“Hừ! Ta cần hỏi, hiểu ca ca , thể nào công nhận ngươi, cho dù công nhận ngươi, cũng là mẫu ép buộc, tuyệt đối thể nào là tự nguyện của !”
Lời Tiêu Thanh Khê dứt, giọng Tiêu Thanh Uyên vang lên lưng nàng: “Thanh Khê, ở đây tranh cãi với Thẩm Vãn Đường? Nàng khá bận rộn, việc gì thì cứ với , đừng đến đây gây rối.”
Tiêu Thanh Khê khó tin đầu : “Ca ca, gì ?”
Tiêu Thanh Uyên đến bên cạnh nàng: “Ta đừng ở đây gây rối nữa, Thẩm Vãn Đường là tẩu tẩu của , ít nhiều cũng nể mặt một chút, kính trọng nàng , về đến gây rối, thể thống gì.”
Sắc mặt Tiêu Thanh Khê khó coi: “Ca ca, cũng lời ngon tiếng ngọt của nàng lừa gạt ? Loại nữ nhân như nàng gặp nhiều , ham vinh hoa phú quý, dốc hết tâm cơ thủ đoạn, sẽ chỉ ở mặt các giả vờ ! Loại như nàng giả dối, rõ ràng ái mộ hư vinh, cứ giả bộ thanh cao, ghét nhất loại !”
Tiêu Thanh Uyên liếc Thẩm Vãn Đường một cái, thấy nàng vẫn bình tĩnh và ung dung như , vì hồ đồ gán ghép tội danh mà nổi giận, cũng vì oan mà tủi rơi lệ, càng cùng đối đáp phát tiết cảm xúc.
Cảm xúc của nàng định như thể đang Tiêu Thanh Khê mắng khác.
Lãnh Hàn Hạ Vũ
So với nàng, Tiêu Thanh Khê đặc biệt giống một đứa trẻ đang loạn vô cớ.
Thế nhưng, Thẩm Vãn Đường rõ ràng còn nhỏ hơn Tiêu Thanh Khê một tuổi.
Cái khí độ ung dung trầm của nàng, rốt cuộc là tu luyện ?
Tiêu Thanh Uyên đây là thứ mấy cảm khái — mẫu quả thật là mắt tinh tường, để Thẩm Vãn Đường Thế tử phi của Vương phủ, thật sự là còn gì thích hợp hơn nữa.
36_“Thanh Khê, , đừng gây rối nữa, Thẩm Vãn Đường cũng tự gả Vương phủ, khi chúng thành hôn, nàng còn từng gặp , là mẫu chọn nàng , gia đình họ Thẩm mới gả nàng đến.”
Tiêu Thanh Uyên theo bản năng đỡ cho Thẩm Vãn Đường: “Nàng , quản gia, cũng hiếu thuận với phụ vương mẫu , thậm chí còn hiếu thuận hơn cả và , kể từ khi nàng gả Vương phủ, Vương phủ đều phồn vinh hơn nhiều. Sản nghiệp trong phủ hiện giờ đều do nàng quản lý, Đại tổng quản , năm nay dư tăng gấp đôi so với những năm .”
Tiêu Thanh Khê tức đến giậm chân: “Ca ca, cũng đỡ cho nàng ? Loại thứ nữ do tiểu sinh thể tin, miệng các nàng một câu thật! Sản nghiệp trong phủ càng thể để nàng quản lý, nếu Vương phủ sớm muộn gì cũng nàng cho thua lỗ hết!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-hoan-than-ta-lam-chu-mau-vuong-phu/chuong-320.html.]
“Không để nàng quản lý thì để ai quản lý? Muội ?”
“Con ——”
“Lúc xuất giá, mẫu dạy quản gia, quản bao giờ ? Chẳng ngày nào cũng trốn việc, chưởng quỹ giao phó hết ?”
“Ca ca, nâng cao chí khí khác, dập tắt uy phong của ! Trước con hiểu chuyện, nhưng bây giờ con quản gia !”
“Với , thứ nữ thì ? Thứ nữ cũng nên coi thường, đời thứ tử thứ nữ nhiều lắm, một cũng coi trọng ?”
Tiêu Thanh Khê ngờ còn trưởng mắng một trận, đây vốn dĩ bao giờ như .
Nàng khỏi đỏ mắt: “Trước đây chính tự thư cho con, thích Thẩm Vãn Đường, vị Thế tử phi ? Sao bây giờ vì nàng mà giáo huấn con ? Huynh lòng đổi ? Không thích Sở Yên Lạc nữa mà thích Thẩm Vãn Đường ? Đàn ông các quả nhiên đều giống , thấy một yêu một , lòng đổi còn nhanh hơn trở mặt!”
Tiêu Thanh Uyên nhịn nhíu mày: “Muội bậy bạ gì , nào thấy một yêu một , Yên Lạc cũng đang ở trong phủ, nàng bệnh , hôm nay còn mới mời Thái y đến khám cho nàng .”
Sở Yên Lạc sống trong Vương phủ, Tiêu Thanh Khê tự nhiên là , nàng thường xuyên thư từ với Vương phi, cho nên nhiều chuyện xảy trong Vương phủ nàng đều nắm rõ.
Vì Tiêu Thanh Uyên thích Thẩm Vãn Đường, nàng liền lập tức : “Vậy hãy đuổi Thẩm Vãn Đường ! Nàng một thứ nữ, căn bản xứng với ! Huynh nên cưới nữ tử phận nhất, tài hoa nhất kinh thành, ví dụ như thiên kim nhà Liễu Các lão, Liễu Nam Thi!”
Tiêu Thanh Uyên giật : “Muội đừng bậy! Ta tuyệt nhiên thích Liễu Nam Thi, Liễu Nam Thi đây đang nghị với Cố gia!”
Vốn dĩ Cố Thiên Hàn vì chuyện hôn sự với Liễu Nam Thi đổ bể mà điên cuồng trả thù , đầu còn để Cố Thiên Hàn cưới Liễu Nam Thi, còn mạng mà sống ?
Cố Thiên Hàn gần đây như phát điên, chỉ cần đối với nữ tử nào một chút, liền cướp đoạt lấy.
Hắn vẫn là ít chọc tới kẻ điên thì hơn!