Trọng Sinh Đích Nữ Hầu Phủ: Biểu Muội, Đừng Hòng Thoát! - Chương 62: Thích Sát Trên Đường Trở Về ---
Cập nhật lúc: 2025-08-09 14:57:51
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sáng sớm ngày thứ hai, trời rạng, Thẩm Vân Ly liền cùng Nam Cung Tuyền , Nam Cung Tường và những khác lên mã xa, mã phu vung roi, mã xa chậm rãi tiến về phía , bánh xe đường đất phát tiếng lăn nặng nề.
Thẩm Vân Ly trong xe, tay nắm chặt ám khí giấu trong tay áo, tai luôn chú ý động tĩnh bên ngoài xe. Nam Cung Tường cưỡi ngựa theo bên cạnh mã xa, ánh mắt cảnh giác quét rừng núi xung quanh.
Khi mã xa đến một khu rừng cây rậm rạp, bốn phía yên tĩnh đến mức chút quỷ dị, chỉ tiếng chim hót thỉnh thoảng phá vỡ sự tĩnh lặng.
Thẩm Vân Ly trong lòng thắt , khu rừng chính là nơi các nàng dự tính đặt phục kích, cũng là nơi khả năng cao nhất gặp tập kích.
Nàng lặng lẽ liếc mắt hiệu cho Nam Cung Tường, Nam Cung Tường khẽ gật đầu, động thanh sắc nắm chặt vũ khí trong tay.
Đột nhiên, một trận tiếng bước chân nhỏ xíu từ trong rừng truyền đến, Thẩm Vân Ly tức khắc căng thẳng thần kinh, nàng nhẹ nhàng vén một góc rèm xe, trộm ngoài, chỉ thấy mười mấy bóng đen đang cẩn thận từng li từng tí tiến về phía mã xa...
Thẩm Vân Ly lặng lẽ rút nhuyễn kiếm, lúc , Nam Cung Tường âm thầm từ ngựa lật xuống, trong vài lên xuống ẩn rừng cây, chuẩn từ sườn bên bất ngờ tấn công.
Thẩm Vân Ly liếc mắt hiệu cho Thúy Nhi và Đậu Nha, hai hiểu ý, tay nắm chặt dây thừng cơ quan, đốt ngón tay vì dùng sức mà trắng bệch.
Đợi đến khi hắc y nhân tới gần, Thẩm Vân Ly đột nhiên lớn tiếng quát: "Động thủ!" Thúy Nhi và Đậu Nha đồng thời kéo dây thừng, trong khoảnh khắc, những chiếc chông sắt giấu xung quanh mã xa như mưa trút xuống, những chiếc gai nhọn tức thì đ.â.m chân của hắc y nhân và móng ngựa.
Ngựa kinh hãi, hí lên, giơ cao vó , hất văng hắc y nhân xuống.
Đồng thời, xung quanh mã xa bốc lên cuồn cuộn khói mù, mùi hăng cay khiến hắc y nhân ho khan ngừng, tầm cũng che khuất .
"A, cái gì !" "Mắt đau quá!" Trong đám hắc y nhân hỗn loạn thành một đoàn, bọn chúng vung vẩy vũ khí trong tay, nhưng chỉ thể c.h.é.m loạn xạ, mất phương hướng.
Thẩm Vân Ly chớp đúng thời cơ, phi khỏi xe ngựa, thanh nhuyễn kiếm lướt trong trung vẽ từng đạo hàn quang, thẳng tắp nhắm yếu huyệt của đám hắc y nhân. Nhất thời, hắc y nhân kêu la thảm thiết liên hồi.
Nam Cung Tường cũng từ sườn xông , đôi song đao trong tay lên xuống lật bay, đao pháp của nàng cương mãnh hữu lực, mỗi nhát đao đều mang theo tiếng gió rít, khiến đám hắc y nhân khó lòng chống đỡ.
Một hắc y nhân hình cao lớn từ trong làn khói xông , thanh đại đao trong tay vung thẳng về phía Thẩm Vân Ly c.h.é.m tới.
