Trọng Sinh Đích Nữ Hầu Phủ: Biểu Muội, Đừng Hòng Thoát! - Chương 66: --- Đố kỵ nung nấu, gian kế ngầm sinh.
Cập nhật lúc: 2025-08-09 14:58:17
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thẩm Vân Ly bước chân Hầu phủ, ngay đó một tiểu nha liền lủi thủi chạy .
Tiểu nha đó chính là Hạ Hà, nha trong viện của Thẩm Vân Ly. Nàng thở hổn hển, mặt mang theo vài phần đắc ý, tới viện của Thẩm Nguyệt Dao.
“Nhị… Nhị tiểu thư, Đại… Đại… tiểu thư, Tĩnh Vương phủ nhiều đồ ạ.”
Động tác tay Thẩm Nguyệt Dao đột nhiên khựng , bàn tay vốn đang nhẹ nhàng cầm kéo bỗng siết chặt, cành hoa đang tươi tắn nàng lỡ tay cắt đứt, dịch xanh non b.ắ.n .
“Ngươi cái tiện tỳ vô lễ , ở đây lớn tiếng la hét thể thống gì.” Xuân Liễu cạnh lạnh giọng quát.
Tiếng quát của Xuân Liễu Hạ Hà run rẩy khắp , nàng vốn đến để cầu công, lén lút Thẩm Nguyệt Dao một cái, thấy sắc mặt nàng âm trầm đáng sợ, trong lòng càng hoảng sợ vô cùng.
Nàng thịch một tiếng quỳ xuống đất, nước mắt chực trào , ấp úng : “Nhị tiểu thư, nô tỳ… nô tỳ… , là nô tỳ nhất thời vội vàng, chú ý chừng mực.”
Thẩm Nguyệt Dao Hạ Hà đang run rẩy quỳ đất, trong lòng càng thêm chán ghét, lạnh: “Ngươi cũng là vì truyền tin cho . Nói , Thẩm Vân Ly từ Tĩnh Vương phủ mang về những gì?”
Hạ Hà vội vàng lau nước mắt, ấp úng : “Nhị tiểu thư, nô tỳ thấy xe ngựa đều chất đầy đồ đạc, là kỳ trân dị bảo Tĩnh Vương điện hạ ban thưởng, nào là ngọc quý Tây Vực tiến cống, lụa Thục Giang Nam, còn nhiều món đồ gọi tên , khác thấy đều ghen tị thôi.”
Thẩm Nguyệt Dao lời , sắc mặt càng khó coi, móng tay siết chặt lòng bàn tay, nàng cố nén giận, lạnh giọng : “Chẳng qua chỉ là những vật tầm thường, cũng đáng để ngươi ầm ĩ lên . Đứng dậy , hành sự nên chú ý chừng mực hơn.”
Hạ Hà như đại xá, vội vàng từ đất bò dậy, sang một bên dám thở mạnh.
Thẩm Nguyệt Dao Xuân Liễu một cái, Xuân Liễu liền hiểu ý nàng , nàng đến bên cạnh Hạ Hà, đưa qua một tấm ngân phiếu: “Đây là Nhị tiểu thư ban thưởng cho ngươi, tin tức ngươi mang đến hôm nay cũng coi như ích. Sau nha, ngươi hãy theo dõi sát bên phía Đại tiểu thư, nếu bất cứ động tĩnh gì thú vị, chắc chắn thiếu phần lợi lộc của ngươi .”
Mắt Hạ Hà lập tức mở to tròn xoe, tấm ngân phiếu trong tay Xuân Liễu, hai tay nàng kìm run nhẹ.
Nàng vội vàng đưa tay đón lấy, siết chặt trong lòng bàn tay, như thể sợ nó mọc cánh bay , miệng ngừng cảm ơn: “Đa tạ Nhị tiểu thư! Người cứ yên tâm, chỉ cần bên phía Đại tiểu thư bất cứ động tĩnh gì, nô tỳ đảm bảo sẽ đến báo cho ngay lập tức.”
