũng đáng đời.

 

 

 

Uổng công cô và A Diễn diễn màn kịch để vạch trần ý đồ của Kỳ Mộ Từ, đến nước mà ông còn nắm bắt cơ hội để dỗ dành .

 

 

 

Trách ai bây giờ?

 

 

 

Thời Tinh đang thầm oán, Kỳ Mộ Từ nghiến răng bước tới, đưa tay định túm lấy Kỳ Thần Diễn, "Mày rốt cuộc là ai..."

 

 

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-la-de-yeu-anh-thai-tu-showbiz-em-den-day/chuong-195-boi-vi-cuoc-doi-cua-chu-da-chang-con-ngot-ngao-nua-roi.html.]

Chưa kịp để chạm , Kỳ Thần Diễn ôm lấy Thời Tinh, nghiêng nhanh chóng né tránh, chút do dự mà nhấc chân, đá một cước lưng Kỳ Mộ Từ.

 

 

 

Kỳ Mộ Từ "Á" một tiếng ngã sấp về phía , "rầm" một cái sóng soài mặt đất, phát tiếng kêu đau đớn.

 

 

 

Ngay cả Lục Điềm một đoạn cũng nhịn đầu , thấy Kỳ Mộ Từ đang úp sấp mặt đất, mí mắt khẽ giật, mắng một câu: "Đáng đời!"

 

 

 

Rồi rời dừng nữa.

 

 

 

Bạc Tấn Nhiên đương nhiên cũng sang, nhưng Kỳ Mộ Từ, mà Kỳ Thần Diễn.

 

 

 

Đến tận bây giờ, mới nghiêm túc quan sát Kỳ Thần Diễn.

 

 

 

Vừa liếc qua chỉ cảm thấy và Kỳ Mộ Từ giống , chắc là nhà họ Kỳ, nhưng bây giờ kỹ đột nhiên cảm thấy đúng.

 

 

 

Chàng trai mắt quả thực giống Kỳ Mộ Từ, nhưng lông mày, ánh mắt của , dường như càng giống Lục Điềm hơn.

 

 

 

Ngón tay Bạc Tấn Nhiên đột nhiên run lên.

 

 

 

Tim cũng đập loạn nhịp trong phút chốc.

 

 

 

Thật sự giống, chỉ lông mày ánh mắt, mà ngay cả cảm giác cũng chút giống một cách khó tả.

 

 

 

Nghĩ đến những lời linh tinh mà cô gái tên Thời Tinh với lúc .

 

 

 

Không thể nào là thật chứ?

 

 

 

Không, thể nào.

 

 

 

Sao thể hoang đường như ?

 

 

 

Đâu đóng phim.

 

 

 

Bạc Tấn Nhiên lắc đầu trong lòng, thầm nhủ bình tĩnh .

 

 

 

Thời Tinh cũng chớp mắt Kỳ Thần Diễn, "Như lắm ?"

 

 

 

đó cũng là ba ruột của .

 

 

 

Ở một gian khác, Kỳ Thần Diễn tiện tự tay với Kỳ Mộ Từ, vẫn là Bạc Tấn Nhiên đưa Kỳ Mộ Từ và kiểm soát ông .

 

 

 

Không lâu , Kỳ Mộ Từ c.ắ.t c.ổ tay tự sát.

 

 

 

Lục Điềm khi Kỳ Mộ Từ tự sát cũng chỉ ngẩn một lát, nhanh chóng thu tâm tư.

 

 

 

Trong lòng bà nghĩ gì, Thời Tinh và Kỳ Thần Diễn đều , lẽ chỉ Bạc Tấn Nhiên mới rõ.

 

 

 

điều Thời Tinh thể nhận là, cái c.h.ế.t của Kỳ Mộ Từ ảnh hưởng đến tình cảm của Lục Điềm và Bạc Tấn Nhiên, thậm chí đó tình cảm của họ còn hơn một chút.

 

 

 

Như thể nhiều thứ cùng với sự của Kỳ Mộ Từ, trở về đúng quỹ đạo.

