Má Thẩm Vãn Đường nóng lên, nàng theo bản năng rút chân về, nhưng Cố Thiên Hàn nắm lấy cổ chân nàng, cho.
Không rút về , Thẩm Vãn Đường cũng động đậy nữa.
Cố Thiên Hàn động tác ôn nhu tỉ mỉ, lòng bàn tay khô ráo ấm áp, nàng yêu thích y lúc , nàng thích y đầy m.á.u tươi mất nhịp tim thở, thích bàn tay y lạnh lẽo tái nhợt chút huyết sắc.
Hiện tại thế thật , cho dù hành vi của y quá đáng.
Nàng thể tỉ mỉ ngắm khuôn mặt y, y sinh thật tuyệt mỹ, mày kiếm mắt , sống mũi thẳng tắp, ngay cả hình dáng đôi môi cũng gần như hảo.
Người đẽ, chính là mệnh , tru di cả nhà hai .
Cũng y thể thành công .
Thẩm Vãn Đường im lặng chốc lát, khẽ : “Không sẽ bao nhiêu trọng sinh, nhưng , khi sắp c.h.ế.t mới , Thất công chúa cũng trọng sinh , khi ngươi gặp nàng , hãy cẩn thận thêm chút.”
Cố Thiên Hàn ngẩng đầu lên: “Kẻ g.i.ế.c nàng là Thất công chúa?”
Thẩm Vãn Đường: “…”
“Nàng vẫn ghen tị nàng từng gả cho Liêu Hữu Hách ?”
Thẩm Vãn Đường đau đầu, chuyện với thông minh chính là điểm , nàng chỉ cần tiết lộ một chút, y thể đoán bộ.
“Tiêu Nguyệt Dung quả nhiên bệnh nhẹ! Không , sẽ nàng g.i.ế.c nàng , họ Tiêu một kẻ nào hòng sống sót!”
Thẩm Vãn Đường lắc đầu: “Không, tự báo thù.”
Cố Thiên Hàn hiểu tâm tình nàng tự tay g.i.ế.c kẻ thù, nên cũng mù quáng giành công: “Được, nàng cứ để cho nàng.”
Thẩm Vãn Đường đầu sắc trời bên ngoài: “Trời sáng , ngươi nên thôi, nếu nữa, sẽ giải thích rõ .”
Trong lòng Cố Thiên Hàn hận thể ở chỗ nàng cả ngày, nhưng y cũng , điều thực tế.
Một nữa trọng sinh trở về, cả hai họ đều nhiều việc .
Y ôm lấy Thẩm Vãn Đường: “Đợi , gả cho khác.”
Thẩm Vãn Đường đáp lời y, nhưng cũng phản bác nữa.
Cố Thiên Hàn hôn nàng một cái, dậy rời .
Thẩm Vãn Đường y rời , ánh mắt vô thức rơi xuống chân .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-hoan-than-ta-lam-chu-mau-vuong-phu/chuong-814.html.]
Chân nàng Cố Thiên Hàn lau sạch sẽ, lẽ y thấy chân nàng lạnh, nên còn ủ ấm cho nàng một lúc.
Nàng chân , nhịn khẽ bật .
Lãnh Hàn Hạ Vũ
Khi Đỗ Quyên bước , nàng thấy tiểu thư nhà đang chân mà , nàng do dự mãi, cuối cùng vẫn hỏi: “Tiểu thư, vị công tử là… là ai ? Y tự tiện xông viện của , … … Người đừng để y lừa gạt!”
Thẩm Vãn Đường hồn, thấy Đỗ Quyên đầy vẻ lo lắng, liền kéo nàng bên , ấn nàng xuống: “Đừng lo, kẻ thể lừa gạt tiểu thư nhà ngươi, còn đời ! Vừa đó là cố nhân của , xông viện của cũng là… nhất thời tình thế cấp bách, cả.”
Đỗ Quyên vô cùng nghi hoặc: “Vị công tử là cố nhân của ? Nô tỳ từng gặp qua?”
“Ngươi gặp , chỉ là quên mất mà thôi.”
“À? Thật ?”
“Thật.”
Đỗ Quyên gãi gãi đầu, , tiểu thư nàng gặp , chắc chắn là gặp, tiểu thư sẽ lừa nàng , chỉ trách nàng quá ngốc, những từng gặp nhớ .
“ tiểu thư, cho dù là cố nhân, cũng thể cứ thế xông viện của a, nếu khác bắt gặp, sẽ cho danh tiếng của .”
“Được , , y còn dám xông , chúng sẽ lấy chậu hoa đánh y ngoài.”
Đỗ Quyên tuy thông minh, nhưng cũng ngốc đến mức nhận tiểu thư nhà đang đùa.
Đánh thì thể nào đánh , tiểu thư đối với vị công tử căn bản hề đề phòng.
Hết lo lắng, Đỗ Quyên trở nên hoạt bát hơn, nàng nhỏ giọng hỏi: “Tiểu thư, gả Ninh Vương phủ nữa ? Nô tỳ thấy vị công tử , cưới đó, định gả cho y ? Cho nên hôm nay Ninh Vương phủ khách, mới chịu trang điểm ?”
“Ta trang điểm thì cũng liên quan gì đến y.”
Thẩm Vãn Đường , cúi đầu bộ y phục bạc màu của , y phục của Đỗ Quyên còn cũ hơn cả nàng, hỏi: “Đỗ Quyên, ngươi mặc xiêm y mới ?”
“Muốn!”
“Vậy hôm nay chúng cứ mặc y phục cũ nát nhất Ninh Vương phủ!”
“À? Tiểu thư, như quá mất mặt ? Người sẽ chê chúng mất.”
“Mất mặt cũng mất mặt chúng , mà là mất mặt nhà họ Thẩm, cho ngoài đều , đích mẫu nhà họ Thẩm bạc đãi thứ nữ, gia chủ nhà họ Thẩm hôn quân vô năng!”
Đỗ Quyên thấy tiểu thư nhà khí thế ngút trời, đôi mắt hạnh cũng trở nên sáng lấp lánh: “Oa, tiểu thư, bây giờ thật khác lạ a, chẳng giống tiểu thư khuê các chút nào, mà giống như một vị tướng quân thể chinh chiến sa trường !”
Thẩm Vãn Đường nha nhỏ khen, nụ rạng rỡ: “Ta quả thực đang chuẩn đại sát tứ phương đấy! Đi lấy nước , rửa mặt!”
Ngay cả việc rửa mặt cũng nàng một cách mạnh mẽ dứt khoát, còn tưởng nàng sắp xuất chinh !