Thẩm Vân Ly trơ mắt thanh đại đao , thẳng tắp bổ về phía .
Thúy Nhi hô hoán "Tiểu thư, cẩn thận!", nàng từ phía chợt lao tới, thể nhỏ bé trong khoảnh khắc trở thành lá chắn Thẩm Vân Ly.
"Phập", tiếng lợi nhận xuyên thịt trầm đục, tựa như một cây búa nặng nề giáng thẳng tim Thẩm Vân Ly.
Thanh đại đao cắm sâu lưng Thúy Nhi, m.á.u tươi văng tung tóe, vương vãi gương mặt trắng bệch của Thẩm Vân Ly, ấm nóng chói mắt.
"Thúy Nhi!" Thẩm Vân Ly phát một tiếng kêu thảm thiết xé lòng, âm thanh tràn đầy tuyệt vọng và bi thống. Nàng hai chân mềm nhũn, suýt chút nữa ngã quỵ xuống đất, hai tay vô thức ôm lấy Thúy Nhi đang từ từ ngã xuống.
"Tiểu... thư... đừng bận tâm ..." Thúy Nhi thở mong manh, khóe miệng rỉ máu, ánh mắt tràn ngập sự quan tâm dành cho Thẩm Vân Ly.
Thẩm Vân Ly nước mắt như mưa, giọng run rẩy: "Thúy Nhi, em vì ngốc nghếch đến , vì ..."
Tay nàng luống cuống bịt lấy vết thương của Thúy Nhi, cố gắng ngăn dòng m.á.u tươi ngừng tuôn trào, nhưng tất cả đều vô ích.
Đầu ngón tay Thẩm Vân Ly m.á.u tươi của Thúy Nhi nhuộm đỏ, xúc cảm ấm nóng dính nhớp khiến tay nàng run rẩy kiểm soát.
Tầm mắt nàng nước mắt nhòa , nàng chằm chằm gương mặt Thúy Nhi dần mất huyết sắc, miệng lẩm bẩm: "Không thể nào, Thúy Nhi, em sẽ ..."
Ngay khi nàng đang chìm đắm trong vực sâu tuyệt vọng, một trận gió sắc bén gào thét ập tới, Thẩm Vân Ly vô thức ôm chặt Thúy Nhi, nghiêng né tránh.
Từ khóe mắt, nàng liếc thấy tên hắc y nhân mặt mũi dữ tợn, giơ cao đại đao, hung hăng c.h.é.m xuống nữa về phía các nàng, bóng đao ánh sáng mờ ảo trông càng thêm đáng sợ.
"Choang" một tiếng vang lớn, kim loại va chạm khiến tia lửa b.ắ.n tứ tung.
Thẩm Vân Ly tầm mắt mờ mịt thấy áo bào mãng xà màu huyền của Tĩnh Vương tung bay trong gió, phần phật vang lên, tựa hồ một vị chiến thần giáng thế.
Hắn kiếm mày dựng ngược, trong mắt bừng cháy ngọn lửa giận dữ hừng hực, gắt gao chằm chằm hắc y nhân: "Giữa ban ngày ban mặt, kẻ nào dám cả gan hành hung, ngươi thật to gan!"
Âm thanh trầm thấp nhưng tràn đầy uy hiếp, vang vọng khắp khu rừng núi nhuốm m.á.u .
Tên hắc y nhân đòn chấn động đến mức hổ khẩu tê dại, cánh tay đau nhức, đại đao suýt chút nữa tuột khỏi tay.
Trên mặt thoáng hiện vẻ kinh hãi, nhưng vẫn cố giả bộ trấn tĩnh, vẻ hung hăng nhưng bên trong yếu đuối mà gầm lên: "Ngươi... ngươi là ai? Đừng lo chuyện bao đồng!" Ánh mắt lạnh lẽo của Tĩnh Vương quét qua tên hắc y nhân, tản khí tràng khiến rợn tóc gáy, mũi chân khẽ nhón, hình như điện xẹt, trường kiếm trong tay vung kiếm hoa sắc bén, thẳng tắp nhắm yết hầu tên hắc y nhân.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-dich-nu-hau-phu-bieu-muoi-dung-hong-thoat/chuong-62-thich-sat-tren-duong-tro-ve.html.]