 

 

 

Còn Kỳ Thần Diễn khi Kỳ Mộ Từ tự sát thì buồn bã mấy ngày liền.

 

 

 

bây giờ, vẻ mặt Kỳ Thần Diễn thờ ơ, chỉ khẽ bên tai Thời Tinh: "Thế giới song song, ông thậm chí còn tính là ba của , chứ?"

 

 

 

Vậy ?

 

 

 

Hình như cũng đúng.

 

 

 

Thời Tinh vội gật đầu: " tính."

 

 

 

Kỳ Thần Diễn liền bật , cũng quan tâm đến kẻ sái lưng vẫn còn đất dậy nổi, càng để ý đến những ánh mắt tò mò xung quanh, chỉ đầu Bạc Tấn Nhiên đang ở cách đó xa.

 

 

 

Ánh mắt khẽ động, dắt Thời Tinh đến mặt Bạc Tấn Nhiên, khẽ nhếch môi, "Chú hai Bạc."

 

 

 

Bạc Tấn Nhiên: "!"

 

 

 

Chú gì cơ?

 

 

 

Nhìn ánh mắt kỳ quái của Bạc Tấn Nhiên, nụ môi Kỳ Thần Diễn cũng chút kỳ lạ: "Chú hai Bạc tò mò, là ai đúng ?"

 

 

 

Khóe mắt Bạc Tấn Nhiên giật giật, "Tuổi cũng sàn sàn thôi, gọi bậy bạ gì đó?"

 

 

 

Chàng trai vốn tự cho là điềm tĩnh cũng chút giữ bình tĩnh, mà ngoài lúc đối mặt với Lục Điềm , ít khi bộ dạng .

 

 

 

Hôm nay hết đến khác.

 

 

 

Kỳ Thần Diễn gật đầu: "Bây giờ thì đúng là sàn sàn ."

 

 

 

Anh mỉm : " thực tế thì chênh lệch nhiều."

 

 

 

Bạc Tấn Nhiên quả nhiên nghi hoặc: "Chênh lệch bao nhiêu?"

 

 

 

Kỳ Thần Diễn chậm rãi : "Anh cũng chỉ già hơn hai mươi mấy tuổi thôi."

 

 

 

"?"

 

 

 

Bạc Tấn Nhiên Thời Tinh trông vẻ ngoan ngoãn chớp mắt bên cạnh Kỳ Thần Diễn, Kỳ Thần Diễn với vẻ mặt thản nhiên và nụ môi.

 

 

 

Thái dương giật thon thót.

 

 

 

Hai kẻ thần kinh, nên cùng đưa đến bệnh viện tâm thần thì hơn!

 

 

 

Anh chuyện với hai kẻ thần kinh gì, chẳng thà đuổi theo Lục Điềm còn hơn.

 

 

 

Kỳ Thần Diễn đột nhiên tiến gần hơn một chút, hạ giọng: " là con trai của Lục Điềm và Kỳ Mộ Từ."

 

 

 

Thời Tinh: "..."

 

 

 

Trước đó cô cũng định dọa c.h.ế.t Bạc Tấn Nhiên, nhưng cô vẫn Bạc Tấn Nhiên đau lòng, nên nỡ .

 

 

 

Kỳ Thần Diễn thì gánh nặng nỡ Bạc Tấn Nhiên đau lòng .

 

 

 

Quá thẳng thắn.

 

 

 

Sắc mặt Bạc Tấn Nhiên quả nhiên đổi, cứng đờ Kỳ Thần Diễn.

 

 

 

Ba chữ "đồ thần kinh" ở ngay bên miệng, nhưng khóe môi giật giật mà c.h.ử.i .

 

 

 

Anh thậm chí còn đang đoán xem đây là một hình thức lừa đảo kiểu mới nào ?

 

 

 

Chỉ là ngoại hình của hai , đặc biệt là Kỳ Thần Diễn giống Kỳ Mộ Từ giống Lục Điềm, quả thực khiến bất an.