Thẩm Nguyệt Dao tựa ghế, khẽ ngẩng mắt, trong ánh mắt mang theo vài phần dò xét, lạnh lùng mở lời: “Hạ Hà, ngươi hiểu rõ, nhận tiền của , thì việc cho . Nếu dám qua loa với , hoặc tiết lộ tin tức cho khác, ngươi hậu quả đấy.”
Hạ Hà sợ tới mức rụt , lập tức thẳng lưng, vỗ n.g.ự.c thùm thụp: “Nhị tiểu thư, cho nô tỳ mười lá gan, nô tỳ cũng dám ! Mạng sống của nô tỳ đều là do Nhị tiểu thư ban cho, chắc chắn sẽ một lòng trung thành với , tuyệt đối hai lòng!”
Xuân Liễu một bên bộ dạng của Hạ Hà, khóe môi khẽ nở một nụ lạnh như như , nhắc nhở: “Hạ Hà, đừng lời quá chắc, cứ xem biểu hiện của ngươi. Nếu Nhị tiểu thư hài lòng, lợi lộc tự nhiên sẽ thiếu, nếu sai sót…”
Xuân Liễu cố ý ngừng , trong mắt lóe lên một tia cảnh cáo.
Hạ Hà vội gật đầu như giã tỏi: “Nhị tiểu thư cứ yên tâm, nô tỳ đều ghi nhớ . Nô tỳ lập tức trở về, đảm bảo theo dõi sát Đại tiểu thư.”
Nói xong, Hạ Hà cúi hành lễ với Thẩm Nguyệt Dao, lúc mới cẩn thận lui .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-dich-nu-hau-phu-bieu-muoi-dung-hong-thoat/chuong-66-do-ky-nung-nau-gian-ke-ngam-sinh.html.]
Phương ma ma đến bên cạnh Thẩm Nguyệt Dao, nhẹ nhàng vỗ vỗ lưng nàng , dịu dàng như dỗ trẻ con: “Cô nương của , hãy nguôi giận . Làm hỏng thể, thật đáng .”
Vừa , bà kéo Thẩm Nguyệt Dao xuống ghế, tiếp tục : “Người cũng , dì nhỏ và Thượng Thư phủ sẽ chống lưng cho mà.”
Thẩm Nguyệt Dao cắn môi , vành mắt đỏ hoe, tủi : “Phương ma ma, là con lớn lên, cục tức trong lòng con thực sự khó nuốt trôi. Cứ chuyện Thẩm Vân Ly , đây danh tiếng của nàng hủy hoại đến mức đó , Tĩnh Vương còn đối đãi nàng khác biệt, dựa chứ? Mỗi con khó khăn lắm mới nghĩ cách để chỉnh đốn nàng , nàng đều thể tránh , cứ như thể ông trời cũng đang giúp nàng .”
Ánh mắt Phương ma ma lóe lên, trong mắt hiện lên một tia tàn độc, nhưng nhanh trở về dáng vẻ ôn hòa đó,
Bà nhẹ nhàng nắm lấy tay Thẩm Nguyệt Dao, vỗ vỗ, tiếp tục an ủi: “Lần tuy chúng thể đánh bại nàng , nhưng khiến nàng mất Thúy Nhi, cũng coi như suy yếu nhuệ khí của nàng một chút. Nha đối với chủ tử mà , đó là lạnh nóng, rõ nhiều bí mật tồn tại, Thúy Nhi , nàng hành sự chắc chắn sẽ gặp nhiều bất tiện.”
Thẩm Nguyệt Dao hừ lạnh một tiếng, khinh thường : “Chỉ tiếc là thể nàng tổn thương nặng nề, chỉ mất một nha , thể giải tỏa nỗi hận trong lòng .”