Tên hắc y nhân sợ hãi hồn vía lên mây, vội vàng giơ đao chống đỡ, nhưng vì chấn động đó mà động tác trì hoãn, chỉ thể miễn cưỡng đỡ đòn.
Tĩnh Vương công thế như cuồng phong bão táp, chiêu nào cũng chí mạng, mỗi kiếm đều mang theo khí thế tất sát, chỉ trong nháy mắt, tên hắc y nhân thêm vài vết máu, trông vô cùng chật vật.
Tĩnh Vương từ từ bước đến mặt tên hắc y nhân, trong mắt tràn đầy sát ý: "Nói, là ai phái ngươi tới?"
Tên hắc y nhân mặt đất, thở hổn hển, mặt tràn đầy tuyệt vọng.
Hắn nghiến răng, trong mắt thoáng hiện vẻ tàn độc: "Hừ, đừng hòng moi một chữ nào từ miệng !" Một dòng m.á.u đen chảy từ miệng .
Thị vệ bên cạnh Tĩnh Vương dòng m.á.u đen chảy từ khóe miệng tên hắc y nhân, sắc mặt chợt biến, trong mắt thoáng hiện vẻ hối tiếc: "Không , uống thuốc độc!"
Hắn nhanh chóng xổm xuống, thăm dò mạch đập của hắc y nhân, nhưng hắc y nhân tắt thở.
Những tên hắc y nhân còn ở phía bên cũng ám vệ của Nam Cung Tường bắt giữ, tất cả đều uống thuốc độc tự vẫn.
Thẩm Vân Ly ôm Thúy Nhi, cảnh tượng mắt bắt đầu vặn vẹo, xoay tròn, ý thức cũng như tiêu tán, thể nàng thẳng tắp ngã về phía ...
Tĩnh Vương thấy thể Thẩm Vân Ly thẳng tắp ngã về phía , lòng chợt trùng xuống, sắc mặt lập tức tái nhợt, kinh hô một tiếng: "Ly nhi!" Hắn chút do dự lao tới một bước, hai tay vững vàng đỡ lấy Thẩm Vân Ly.
"Ly nhi, Ly nhi con tỉnh !" Giọng Tĩnh Vương khẽ run rẩy, mang theo sự sốt ruột và lo lắng thể che giấu, nhưng Thẩm Vân Ly nhắm chặt hai mắt, hề phản ứng, gương mặt trắng bệch còn vương vệt lệ khô, dáng vẻ khiến đau lòng khôn xiết.
"Huyền Cơ, Huyền Cơ!" Tĩnh Vương hô hoán, cẩn thận ôm Thẩm Vân Ly lên xe ngựa, động tác nhẹ nhàng như nâng niu bảo vật quý hiếm, sợ lỡ tay sẽ nàng đau.
Tĩnh Vương ôm Thẩm Vân Ly, lên xe ngựa thấy Quỷ y Huyền Cơ vận y bào đen đợi sẵn trong xe. Hắn sắc mặt sốt ruột, vội vàng mở miệng: "Huyền Cơ, mau cứu Ly nhi!"
Huyền Cơ khẽ gật đầu, lập tức bên cạnh Thẩm Vân Ly, thần sắc chuyên chú, ngón tay thon dài đặt lên cổ tay nàng bắt đầu bắt mạch.
Hắn chau chặt mày, Tĩnh Vương ở một bên gắt gao chằm chằm từng cử động của Huyền Cơ, ngay cả thở cũng dám nặng, trong mắt tràn đầy mong đợi và lo lắng.
Bên ngoài xe ngựa, Nam Cung Tuyền Nam Cung Tường đỡ, bước chân lảo đảo theo. Nam Cung Tuyền sắc mặt tái nhợt, môi khẽ run rẩy, ngừng niệm thầm trong lòng: "Ly nhi, con nhất định bình an vô sự, ngàn vạn chuyện gì!"