 

 

 

Bạc Tấn Nhiên chằm chằm Kỳ Thần Diễn, ánh mắt như thấu .

 

 

 

Bạc Tấn Nhiên hiện tại dù cũng chỉ là một thiếu niên 18 tuổi, so với Kỳ Thần Diễn vẫn đủ tầm, ánh mắt đó thể uy h.i.ế.p chút nào.

 

 

 

Kỳ Thần Diễn chỉ nghiêng đầu, thong dong nhẹ: "Tìm một nơi thể ăn cơm, ăn chuyện ."

 

 

 

Nhìn một lúc, Bạc Tấn Nhiên thu ánh mắt, sự bất an trong lòng càng sâu hơn.

 

 

 

Chàng trai trông sàn sàn tuổi mắt , bình tĩnh thong dong đến mức khiến cũng hổ thẹn, nếu là kẻ lừa đảo thật, thì quả thực đáng sợ.

 

 

 

Anh để ý đến họ, họ thể sẽ tìm đến Lục Điềm.

 

 

 

Nếu , sẽ xem xem rốt cuộc họ gì!

 

 

 

"Được."

 

 

 

Bạc Tấn Nhiên khẽ hừ một tiếng, "Đi theo ."

 

 

 

Anh bước .

 

 

 

Kỳ Thần Diễn và Thời Tinh theo , một ai quan tâm đến Kỳ Mộ Từ .

 

 

 

Lúc Thời Tinh mới nhỏ giọng hỏi Kỳ Thần Diễn: "Có thẳng thắn quá ?"

 

 

 

"Nếu thì ?"

 

 

 

Kỳ Thần Diễn bất đắc dĩ, véo nhẹ lòng bàn tay cô, "Chúng ở đây một xu dính túi, phận, tìm , chẳng lẽ c.h.ế.t đói?"

 

 

 

Cho dù tìm cách về, cũng thể là c.h.ế.t đói về, như thì t.h.ả.m quá.

 

 

 

Hơn nữa, c.h.ế.t đói , nhưng thể để Tinh Tinh của c.h.ế.t đói theo .

 

 

 

Tuyệt đối .

 

 

 

Thời Tinh khẽ phồng má, thở dài, " là, c.h.ế.t đói chắc đau khổ lắm."

 

 

 

"Yên tâm."

 

 

 

Kỳ Thần Diễn nhẹ, véo má cô: "Không để em đói , bây giờ sẽ đưa em ăn ngon."

 

 

 

Thời Tinh cũng .

 

 

 

Anh dùng tiền của Bạc Tấn Nhiên đúng là hề khách sáo.

 

 

 

Quảng trường trung tâm trong đêm giao thừa cũng là , các nhà hàng, quán cà phê xung quanh quảng trường cũng chật kín, nhưng Bạc Tấn Nhiên chỉ gọi một cuộc điện thoại là tìm một nhà hàng Tây cao cấp, đặt chỗ tạm thời thẳng đến đó.

 

 

 

Sau khi xuống trong nhà hàng, Bạc Tấn Nhiên dựa lưng ghế gì, Kỳ Thần Diễn thì tự nhiên gọi món, chút khách khí.

 

 

 

Gọi món xong, thậm chí còn chu đáo gọi cho Bạc Tấn Nhiên một ly cà phê, nhẹ : "Chú hai Bạc chắc ăn cơm , đói, chỉ cần một ly cà phê là đúng ?"

 

 

 

Khóe miệng Bạc Tấn Nhiên giật giật, Kỳ Thần Diễn sang nhân viên phục vụ: "Cà phê đen đường."

 

 

 

Không đường?

 

 

 

Bạc Tấn Nhiên nhíu mày định , Kỳ Thần Diễn thản nhiên bổ sung: "Bởi vì cuộc đời của chú , chẳng còn ngọt ngào nữa ."

 

 

 

Bạc Tấn Nhiên: "..."

 

 

Loading...