Trọng Sinh Hoán Thân: Ta Làm Chủ Mẫu Vương Phủ - Chương 709

Cập nhật lúc: 2025-08-24 17:39:59
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thế tử, cần thông qua việc g.i.ế.c vợ để chứng minh sự dũng vô úy của ! Đây là oai môn tà đạo!”

 

 

Tiêu Thanh Khê chút vô vị siết chặt tấm áo choàng : “Được thôi, chính nghĩa, lương thiện, trời ban, chỉ là oai môn tà đạo, ? Vốn dĩ còn mưu tính một phen cho , bộ dạng thế , lo lắng vô ích , đây, tự cãi cọ với Thẩm Vãn Đường !”

 

 

Tiêu Thanh Uyên chần chừ một chút, theo nàng: “Muội mưu tính gì? Thanh Khê, ngàn vạn đừng bậy nhé!”

 

 

“Không gì cả, chỉ là giúp tìm một kẻ thế mạng tuyệt vời, giúp nghĩ một kế hoạch vô cùng mỹ, nhưng g.i.ế.c vợ, kế hoạch của dùng .”

 

 

“Kế hoạch gì? Kẻ thế mạng gì?”

 

 

“Huynh g.i.ế.c Thẩm Vãn Đường ?”

 

 

“Ta… chỉ là tò mò, xem thể nghĩ kế hoạch mỹ nào, còn thông minh bằng , thể kế hoạch mỹ nào , chắc chắn là lừa , đúng ?”

 

 

--- Chương 470: Muốn g.i.ế.c ? Nằm mơ ! ---

 

 

Tiêu Thanh Khê lườm một cái: “Huynh thấy lừa , thì cứ coi như lừa ! Thôi , nhắc chuyện nữa, chuyến trở về, còn một chuyện quan trọng, cần ca ca giúp đỡ.”

 

 

“Chuyện gì?”

 

 

“Ta cứu Sở Yên Lạc khỏi ngục.”

 

 

“Tại ? Muội cứu nàng gì?”

 

 

“Bởi vì nàng thông đồng với ngục , gửi thư cho , nàng bí mật thể lật đổ Lâm Nhu Tâm, điều kiện là để cứu nàng ngoài.”

 

 

“Nàng thể bí mật lật đổ Lâm Nhu Tâm ? Lời quỷ quái như cũng tin?”

 

 

“Có lời quỷ quái , cứu nàng mới , dù chúng thể cứu nàng , thì cũng thể nữa đưa nàng ! Hừ, liệu nàng cũng dám giở trò với !”

 

 

Tiêu Thanh Uyên lắc đầu: “Không , Sở Yên Lạc là nhà họ Du đưa đại lao, trong loại thuốc trị sẹo mà nàng bán, thêm dược liệu cấm, là tội chết, thu sẽ vấn trảm!”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-hoan-than-ta-lam-chu-mau-vuong-phu/chuong-709.html.]

 

“Hơn nữa, nàng hại c.h.ế.t nhị cô nương nhà họ Du, Du gia hận thể lóc thịt nàng , chính là vì để bình tức lửa giận của Du gia, mới đưa nàng khỏi phủ.”

 

 

“Giờ nàng cứu nàng ? Chẳng điều hại c.h.ế.t ? Du gia há thể cam tâm bỏ qua ư?”

 

 

Tiêu Thanh Khê khẽ một tiếng: “Ca ca, ngốc, còn thật sự ngốc mà. Huynh cứu nàng thì tất nhiên lén lút cứu chứ, đừng để Du gia chẳng ?”

 

 

Tiêu Thanh Uyên vẫn lắc đầu: “Không , hiểu sự lợi hại bên trong . Trước đây cũng hiểu vì Du gia chỉ c.h.ế.t một cô con gái mà cứ bám riết lấy và vương phủ tha, nhất quyết giao Sở Yên Lạc để cho bọn họ một lời giải thích. Đến yến tiệc mùa xuân mới , hóa Thái tử để mắt đến nhị cô nương Du gia, tính để Du Bảo Liên Thái tử phi!”

 

 

Tiêu Thanh Khê sững sờ: “Cái gì? Thái tử Du Bảo Liên Thái tử phi? Sao thể chứ?”

 

 

“Là thật đấy, khi cung đến chỗ Thái hậu thỉnh an cho lão nhân gia, chính miệng lão nhân gia , sẽ sai . Chuyện bây giờ là tuyệt mật, Thái hậu dặn dò truyền ngoài, cũng chẳng với ai, chỉ cho thôi, ngàn vạn giữ kín bí mật!”

 

 

Tiêu Thanh Khê gật đầu: “Ta sẽ , chỉ thấy khó tin thôi. Thái tử phi chẳng vẫn luôn là Cố Thiên Ngưng ? Sao đổi là đổi ?”

 

 

“Thật cũng thấy lạ, nhưng nguyên nhân cụ thể Thái hậu , cũng tiện hỏi nhiều. Dù thì Du gia bây giờ khác xưa là . Sở Yên Lạc hại c.h.ế.t vị Hoàng hậu tương lai của Du gia, Du gia căm hận nàng đến c.h.ế.t ? Trong tình cảnh , còn thể giúp cứu ?”

 

 

Lãnh Hàn Hạ Vũ

Tiêu Thanh Khê cho là đúng: “Đừng Du gia còn Hoàng hậu, cho dù Hoàng hậu , chúng cũng cần sợ bọn họ! Cố gia Hoàng hậu, Cố Thiên Hàn và Cố Thiên Ngưng chẳng vẫn hai chúng thu thập đó ?”

 

 

“Không sợ bọn họ, mà là nể mặt Du gia!”

 

 

Ta chẳng nể mặt ai cả! Ta chỉ cứu Sở Yên Lạc , rốt cuộc Lâm Nhu Tâm bí mật động trời gì!”

 

 

“Vậy thì nàng tự cứu Sở Yên Lạc , quản.”

 

 

“Nếu quản , thì đừng hòng thoát khỏi Thẩm Vãn Đường, càng đừng hòng cưới Liễu Nam Thi! Ta , thể giúp tìm một kẻ thế tội, g.i.ế.c c.h.ế.t Thẩm Vãn Đường cái vướng bận !”

 

 

Tiêu Thanh Uyên chần chừ: “Làm như thật sự ? Thẩm Vãn Đường hình như đáng c.h.ế.t chứ? Còn cách nào khác ?”

 

 

“Không ! Huynh thích g.i.ế.c thì tùy! Dù cũng đưa Sở Yên Lạc khỏi đại lao, nếu chịu giúp , sẽ tự nghĩ cách!”

 

 

Tiêu Thanh Khê xong, xoay về viện của .

Loading...