Trong mắt nàng tràn đầy sợ hãi và bất lực, nay Thẩm Vân Ly hôn mê bất tỉnh, lòng nàng như vạn mũi kim đ.â.m .
Nam Cung Tường cũng sốt ruột như lửa đốt, nhưng vẫn cố giả bộ trấn tĩnh, nhẹ giọng an ủi: "Cô mẫu, đừng quá lo lắng, biểu phúc lớn mạng lớn, quỷ y của Tĩnh Vương phủ ở đây, biểu nhất định sẽ ."
Tuy , nhưng lông mày nàng cũng nhíu chặt thành hình chữ "xuyên", trong mắt lộ rõ sự lo lắng thể che giấu.
Trong xe ngựa, Quỷ y lấy ngân châm, tìm đúng huyệt vị, nhanh chóng châm xuống tay Thẩm Vân Ly.
Châm cứu xong, khẽ thở phào nhẹ nhõm: "Vương gia, Thẩm đại cô nương chỉ là đau buồn quá độ, khí huyết nghịch hành, dẫn đến hôn mê. Ta châm cứu tạm thời định khí huyết cho nàng, đợi về phủ uống vài thang thuốc, tĩnh dưỡng , chắc hẳn sẽ tỉnh ."
Tĩnh Vương lời Quỷ y , trái tim vẫn treo lơ lửng cũng thả lỏng đôi chút, nhưng mặt vẫn tràn đầy lo lắng. Hắn khẽ cúi , Thẩm Vân Ly đang giường, ánh mắt dịu dàng và quan tâm.
Sau khi Quỷ y rời , Nam Cung Tuyền Nam Cung Tường đỡ lên xe ngựa, Tĩnh Vương thấy liền lùi sang một bên.
Nhìn thấy Thẩm Vân Ly đang hôn mê, vành mắt Nam Cung Tuyền chợt đỏ hoe, nước mắt tuôn trào, nàng khẽ nắm lấy tay Thẩm Vân Ly, giọng run rẩy: "Ly nhi."
Nam Cung Tường Nam Cung Tuyền đang đau buồn tột độ, trong lòng cũng tràn đầy bất nhẫn, nhẹ giọng an ủi: "Cô mẫu, Quỷ y biểu , đừng quá đau lòng, bảo trọng thể của mới là điều quan trọng nhất."
Tĩnh Vương ở một bên khẽ thở dài, : "Bá mẫu, hãy yên tâm, Vân Ly nhất định sẽ tỉnh . Ta phái truy tìm manh mối của đám tử sĩ , kẻ chắc chắn sẽ tóm gọn, đòi công bằng cho Ly nhi."
Nam Cung Tuyền ngẩng đầu, mắt đẫm lệ Tĩnh Vương, cảm kích : "Tĩnh Vương điện hạ, Ly nhi ngài chiếu cố như , là phúc khí của nó. Nếu thể bắt kẻ chủ mưu, nhất định sẽ trọng tạ."
Tĩnh Vương xua tay, : "Bá mẫu quá lời , Ly nhi ban hôn cho , nàng đối với , ý nghĩa phi phàm, tự khắc sẽ dốc hết sức lực."
Nam Cung Tuyền lời Tĩnh Vương , khẽ gật đầu, giọng mang theo chút nghẹn ngào: "Tĩnh Vương điện hạ, lời của ngài, liền yên lòng . Ly nhi thể ngài chỗ dựa, là phúc khí của nó."
Tĩnh Vương khẽ gật đầu, ánh mắt nữa đặt lên gương mặt trắng bệch của Thẩm Vân Ly, trong mắt tràn đầy xót xa: "Chúng hãy về phủ , để Vân Ly nghỉ ngơi thật ."
Đợi đến khi Thẩm Vân Ly tỉnh , qua mấy ngày .
Nàng từ từ mở hai mắt, chỉ cảm thấy đầu óc choáng váng, thể yếu ớt như rút cạn sức lực.
"Thúy Nhi... Thúy Nhi..." Vân Ly lẩm bẩm, giọng khàn khàn khô khốc.
---