Trọng Sinh Là Để Yêu Anh: Thái Tử Showbiz, Em Đến Đây! - Chương 192: 31 tháng 12, đêm giao thừa
Cập nhật lúc: 2025-11-11 14:15:15
Lượt xem: 11
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Cậu g…”
Thời Tinh nghiến răng ngước mắt lên, chữ cuối cùng liền cứng bên môi.
Cô trai mặt, đôi mắt từ từ mở to.
Quả thực cô đang nghi ngờ vẫn còn mơ, vụ nổ hỏng não của cô ?
Chàng trai mặt dáng vẻ lạnh lùng, ánh mắt cũng thờ ơ, mặc một chiếc áo phao dáng dài màu đen, hình gầy gò nhưng hề mỏng manh.
Thời Tinh nuốt nước bọt, run rẩy cất lời: “Bố…”
Chàng trai đang đè vai cô sững .
Cậu cau mày, buông vai cô , cúi bấm chuông nữa, “Bảo bác sĩ khoa tâm thần qua đây ngay.”
Thời Tinh: “…”
Cô đúng là cần khám khoa tâm thần .
Nếu , tại bố mặt cô trẻ nhiều như !
Bác sĩ đến nhanh, cũng giống như , đầu tiên hỏi Thời Tinh mấy câu, tên tuổi gì đó, Thời Tinh đều ngoan ngoãn trả lời.
Sau đó, ánh mắt của bác sĩ khoa tâm thần cô cũng chút đúng.
Thời Tinh cau mày, chút bất an, “Sao thế ạ?”
Hình như bác sĩ lúc cũng , khi hỏi tuổi cô và câu trả lời thì sắc mặt liền trở nên kỳ quặc.
Bác sĩ khoa tâm thần lẽ gặp nhiều nên nhanh chóng trở bình thường, chỉ cảm thấy một cô gái xinh như mà đầu óc vấn đề, thật quá đáng tiếc.
Bác sĩ dịu dàng hỏi Thời Tinh: “Em năm nay em 22 tuổi?”
Thời Tinh ngập ngừng gật đầu: “Vâng.”
Cô trọng sinh về năm 21 tuổi, đến bây giờ là 22 .
nụ dịu dàng đến đáng sợ của bác sĩ, cô chắc chắn bổ sung một câu: “Chắc là ạ?”
Bác sĩ vẫn mỉm , “Cô bé, nhà em ở , em là ở ?”
Nghe giọng điệu thì Đế Đô.
“Cô bé?”
Thời Tinh vị bác sĩ mặt, trông cũng lớn hơn cô bao nhiêu tuổi nhỉ.
Và cuối cùng cô cũng nhận điều , nghiêng đầu vô cùng bối rối: “Chị nhận em ?”
Dù cô cũng khá nổi tiếng mà.
“Em là Kinh Đô mà, em là Thời Tinh, chồng em tên Kỳ Thần Diễn, chị ?”
Cho dù độ nổi tiếng của cô giảm sút vì m.a.n.g t.h.a.i sinh con, thì độ nổi tiếng của Kỳ Thần Diễn lẽ cũng giảm sút ?
Bác sĩ lộ vẻ mặt khó xử, tình trạng của bệnh nhân vẻ nghiêm trọng hơn cô nghĩ.
Xem là ảo tưởng là nổi tiếng, ảo tưởng quá nhiều nên thoát .
“Kinh Đô?”
Bác sĩ mỉm , “Vậy em đến đây học , thế bố em ?”
Tim Thời Tinh đập loạn, nhịn cau mày Bạc Tấn Nhiên phiên bản thiếu niên.
Cậu vẫn đó với dáng vẻ lạnh lùng, thờ ơ, chút cảm xúc.
Thời Tinh càng cảm thấy kỳ lạ.
Lúc cô ngày càng tỉnh táo.
Cũng bắt đầu suy nghĩ.
Phải , tại Bạc Tấn Nhiên đột nhiên trở nên trẻ trung như ?
Hơn nữa chỉ trẻ mà là dáng vẻ của một thiếu niên.
Bạc Tấn Nhiên bây giờ trông nhiều nhất cũng chỉ mười bảy, mười tám tuổi?
Cho dù tình yêu tưới mát cũng đến mức một đêm cải lão đồng chứ?
Chuyện lẽ chỉ ba khả năng, một là Bạc Tấn Nhiên là yêu tinh nam chuyên thái âm bổ dương.
Hai là, cô thật sự điên .
Đương nhiên, còn một khả năng nữa là, cô xuyên ?
Và từng trải qua trọng sinh như Thời Tinh càng nghiêng về khả năng thứ ba, thậm chí dễ dàng chấp nhận.
Chỉ là nghĩ đến đây, tim cô càng đập loạn hơn.
Sau khi trọng sinh, cô xuyên , và hình như là về thời điểm sớm hơn, sớm đến mức vô lý.
Sớm đến mức Bạc Tấn Nhiên mới chỉ mười bảy, mười tám tuổi.
Vậy tức là, ba mươi năm ?
Là do vụ nổ ?
Vậy còn A Diễn?
Anh ở ?
Anh cùng cô xuyên đến đây là…
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-la-de-yeu-anh-thai-tu-showbiz-em-den-day/chuong-192-31-thang-12-dem-giao-thua.html.]
Thời Tinh dám nghĩ đến khả năng đó, nghĩ, trái tim cô đau như xé toạc.
Không , cô nhanh chóng tìm cách tìm Kỳ Thần Diễn hoặc tìm cách về.
Nghĩ , Thời Tinh về phía Bạc Tấn Nhiên.