Phương ma ma , tự tin : “Cô nương đừng vội, Thượng Thư phủ giúp trút giận, tình hình khác .”
Nói , Phương ma ma ghé sát Thẩm Nguyệt Dao, hạ giọng: “Người nghĩ xem, nếu truyền tin đồn Đại tiểu thư phẩm hạnh đoan chính, hành vi thất lễ, hoặc tư thông với nam nhân bên ngoài, Tĩnh Vương còn thể ưu ái nàng đặc biệt ? Đến lúc đó, nàng đừng là tranh giành với , e rằng đến cả việc vững ở kinh thành cũng khó.”
Mắt Thẩm Nguyệt Dao sáng bừng, mặt lộ một nụ đắc ý: “Phương ma ma, vẫn là suy nghĩ chu đáo. Chỉ cần Thẩm Vân Ly danh dự quét sạch, Tĩnh Vương chắc chắn sẽ ghét bỏ nàng , chừng còn chán ghét nàng . Đến lúc đó, nàng chỉ thể lủi thủi trốn trong nhà, còn mặt mũi nào ngoài tranh giành sự chú ý với nữa.”
Phương ma ma gật đầu: “ là đạo lý . Cô nương, cứ chờ xem kịch , lâu nữa .”
Thẩm Nguyệt Dao nghĩ đến bộ dạng chật vật của Thẩm Vân Ly, kìm tiếng, tiếng tràn đầy sự sảng khoái và đắc ý: “Hừ, ngày thường nàng ỷ sự cưng chiều của phụ và tổ mẫu, ít lộng quyền khoe oai mặt , xem, nàng còn gì mà đấu với .”
Phương ma ma khẽ gật đầu, trong mắt lóe lên một tia ranh mãnh: “Cô nương, ngày mai sẽ giải cấm túc. Người nhất định nén tính tình . Đừng để khác phát hiện điều gì bất thường.”
Thẩm Nguyệt Dao cắn môi , thần sắc đầy vẻ cam lòng, lẩm bẩm: “Con chính là khó nuốt trôi cục tức , mỗi thấy nàng cái bộ dạng cao cao tại thượng đó, con hận thể lên vả cho nàng hai cái.”
Phương ma ma , kiên nhẫn khuyên nhủ: “Cô nương, cục tức chúng chắc chắn thể trút , hơn nữa trút một cách đẽ. bây giờ vẫn lúc, giải cấm túc, nếu lập tức hành động gì, ngoài một cái là hiểu ngay ý đồ của , đến lúc đó những kế hoạch bại lộ, mà còn thể khiến Lão gia và phu nhân càng thêm bất mãn với .”
Thẩm Nguyệt Dao cau mày, trầm tư một lát bất đắc dĩ gật đầu: “Phương ma ma, con lời .”
Phương ma ma vỗ vỗ vai Thẩm Nguyệt Dao, khích lệ nàng : “Cô nương, thể nghĩ thông là .”
Thẩm Nguyệt Dao kéo tay Phương ma ma, cảm kích : “Phương ma ma, dì nhỏ ở bên cạnh, may mắn ở bên cạnh hiến kế bày mưu cho con, nếu con đều cho .”
Phương ma ma vỗ vỗ tay Thẩm Nguyệt Dao, từ ái : “Cô nương lời gì , lão nô từ nhỏ lớn lên, việc cho , lão nô cam tâm tình nguyện.”
Thẩm Nguyệt Dao tựa vai Phương ma ma, nũng : “Phương ma ma, con đối với con là nhất . Lần nhất định Thẩm Vân Ly thể lật , con cho nàng , kết cục khi chọc giận con là gì.”
Phương ma ma nhẹ nhàng vuốt ve tóc Thẩm Nguyệt Dao, trong mắt lóe lên một tia tàn độc, thấp giọng : “Yên tâm , cô nương, ngày sẽ sớm đến thôi…”
---