Nam tử khi yêu quả nhiên đạo lý, đối với khác một tiêu chuẩn, đối với thích là một tiêu chuẩn khác.
"Cũng chẳng gì thất vọng, vốn nàng thể sẽ đến. Huống hồ, đêm qua đổ tuyết, trời lạnh đất đóng băng, ngoài cũng tiện lắm, hẹn nàng ngoài, vốn dĩ cũng là vì tư tâm quá nặng."
Cố Thiên Hàn cúi đầu cành mai lạnh trong tay, giọng dần nhỏ đến mức thể thấy.
Hắn quá gặp nàng, nên tiếc dùng thủ đoạn thấp hèn, mượn danh nghĩa để hẹn nàng gặp mặt.
Hắn nghĩ, nếu nàng đến mà phát hiện hẹn, nàng tức giận, sẽ mặc cho nàng mắng nhiếc, tuyệt đối phản bác, vì vốn dĩ là của .
Đáng tiếc, nàng ngay cả cơ hội mắng cũng chịu cho .
, gặp nàng, khao khát và nỗi nhớ nhung trong lòng hề giảm bớt, trái càng mãnh liệt hơn.
Hắn đưa cành mai lạnh trong tay cho Cát Tường: "Phái mang đến cho nàng."
Cát Tường nhận lấy, cành mai đang nở rộ, vẻ mặt kinh ngạc: "Công tử, e rằng điều chứ? Nếu phát hiện, là xong !"
"Cứ lấy danh nghĩa A Ngưng mà gửi là , đầu óc ngươi ?"
"Dù cũng !"
Cát Tường hết lời khuyên nhủ: "Công tử, vẫn nên thôi nghĩ về nàng , nàng là quản gia phu nhân của Tiêu Thế tử , nếu chuyện Tiêu Thế tử , e là sẽ bỏ qua ! Người vẫn nên theo đại tiểu thư, tìm một cô nương phù hợp mà cưới vợ !"
"Tiêu Thanh Uyên?"
Cố Thiên Hàn lạnh lùng : "Hắn xứng nàng! Ngươi bớt lời thừa thãi , cứ theo lời dặn, bất kể ai hỏi, đều là A Ngưng gửi mai lạnh cho nàng, ở chỗ A Ngưng cũng báo cho nàng một tiếng, tránh để nàng lộ tẩy mặt khác."
Cát Tường cúi đầu, , chủ tử sợ đại tiểu thư lộ tẩy mặt Thẩm Vãn Đường, cành mai lạnh gửi , Thẩm Vãn Đường nhất định sẽ là Cố Thiên Hàn gửi, chứ Cố Thiên Ngưng gửi.
Chủ tử sở dĩ dặn dò báo cho đại
tiểu thư, chỉ là để tránh những khác ngoài Thẩm Vãn Đường phát hiện gửi mai lạnh là .
Cẩn trọng đến mức thể chê trách, yêu thương đến mức bất kỳ sơ suất nào.
Đáng tiếc, gả chồng , yêu một nên yêu.
Cát Tường thở dài, định thì thấy công tử nhà bẻ một cành mai nữa, đưa đến mặt .
Lãnh Hàn Hạ Vũ
Hắn khỏi nghi hoặc: "Công tử?"
"Cành cho A Ngưng."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-hoan-than-ta-lam-chu-mau-vuong-phu/chuong-416.html.]
Cát Tường : "Công tử quả nhiên là thương đại tiểu thư, đại tiểu thư còn luôn chê đối nàng quá lạnh nhạt, bây giờ xem nàng còn chê thế nào!"
Cố Thiên Hàn sải bước ngoài: "Làm trò cho trót, chỗ A Ngưng cũng mai lạnh, nàng gửi cho Thẩm Vãn Đường mới đột ngột."
Nụ của Cát Tường lập tức biến mất: "Hả?"
Hóa là vì trò nên mới bẻ thêm một cành mai lạnh cho đại tiểu thư ?
Cát Tường nhịn lẩm bẩm: "Chẳng trách đại tiểu thư ưa , quả thật là..." đáng đời mà!
Cố Thiên Hàn thấy lời tiểu tư , nhưng để tâm, cứ thế thẳng.
Cát Tường vội vàng theo.
Rời Kim Thiền Tự, bọn họ hết về Quốc Công phủ một chuyến, khi chia gửi hai cành mai đang nở rộ, ngừng nghỉ tới Hình Bộ.
Vừa bước , Cát Tường liền tinh mắt thấy bên cạnh Tân Hoài Lâm một đó, lưng về phía bọn họ, nhưng vẫn liếc mắt một cái liền nhận là ai.
Cát Tường nhịn chủ tử nhà : "Công tử, xem..."
Không cần , Cố Thiên Hàn cũng thấy, đó là Tiêu Thanh Uyên.
Hắn mặc một cẩm y màu trắng nguyệt, eo đeo ngọc bội trắng, tay cầm quạt xếp ngà voi, dáng vẻ một công tử phong lưu, ở nơi như Hình Bộ , ngoại trừ , sẽ còn ai dám ăn mặc như nữa.
Nghe thấy tiếng bước chân, Tiêu Thanh Uyên đầu , khoảnh khắc thấy Cố Thiên Hàn, liền lạnh mặt: "Cố Thiên Hàn!"
"Tiêu Thanh Uyên."
Cố Thiên Hàn thờ ơ mở lời: "Nếu nhớ lầm, ngươi hình như đang nhậm chức ở Đại Lý Tự, chạy đến Hình Bộ chúng gì?"
"Cố Thiên Hàn ngươi mặt nữa ? Cái gì mà Hình Bộ các ngươi? Ngươi nhậm chức ở Hình Bộ , mà dám 'Hình Bộ chúng '!"
"Cát Tường, lệnh bổ nhiệm."
Cát Tường lệnh chủ tử, lập tức từ trong lòng lấy một tờ lệnh bổ nhiệm: "Tiêu Thế tử, công tử nhà bây giờ là Hình Bộ Chủ sự, chuyên môn hỗ trợ Lữ đại nhân phá vụ án nhà họ Tân."
Tiêu Thanh Uyên thoáng qua lệnh bổ nhiệm, mặt mày xanh lét.
Cố Thiên Hàn thật sự lệnh bổ nhiệm! Hắn hành
động thật mau lẹ!
Cố Thiên Hàn thấy sắc mặt Tiêu Thanh Uyên khó coi, nhanh chậm : "Tiêu Thế tử sẽ nghĩ chỉ ngươi mới thể cửa chứ? Một kẻ ngu dốt bất tài như ngươi còn thể Đại Lý Tự quan, thì thể Hình Bộ chút việc ? Trấn Quốc Công phủ nếu ngay cả chuyện nhỏ cũng , chẳng sẽ tất cả quyền quý kinh thành c.h.ế.t ?"
Tiêu Thanh Uyên trừng mắt : "Ngươi đúng là dám , cửa mà cũng phô trương như , đây mới là chuyện đáng chê!"