Cố Thiên Ngưng phản ứng một lúc mới nhớ đó đang uống rượu với Thẩm Vãn Đường, nàng mơ hồ nhớ hình như gì đó hồ đồ, nhưng thể nhớ cụ thể gì.
“Chắc là... chuyện gì quan trọng nhỉ?”
Nàng mỉm với Thẩm Vãn Đường: “Ta , cần uống canh giải rượu nữa, về nhà , hôm nay ngoài quá lâu ! Đợi hôm khác đến tìm ngươi chơi!”
Thẩm Vãn Đường tự nhiên cũng thể giữ nàng nữa, nếu nàng sẽ ở Vương phủ qua đêm mất, nàng gật đầu: “Được, tiễn ngươi.”
Trên đường Cố Thiên Ngưng xe ngựa về Quốc công phủ, vẫn còn nhức đầu, nàng nhịn xoa xoa trán, hỏi nha : “Tiểu Hà, uống rượu, trò hề gì chứ?”
Tiểu Hà lắc đầu: “Tiểu thư, trò hề nào ạ!”
“Ồ, yên tâm , xem tửu phẩm của cải thiện nhỉ, thể yên tâm uống .”
“ Tiểu thư, vấn đề năng hồ đồ khi uống rượu cải thiện ạ!”
Lãnh Hàn Hạ Vũ
“A? Ta gì ?”
“Người ạ, tiểu cô tử cho Thế tử phi đó!”
“Cái gì?!”
“Người còn , nhị công tử đặc biệt đặc biệt đặc biệt thích Thế tử phi đó ạ, nhị công tử đối với nàng là thật lòng, nếu Thế tử phi bịt miệng , e là còn nhiều lời hồ đồ hơn nữa đó ạ!”
Cố Thiên Ngưng: “...”
Xong , tất cả đều xong !
Nhị ca mà những lời , sẽ g.i.ế.c mất!
lqz
--- Chương 442 Kiếp cha của ! ---
Khi Cố Thiên Ngưng thấp thỏm bất an trở về Quốc công phủ, trời tối đen.
Nàng ở trong viện của đợi mãi, đợi hai canh giờ, Cố Thiên Hàn vẫn về.
“Tiểu Hà, xem nữa , nhị ca về ?”
“Tiểu thư, bà lão ở nhị môn , chỉ cần nhị công tử về, sẽ đến đưa tin cho chúng ngay ạ!”
“Được , thì cứ đợi thôi!”
“Tiểu thư, cứ đợi nhị công tử mãi gì ạ?”
Cố Thiên Ngưng vẻ mặt sinh thể luyến: “Tự nhiên là chủ động nhận tội, nếu , đợi nhị ca tự phát hiện tội của , e là đợi đến ngày mai, sẽ trực tiếp gả đến Giang Nam mất.”
“Tiểu thư, phạm tội gì ạ, nô tỳ còn phạm tội chứ? Nô tỳ lúc nào cũng theo mà, nếu ngay cả nô tỳ cũng , nhị công tử chắc chắn cũng sẽ ạ!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-hoan-than-ta-lam-chu-mau-vuong-phu/chuong-667.html.]
Cố Thiên Ngưng thở dài: “Cái đầu gỗ nhà ngươi, gì chứ? Ngươi nghĩ nhị ca giống ngươi ngốc ? Chàng tinh ranh đáng sợ.”
Tiểu Hà ngượng ngùng gãi đầu, cúi thấp đầu.
Nàng quả thật mấy thông minh, nhưng bù trung thành, lời, chăm chỉ, nên mới thể ở bên cạnh đại tiểu thư nha .
Gần đến giờ Tý, ngay khi Cố Thiên Ngưng suýt chút nữa gục cằm ngủ , bà lão bên ngoài cuối cùng cũng đưa tin đến, Cố Thiên Hàn trở về!
Cố Thiên Ngưng tức thì tỉnh cả ngủ, nàng chỉnh trang y phục, dẫn theo nha đến viện của Cố Thiên Hàn.
Trong nội thất, Cố Thiên Hàn cởi y phục một nửa, chuẩn tắm rửa, liền thấy tiếng của Cố Thiên Ngưng bên ngoài.
“Nhị ca, nhị ca đây một chút! Ta chuyện quan trọng với !”
Cố Thiên Hàn mấy để ý nàng: “Có chuyện gì ngày mai hãy , hôm nay quá muộn , mệt .”
“Không ! Nhất định hôm nay! Huynh mau đây, sẽ mất nhiều thời gian của ! Nhị ca! Cố Thiên Hàn!”
Cố Thiên Hàn đành mặc y phục, lạnh mặt bước khỏi nội thất: “Canh ba nửa đêm, ngươi đến chỗ la hét gì ? Rốt cuộc là chuyện gì?”
Khí thế của quá mạnh mẽ, giọng quá lạnh lẽo, Cố Thiên Ngưng ngừng căng thẳng, nàng xoắn ngón tay, lắp bắp : “Cái đó... ... hôm nay... hôm nay...”
Cố Thiên Hàn nhíu mày: “Vội vàng cuống cuồng gọi , ngươi chỉ vì diễn trò lắp bắp cho xem ? Kiên nhẫn của hạn, lời thì mau!”
Cố Thiên Ngưng: “Hôm nay đưa tập chữ tặng cho A Đường kết quả vui liền uống vài chén rượu uống vài chén rượu liền chút choáng váng chút tỉnh táo đó liền vài lời hồ đồ nhưng yên tâm A Đường nàng hẳn là xem là thật nàng hẳn là cho rằng say chỉ là đang lời hồ đồ!”
Nàng như trúc đổ đậu, một hết sạch, tốc độ cực nhanh, ngừng nghỉ.
Sau đó, nàng cẩn thận liếc Cố Thiên Hàn: “Nhị ca, – giận đó chứ?”
Cố Thiên Hàn nàng chọc tức đến bật : “Ngươi nhanh như , mơ hồ như , là sợ rõ ?”
Cố Thiên Ngưng khan một tiếng: “Huynh thích lắp bắp ? Ta đây nhanh một chút, để khỏi mất thời gian của .”
“Ngươi cho cho rõ, rốt cuộc gì mặt Thẩm Vãn Đường, mà còn đáng để ngươi nửa đêm chạy đến giải thích như .”
“Chính là... chính là...”
“Còn lắp bắp nữa sẽ ném ngươi ngoài.”
“Chính là cẩn thận tiết lộ bí mật thích A Đường, còn lớn lối , tiểu cô tử cho nàng , còn...”
“Còn gì nữa?”
“Ta hình như còn gọi nàng nhị tẩu...”
“Còn gì khác ?”
“Cái đó... chắc là, lẽ là, thể là, còn nữa !”