“Thẩm gia nếu vì con mà gặp tội, con cũng khó thoát liên can! Đến lúc đó Ninh Vương phủ cũng bảo vệ con, bọn họ cũng sẽ bảo vệ con!”
Thẩm Vãn Đường lạnh lùng : “Ta chỉ đang chuyện của Hướng Mãnh và Tú Lục, liên quan gì đến Thẩm gia? Phụ căng thẳng như gì? Chẳng lẽ Thẩm gia chúng bao che Hướng Mãnh ?”
Thẩm Quan Niên giận kiềm chế : “Cái gì mà bao che, con đúng là bậy bạ! Một lũ hồ ngôn! Con ngoài cho !”
Thẩm Vãn Đường con ch.ó đang quỳ mặt đất: “Hướng hộ viện, ngươi xem, bậy bạ .”
“Nhị tiểu thư, ... thật sự oan uổng tiểu nhân .”
“Hướng hộ viện, ngươi nhất nên nghĩ kỹ hẵng , hôm nay thể chuyện của ngươi và Tú Lục, điều đó chứng tỏ, chuẩn , ngươi thêm nhiều tội chứng của ngươi ?”
Tim Hướng Mãnh bỗng thắt .
Chẳng lẽ, vị nhị tiểu thư lặng lẽ rằng , thực mới là tâm cơ nhất, mưu tính nhất trong Thẩm gia ? Nàng thật sự chứng cứ ?
Không, thể nào! Hắn xử lý sạch sẽ, để bất kỳ nhược điểm nào!
Những bí mật của , đều c.h.ế.t !
Hắn quỳ càng thêm hèn mọn càng thêm thành kính: “Nhị tiểu thư, tiểu nhân chỉ là một hạ nhân hèn mọn nhất của Thẩm gia, sống c.h.ế.t đều trong tay . Nhị tiểu thư tiểu nhân tội, tiểu nhân dù vô tội cũng thành tội.”
“Người là chủ tử, tất cả đều do quyết định. Nếu tiểu nhân canh ba chết, tiểu nhân tuyệt đối dám sống qua canh năm.”
Hắn xong, cung kính dập ba cái đầu, đó liền dậy lao cột nhà.
Tân Hoài Lâm phản ứng nhanh, lập tức ngăn : “Ngươi gì ? Thế tử phi chẳng qua chỉ hỏi ngươi vài câu, ngươi tìm cái chết?”
Hướng Mãnh cúi đầu, cơ thể khẽ run rẩy, dường như đang sợ hãi.
Thẩm Vãn Đường lạnh nhạt : “Hướng hộ viện như , cứ như là Diêm Vương sống . Ngươi khi nào lời đến thế? Hướng Mãnh, ngươi diễn quá .”
Tân Hoài Lâm kìm : “Thế tử phi, thấy hình như cũng đang diễn, hẳn là thật sự chút sợ . Hay là hôm nay cứ bỏ qua , Lữ đại nhân cũng hỏi gần xong , nên thôi, nếu danh tiếng bức c.h.ế.t gia đinh mà truyền ngoài, e rằng sẽ bất lợi cho Thế tử phi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-hoan-than-ta-lam-chu-mau-vuong-phu/chuong-396.html.]
Thẩm Vãn Đường gật đầu: “Hướng Mãnh chính là hiệu quả , tưởng sẽ sợ tìm cái chết, dùng điểm để uy h.i.ế.p , nhưng tính sai .”
Tân Hoài Lâm khỏi nhíu mày, bỏ qua bất kỳ kẻ nào, nhưng cũng thích tùy tiện oan uổng một : “Hướng hộ viện chỉ là một hạ nhân, hẳn là dám uy h.i.ế.p Thế tử phi chứ?”
Hắn nghi ngờ Thẩm Vãn Đường đang nhân cơ hội trả thù riêng.
Lữ Kỳ Ưng một bên suy nghĩ trái ngược với Tân Hoài Lâm. Hắn ở Hình bộ từng tiếp xúc với quá nhiều loại phạm nhân, cũng đích thẩm vấn Hướng Mãnh. Hướng Mãnh đó đều biểu hiện bình tĩnh, nhưng hôm nay chút bất thường, biểu hiện của giống những phạm nhân chạm trúng bí mật thầm kín trong lòng.
Kinh nghiệm phá án mười mấy năm, khiến Lữ Kỳ Ưng một trực giác nhạy bén phi thường. Hắn lập tức chắp tay hành lễ với Thẩm Vãn Đường, ngữ khí mang theo một tia cung kính: “Thế tử phi chứng cứ hoặc nhân chứng Hướng Mãnh sát hại của Tân tướng quân ? Điều vô cùng quan trọng, kính xin Thế tử phi tiếc chỉ giáo!”
Thẩm Vãn Đường đầu Lữ Kỳ Ưng, quả nhiên mới là thông minh, trách nào thể Hình bộ Thị lang, còn Tân Hoài Lâm... vụ án nhà họ Tân mãi phá , thực cũng trách nhiệm.
--- Chương 260: Ừm, Vậy, Là Nhị Ca Của Ta Nói ---
Kiếp , Thẩm Vãn Đường từng tiếp xúc với vị Lữ đại nhân , xử thế vô cùng khéo léo, hơn nữa năng lực xuất chúng. Nếu xuất quá kém, cả một nhà những kém cỏi kéo chân, sớm thăng chức Hình bộ Thị lang .
Nay mới thăng chức, thực là mai một tài năng.
Thẩm Vãn Đường thản nhiên : “Lữ đại nhân, ở Thẩm gia mười sáu năm, quen Hướng Mãnh cũng nhiều năm , cũng từng gặp Tú Lục, hẳn là miễn cưỡng thể coi là một nhân chứng chứ?”
“Tính, đương nhiên là tính!”
“Không Lữ đại nhân phát hiện , hai tay Hướng Mãnh chút xanh xao ẩn hiện ?”
Lãnh Hàn Hạ Vũ
Lữ Kỳ Ưng cúi đầu, tay Hướng Mãnh: “Dường như một chút? Không quá rõ ràng, đây vẫn luôn cho rằng là vì mùa đông giá lạnh nên da xanh, chẳng lẽ điều còn ẩn tình khác ?”
“Lữ đại nhân, dị thường rõ ràng như , Hình bộ các ngươi chú ý đến, điều chút nên!”
Tuy là lời trách cứ, nhưng Lữ Kỳ Ưng xong tinh thần chấn động!
Đây là đầu tiên Hướng Mãnh dị thường, kể từ khi tiếp nhận vụ án !
Hắn vội vàng xin chỉ giáo: “Kính hỏi Thế tử phi, rốt cuộc dị thường là do nguyên nhân gì gây ?”