Nàng vội vàng tiến lên hành lễ: “Thế tử.”
Tiêu Thanh Uyên cau mày: “Ta đến phòng ngươi tìm thấy, Mặc Cơ ngươi đến đây, liền qua xem thử, , vết thương của ngươi khỏi hết ? Cho nên giữa đêm khuya chạy khắp nơi?”
Họa Ý : “Vết thương còn đau nữa, nô tỳ đặc biệt đến đây để tạ ơn Thế tử phi, xem, Thế tử phi cho nô tỳ thêm ít thuốc nữa! Thế tử phi đối xử với nô tỳ thật lòng .”
Tiêu Thanh Uyên thoáng qua thuốc của nàng, đưa tay cầm lấy.
Khi lấy thuốc, chạm ngón tay Họa Ý.
Lông mày nhíu chặt hơn: “Tay ngươi lạnh thế ? Ngươi lạnh lắm ?”
Họa Ý vội vàng lắc đầu: “Nô tỳ lạnh.”
“Không lạnh mới là lạ, ngươi mặc phong phanh thế . Sao, Thẩm Vãn Đường phát cho ngươi vài bộ y phục dày dặn ?”
“Phát , phát , nô tỳ y phục dày dặn mà, chỉ là hôm nay ngoài vội quá, quên mặc thêm áo.”
Tiêu Thanh Uyên chằm chằm nàng một lúc, đó tháo chiếc áo choàng của , khoác lên nàng.
Họa Ý ngẩn : “Thế tử, cái … nô tỳ thực sự lạnh, vẫn là mặc ạ!”
“Đừng nhảm nữa, mau về , nếu sợ nha đầu ngu ngốc như ngươi lát nữa sẽ giống như những dân lưu vong ngoài thành , đóng băng đến c.h.ế.t ở bên ngoài!”
Họa Ý quấn chặt chiếc áo choàng của , nén khóe môi khẽ cong lên, dịu giọng đáp một tiếng “Vâng”, theo , cùng về Tinh Hợp Viện.
Trên đường , vô ánh mắt đều đổ dồn lên Họa Ý. Họa Ý , sáng mai, tất cả trong vương phủ đều sẽ , Thế tử khoác áo choàng của cho nàng.
Nàng trong lòng Thế tử là khác biệt, nàng nhận sự sủng ái và che chở mà khác từng .
Mặc Cơ cầm đèn lồng phía , thỉnh thoảng đầu , Thế tử và Họa Ý, liền thể thấy sự ám thoang thoảng giữa hai .
Hắn chút hiểu, Thế tử chẳng yêu Sở Yên Lạc đến sống c.h.ế.t ? Sao mới nạp Sở Yên Lạc , mà giờ bắt đầu sủng ái Họa Ý ?
Mặc Cơ nhịn gãi đầu, lẽ nào đây là cái sự si tình đa tình trong huyết mạch hoàng tộc họ Tiêu ư?
Hoàng đế cũng , tốn hết tâm cơ cướp một dân nữ cung phi tử, khi sủng ái vài ngày, sang sủng ái phi tử mới khác.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-hoan-than-ta-lam-chu-mau-vuong-phu/chuong-259.html.]
Thôi , chuyện của Hoàng đế, một tên thái giám nghĩ nhiều gì.
Thế tử sủng ái Họa Ý, dù cũng hơn là sủng ái Sở Yên Lạc chứ? Họa Ý dù gì cũng là từ bên cạnh Thế tử phi , cũng sẽ lời.
Đêm đó, Tiêu Thanh Uyên về tẩm phòng của ngủ, mà ngủ ở thư phòng.
Và hầu hạ trong thư phòng, ngoài Mặc Cơ , còn Họa Ý.
Sáng sớm hôm , Tiêu Thanh Uyên liền đến Ngô Đồng Viện.
“Thẩm Vãn Đường, thời tiết giá lạnh, y phục Họa Ý quá mỏng manh, nàng hãy dặn dò thêm cho nàng vài bộ dày dặn mà mặc, nàng yếu ớt liễu yếu đào tơ, sợ lạnh hơn khác.”
Thẩm Vãn Đường gật đầu: “Được, , Thế tử còn chuyện gì khác ?”
“Không còn nữa.”
Tiêu Thanh Uyên chần chừ một lát, : “Đa tạ thuốc của nàng, vết thương của Họa Ý khỏi nhanh, nàng còn ?”
“Thuốc trị thương của ở đây đưa hết cho Họa Ý , Thế tử nếu còn , cần đợi thêm vài ngày, chế thuốc cần thời gian. Sao, Họa Ý thương nữa ?”
“Cũng , chỉ là nghĩ chuẩn thì lo gặp hoạn nạn.”
Lãnh Hàn Hạ Vũ
Thẩm Vãn Đường lời , chỉ khẽ nhạt, phản ứng quá lớn.
Còn Cầm Tâm và Đỗ Quyên phía nàng tức đến mức đầu sắp bốc khói.
Đợi Tiêu Thanh Uyên rời , hai liền tức giận ngừng.
Cầm Tâm: “Y phục của Họa Ý mỏng manh chứ? Y phục của mấy nha lớn như bọn đều giống , cứ riêng nàng lạnh? Sao bọn lạnh? Ánh mắt Thế tử tinh tường, thấy y phục của Họa Ý là y phục dày dặn mới ?”
Đỗ Quyên: “Còn nàng yếu ớt liễu yếu đào tơ, nàng sức lực vô cùng, khỏe như một con trâu , một nàng đánh Thế tử mười cũng thành vấn đề! Nàng hầu hạ Thế tử lâu như , Thế tử một chút cũng phát hiện sự khác lạ của nàng ? Rốt cuộc Thế tử dùng đầu óc chứ!”
--- Chương 171: Nuôi Lớn Dã Tâm Của Họa Ý ---
Thẩm Vãn Đường bật , Đỗ Quyên ngày thường ít khi mắng Tiêu Thanh Uyên một cách bất kính như , hôm nay e là tức đến cực điểm, mới châm biếm Tiêu Thanh Uyên đầu óc.
“Thôi , đáng là bao , vài bộ xiêm y mà thôi, Thế tử mở lời, tự nhiên thể nể mặt .”
Thẩm Vãn Đường với giọng điệu ôn hòa: “Dân tha hương bên ngoài còn quyên góp hơn vạn lượng bạc cùng một đống lương thực vải vóc, nha của chính tự nhiên cũng thể chịu rét. Cầm Tâm, Tư Y khố lĩnh bốn bộ y phục mùa đông mới, mang đến cho Họa Ý, nhớ kỹ, là vải vóc , đúng màu Họa Ý yêu thích, qua loa.”