Thẩm Vãn Đường vỗ vỗ tay nàng: “Yên tâm . Chỉ cần bạc cho đủ, Vương chưởng quỹ đó thể đào đất ba thước, tìm cả mười tám đời tổ tông của nàng . Vương gia lẽ chỉ tra cha của Mộ Ca, nhưng tra những thích bằng hữu khác của Mộ Ca. Mà thứ cần, chính là những thích bằng hữu khác của Mộ Ca.”
“Người đây là ...”
“Ta để của Mộ Ca đến đón nàng !”
Cầm Tâm mắt lập tức sáng lên: “Thế tử phi, cuối cùng cũng tay với Mộ Ca !”
Sài ma ma một bên cũng khỏi chút kích động: “Thật là quá , Thế tử phi sớm nên tay với Mộ Ca ! Họa Ý , nàng ít lời của mặt Thế tử! Nàng vốn thứ lành gì, còn cố ý mang thư của Sở Yên Lạc cho Thế tử, để lấy lòng Thế tử!”
Nếu Thẩm Vãn Đường tay nữa, Mộ Ca e là thật sự sẽ trở thành thất của Thế tử mất!
Đến lúc đó thì chuyện đều muộn !
Thẩm Vãn Đường đối với sự kích động của hai bọn họ cũng phản ứng quá lớn. Nàng chỉnh đốn Mộ Ca, cũng vì Tiêu Thanh Uyên nạp nàng . Trên thực tế, nếu nàng thật sự chỉnh đốn Mộ Ca, thì là khi nàng thất của Tiêu Thanh Uyên, sẽ dễ bề nắm thóp hơn.
Nàng bây giờ đuổi Mộ Ca ,
Chỉ là vì bà bà.
Lãnh Hàn Hạ Vũ
Mộ Ca thể chọc giận nàng, nhưng thể chọc giận bà bà, thậm chí còn khiến bà bệnh nặng một trận, suýt tỉnh .
Điều , đây là giới hạn của Thẩm Vãn Đường, ai thể thách thức ranh giới .
Thẩm Vãn Đường nàng cuộc sống phong quang an bình như ngày nay, ngoài sự nỗ lực của bản , thì đều là công lao của bà bà. Bà bà chính là chỗ dựa của nàng, ai dám động đến chỗ dựa của nàng, nàng tuyệt đối sẽ nhẹ nhàng bỏ qua!
Thẩm Vãn Đường cầm bút lên, một tờ giấy, đưa cho Cầm Tâm: “Bây giờ lập tức đến Tứ Thông Tửu Quán. Trước hoàng hôn, gặp Vương chưởng quỹ.”
Cầm Tâm nhận lấy tờ giấy, cẩn thận cất , xoay ngoài.
Thẩm Vãn Đường dặn dò Sài ma ma: “Đi với Họa Ý, theo dõi chặt chẽ Mộ Ca. Bất kể nàng , gì, gì, đều ! Nếu nàng theo dõi , sẽ đổi khác đến bên cạnh Thế tử mà theo dõi!”
Sài ma ma ít khi nàng dùng giọng điệu như chuyện. Nàng thường ngày đều hiền hòa, khoan dung với hạ nhân. Hiện giờ, trong giọng điệu lạnh lùng nghiêm nghị của nàng mang theo cảnh cáo, hiển nhiên là thật sự nổi giận .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-hoan-than-ta-lam-chu-mau-vuong-phu/chuong-213.html.]
Thế nhưng, Thẩm Vãn Đường càng như , càng khiến Sài ma ma một loại cảm giác an đặc biệt – một chủ mẫu đương gia, cũng thể quá thiện lương, nếu đều sẽ sợ nàng, cũng chuyện .
Giờ đây Thế tử phi khi cần hiền hòa thì hiền hòa, khi cần g.i.ế.c gà dọa khỉ lập uy thì lập uy, quả thực khiến kìm bái phục!
Sài ma ma mang theo trái tim kích động, tìm Họa Ý. Quả nhiên, lời nàng truyền đạt, Họa Ý tại chỗ sợ đến quỳ sụp xuống.
“Xin Thế tử phi yên tâm, nô tỳ nhất định sẽ theo dõi chặt chẽ nàng , nô tỳ cũng nhất định sẽ mười phần rõ ràng bẩm báo cho Thế tử phi!”
--- Chương 140 Mộ Ca hối hận đứt ruột ---
Họa Ý trầm giọng , siết chặt nắm đ.ấ.m trong tay áo.
Nói đùa gì , nàng đợi cả ngàn ngày đêm, mới cuối cùng đợi cơ hội đến bên cạnh Thế tử hầu hạ. Nàng thể nhường cơ hội cho khác nữa! Lúc đừng Thẩm Vãn Đường bảo nàng theo dõi chặt Mộ Ca, cho dù Thẩm Vãn Đường bảo nàng g.i.ế.c Mộ Ca, nàng cũng thể !
Sài ma ma biểu cảm của nàng , nàng nhất định sẽ nghiêm túc thành nhiệm vụ Thẩm Vãn Đường giao cho. Nàng hài lòng gật đầu, về phục mệnh.
Đợi khi Sài ma ma rời , Họa Ý mới từ từ dậy.
Nàng đầu, về phía Mộ Ca trong viện.
Mộ Ca một bạch y giống hệt Sở Yên Lạc, đang mềm mại yếu ớt chuyện với Thế tử, thậm chí còn giành cả việc của nàng , một nha , hết châm cho Thế tử, gắp điểm tâm cho Thế tử, còn giúp cài chiếc trâm lệch.
Người , còn tưởng Mộ Ca là thất của Thế tử chứ!
Đáng tiếc, Thế tử vẫn trọng thị Thế tử phi hơn. Thế tử phi hỏi , liền vội vàng , nạp nữa, sợ Thế tử phi tức giận.
Chuyện , truyền khắp cả phủ .
Trên gương mặt vốn dịu dàng của Họa Ý lộ một tia lạnh lẽo. Nếu Thế tử nạp , thì cũng là nàng đầu tiên, dù nàng cũng Thế tử phi và Vương phi ngầm chấp thuận mà!
Mộ Ca tính là thứ gì, nàng cũng xứng thất đầu tiên của Thế tử ?
Họa Ý cúi đầu phủi bụi bẩn đầu gối, sửa búi tóc của , đó bước trong viện, chút khách khí chen lấn đẩy Mộ Ca , tự cạnh Tiêu Thanh Uyên.