Khác với vẻ thờ ơ, điềm tĩnh của tuổi bốn mươi, thời thiếu niên lẽ ai cũng chút lười biếng.
Cậu mặc áo phao đen, hai tay đút túi đó, chẳng chút tinh thần nào, cả vẻ uể oải, tựa tường như xương.
Chỉ ánh mắt là lạnh lùng thờ ơ, chút bóng dáng của tổng tài bá đạo .
Bố phiên bản thiếu niên trông còn khó gần hơn cả bố phiên bản trưởng thành.
Thời Tinh thầm phàn nàn, khẽ c.ắ.n môi, chỉ Bạc tổng bá đạo phiên bản thiếu niên và với bác sĩ: “Anh là nhà của em, là…”
Ngập ngừng vài giây, Thời Tinh cuối cùng cũng gọi là bố nữa, cô : “Anh là trai em.”
Bác sĩ ngạc nhiên đầu Bạc Tấn Nhiên.
Đừng là giống, cũng hai phần tương tự.
Mà Bạc Tấn Nhiên dù thấy những lời cũng chỉ khẽ cau mày, lạnh nhạt : “Ai là trai cô?”
Hơn nữa nếu nhớ nhầm, lúc nãy cô gái mở mắt gọi là bố, giờ biến thành trai.
Xem là ăn vạ đây mà.
Nếu vì lúc đang bực bội , thì cũng lười ở đây.
Dù , thấy một cô gái trạc tuổi mà đầu óc vấn đề, thấy cô t.h.ả.m như , sẽ khiến cảm thấy cũng t.h.ả.m đến thế.
Bạc Tấn Nhiên lạnh lùng Thời Tinh.
Thầm nghĩ.
Còn Thời Tinh thì bác sĩ, ngoan ngoãn chớp mắt: “Chị bác sĩ, phiền chị ngoài một lát ạ, em vài câu với trai em.”
Cô bé quá ngoan ngoãn, đôi mắt to long lanh, cho dù đầu óc vấn đề cũng khiến nhịn mà yêu mến.
Bác sĩ liếc Bạc Tấn Nhiên, thấy từ chối, cô liền dậy, “Được, đợi các em chuyện xong, sẽ chuyện với em .”
“Vâng ạ.”
Thời Tinh ngoan ngoãn gật đầu.
Bác sĩ mỉm ngoài.
Cửa đóng, Thời Tinh liền lập tức bật dậy khỏi giường, mặt Bạc Tấn Nhiên.
Sau đó phát hiện, Bạc Tấn Nhiên mười bảy, mười tám tuổi cũng cao như , cô mặt mà chỉ đến vai !
Thời Tinh nhíu chặt mày, ngước Bạc Tấn Nhiên, cố gắng để ánh mắt trông thật chân thành, vì để tiết kiệm thời gian nên thẳng vấn đề, “Em thật sự là em gái , lừa , em là con gái riêng của bố .”
Bây giờ cô thời gian để lãng phí với Bạc Tấn Nhiên, khiến tin cô ngay lập tức, đó dẫn cô tìm Kỳ Thần Diễn.
Mặc dù, cô cũng Kỳ Thần Diễn đến đây .
Đồng tử của Bạc Tấn Nhiên, vẫn luôn bình thản, đột nhiên co , sắc mặt cuối cùng cũng chút , “Cô cái gì?”
Thời Tinh khẽ c.ắ.n môi: “Bạc Vu Thần là bố , ông cũng là bố em.”
Ánh mắt Bạc Tấn Nhiên Thời Tinh cuối cùng cũng vài phần khác biệt.
Cô gái mặt trông trạc tuổi , thật lúc thấy cô ngất bên đường, ánh mắt đầu tiên cảm thấy khuôn mặt cô một cảm giác quen thuộc kỳ lạ.
Lúc cô , liền nhận .
, cô và hai phần giống , nhưng cũng chỉ hai phần.
Có lẽ phần lớn là giống cô.
Trái tim của trai trẻ trĩu nặng.
Nếu những gì cô là sự thật, nghĩa là, bố thực ngoại tình trong lúc kết hôn với ?
Thậm chí còn sinh một cô con gái trạc tuổi .
Và chuyện mà che giấu hơn mười năm mà ai phát hiện!
Bàn tay đút trong túi áo từ từ siết chặt, ánh mắt Thời Tinh càng lạnh hơn: “Sau đó thì , cô gì?”
Thời Tinh ánh mắt của liền lẽ hiểu lầm, cô vội vàng giải thích: “Anh đừng nghĩ nhiều, tuy em là con gái riêng của bố , nhưng thực em là con gái riêng ông sinh bây giờ, em ba bốn năm nữa mới đời, em thực là từ ba mươi năm xuyên qua đây.”
Bạc Tấn Nhiên: “…”
Cậu gọi bác sĩ khoa tâm thần .
Chàng trai khẩy: “Cô tưởng giả điên giả dại là thể lấy lợi lộc gì từ ?”
“Em…”
Thời Tinh còn kịp gì thêm, điện thoại của Bạc Tấn Nhiên reo.
Cậu cầm lên xem, màn hình hiện “sweet”.
Cậu bất giác nhíu chặt mày, sự bực bội trong mắt càng rõ rệt hơn.
Không nhận điện thoại, cũng cúp máy, cứ để nó reo cho đến khi tự tắt.
Thời Tinh thấy tên gọi đến, sắc mặt của Bạc Tấn Nhiên, đoán gọi đến chắc chắn là !
Điều khiến cô kinh ngạc hơn là, khi điện thoại tắt, cô thấy ngày giờ hiển thị màn hình.
31 tháng 12, mười giờ ba mươi phút tối.
Đêm giao thừa.