“Cố Thiên Hàn, ngươi dám uy h.i.ế.p ? Đường nhi vốn dĩ là gả cho , là ngươi cướp tình yêu của , cướp nàng !”
“Ta thấy ngươi phát điên , A Đường khi nào gả cho ngươi? Người nàng gả vẫn luôn là !”
“Nàng mới nguyện ý gả cho ngươi! Danh tiếng của ngươi thích nam phong cả kinh thành đều , ngươi căn bản thích nàng , ngươi cưới nàng về chính là để che đậy sự thật ngươi thích nam phong!”
“Tiêu Thanh Uyên,
vốn dĩ tưởng ngươi còn tạm chút đầu óc, bây giờ xem , , chúng quen lâu như , ngươi ngay cả là thích nữ tử thích nam tử đều ?”
“Ngươi đương nhiên là thích nam tử! Ta thẳng nhé, !”
“Ngươi gì ?”
“Ngươi thích nam tử, cho nên căn bản hề chạm Thẩm Vãn Đường! Các ngươi – từng động phòng! Bí mật nhanh sẽ truyền ngoài, ngươi sẽ khiến Thẩm Vãn Đường đời chê bai, mất hết thể diện!”
“Tiêu Thanh Uyên, ngươi thật sự là – bệnh càng lúc càng nặng . Ta và A Đường phu thê ân ái, những nghi thức cần khi thành hôn một hạng cũng thiếu, kính trọng nàng, yêu thương nàng, sẽ nỡ để nàng chịu lời bàn tán của ngoài?”
Lãnh Hàn Hạ Vũ
Thẩm Vãn Đường phía Cố Thiên Hàn, hai họ đấu khẩu, ai nhường ai, đ.â.m chọc , nhịn lắc đầu.
Tiêu Thanh Uyên là cố ý đợi nàng về nhà đẻ để gây chuyện, y nghĩ kiếp y cưới nàng về, động phòng với nàng, cho nên kiếp Cố Thiên Hàn cưới nàng cũng sẽ động phòng với nàng ư?
Thật đầu óc mọc , Cố Thiên Hàn và y giống , vì nữ nhân khác mà sống c.h.ế.t rời, tự nhiên cũng sẽ như Tiêu Thanh Uyên, cái bộ giữ như ngọc đó.
Ngược , mấy ngày nay nàng lĩnh giáo lực lượng của Cố Thiên Hàn, cũng như sự nhiệt tình của nam nhân đối với chuyện đó.
Bình thường vẻ mặt đạm mạc lạnh lùng, trông vẻ vô dục vô cầu, siêu thoát phàm tục, ai thể ngờ rằng khi ở giường, đòi hỏi ngừng, dính lấy nàng chặt.
Thẩm Vãn Đường nhịn vỗ vỗ đôi má bắt đầu nóng lên, xua những hình ảnh hợp lúc trong đầu.
Nàng cũng quản Cố Thiên Hàn và Tiêu Thanh Uyên đang cãi vã gì nữa, nàng quanh, thấy bóng dáng Thẩm Quan Niên.
Kỳ lạ, nàng và Cố Thiên Hàn đều trong viện một lúc , Thẩm Quan Niên vẫn ? Y đang giở trò gì nữa đây?
Nàng hỏi Tam Thổ, đón nàng cổng: “Lão gia ? Sao thấy ? Chẳng lẽ ở nhà?”
Tam Thổ đáp: “Làm thể chứ, nhị tiểu thư hôm nay về nhà đẻ, lão gia xin phép cấp , chỉ là may, lão gia đêm qua ăn đồ hỏng, tiêu chảy ngừng, sáng sớm hôm nay phát sốt cao, đến cả giường cũng dậy nổi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-hoan-than-ta-lam-chu-mau-vuong-phu/chuong-1006.html.]
Thẩm Vãn Đường hoài nghi: “Ăn đồ hỏng?”
Thẩm Quan Niên cẩn thận giữ mạng như thế mà ăn đồ hỏng ư?
Y xưa nay luôn yêu cầu cực kỳ nghiêm ngặt với đồ ăn thức uống, hơn nữa từ khi Kỳ thị hạ độc một , y đối với tất cả xung quanh đều cực kỳ cảnh giác, khi ăn còn sai thử độc cho y .
Cái sự cẩn trọng của y còn hơn cả Hoàng đế, mà vẫn thể ăn đồ hỏng ư?
Trong lòng Thẩm Vãn Đường một trăm phần trăm tin: “Hóa là bệnh , , hiểu chút y thuật, thể giúp y xem bệnh.”
Nàng xong, nhấc chân liền về phía viện của Thẩm Quan Niên.
Tam Thổ vội vàng : “Nhị tiểu thư, lão gia ở trong viện của , đang ở trong viện của phu nhân!”
Thẩm Vãn Đường kinh ngạc đầu: “Phụ ở trong viện của phu nhân ư?”
“ !”
“Y vì ở trong viện của phu nhân? Y sợ phu nhân hạ độc nữa ư? Không chê phu nhân cắm sừng cho y nữa ư?”
Tam Thổ ngượng: “Phu nhân quỳ xuống đất nhận với lão gia , hơn nữa từ khi xuất giá, đại công tử, nhị công tử và đại tiểu thư ba vẫn luôn quỳ trong viện lão gia, quỳ ròng rã hai ngày hai đêm, lão gia thấy đầu gối họ đều quỳ đến chảy máu, liền mềm lòng.”
“Hơn nữa, lão gia bệnh cũng cần một cận lạnh nóng để chăm sóc, phu nhân liền chủ đưa lão gia đến viện của nàng .”
“Cũng nhờ phu nhân ngày đêm rời chăm sóc, lão gia mới gì đáng ngại, tiểu nhân thấy, lão gia dường như còn giận phu nhân nhiều như nữa.”
Sự hoài nghi trong lòng Thẩm Vãn Đường càng nặng hơn.
Nàng tin Thẩm Quan Niên thể tha thứ chuyện Kỳ thị cắm sừng cho y, với tính cách sĩ diện đến c.h.ế.t của Thẩm Quan Niên, y dù thể tha thứ Kỳ thị hạ độc cho y, cũng thể nào tha thứ Kỳ thị cắm sừng cho y.
lqz
--- Chương 670: Ừm, tha cho Y Doãn Ma Ma ---
Chẳng lẽ Kỳ thị liên kết hai đứa con trai một đứa con gái của y, phản ? Nhốt Thẩm Quan Niên ư?
Tuy Thẩm Quan Niên kết cục đáng đời, nhưng Thẩm Vãn Đường càng hy vọng Kỳ thị kết cục .