Thông báo
Website sẽ tạm ngưng hoạt động để bảo trì từ 02:00 - 03:00 ngày 12/08/2025. Rất mong quý độc giả thông cảm và quay lại sau thời gian này.
Xin cảm ơn!

Trọng Sinh Đích Nữ Hầu Phủ: Biểu Muội, Đừng Hòng Thoát! - Chương 50: Một âm mưu thật lớn a! ---

Cập nhật lúc: 2025-08-09 14:56:29
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/LZgPqoVWv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ánh mắt Tĩnh Vương rời khỏi Thẩm Vân Ly, đánh mắt hiệu cho hai bên cạnh. Trong hoa viên, một giai thoại nhỏ hề ảnh hưởng chút nào đến việc thi hội vẫn đang tiếp diễn. Tiếng vui vẻ và tiếng ngâm thơ của che giấu động tĩnh khi họ rời .

Xuyên qua hành lang uốn lượn, Tĩnh Vương trông thấy hai bóng biến mất trong một tòa lầu các hẻo lánh. Ba tiến gần, trốn cửa sổ, nín thở lắng .

“Bức mật thư nhất định gửi đến tay Bắc Địch Vương trong ba ngày nữa. Sau khi thành công, vinh hoa phú quý hứa sẽ thiếu phần và ngươi.” Giọng Lâm Vũ trầm thấp và âm lãnh, toát một sự độc ác.

nếu chuyện Tĩnh Vương phát hiện, chúng e rằng sẽ xong đời.” Giọng Triệu Dục run rẩy, hiển nhiên trong lòng điều kiêng kị.

“Sợ gì!” Lâm Vũ hừ lạnh một tiếng, “Chỉ cần chúng hành động đủ nhanh, đợi quân đội Bắc Địch áp sát biên giới, thiên hạ đều sẽ đổi chủ, còn sợ một Tĩnh Vương ?”

Tĩnh Vương lời , lửa giận trong lòng bốc cháy, đang định phá cửa xông , nhưng Tiêu Từ Mộ một tay kéo .

“Điện hạ, khoan .” Tiêu Từ Mộ nhỏ giọng khuyên ngăn, “Chúng vẫn rõ nội dung mật thư trong tay họ, hành động lỗ mãng e rằng sẽ đánh rắn động cỏ.”

Ngôn Thiên Triệt cũng gật đầu tỏ vẻ đồng tình: “Tiêu cực kỳ đúng, chi bằng cứ lén lút theo dõi , đó tìm cách lấy mật thư, công bố âm mưu của họ cho .”

Tĩnh Vương cố kìm nén sự tức giận trong lòng, hít sâu một , gật đầu. Ba lặng lẽ rời khỏi lầu các, ẩn bụi cây trong hoa viên.

“Lâm Vũ là quan viên triều đình, dám cấu kết với Bắc Địch, ý đồ mưu phản, thật đáng căm ghét!” Tiêu Từ Mộ nghiến răng nghiến lợi .

“Kế sách hiện tại, một mặt chúng phái theo dõi sát từng cử động của họ, mặt khác nhanh chóng tìm bằng chứng, để Phụ hoàng rõ chuyện , sớm phòng .” Tĩnh Vương bình tĩnh phân tích.

Ngôn Thiên Triệt nhíu mày, trầm tư một lát : “Có lẽ chúng thể hỏi thăm động tĩnh gần đây của Lâm Vũ từ Binh bộ, chừng sẽ tìm vài manh mối.”

Trong lúc họ đang trò chuyện, ở một nơi khác trong hoa viên đang : “Gói thuốc hãy bỏ điểm tâm của Nam Cung tiểu thư Quốc công phủ, khi thành công, chắc chắn sẽ lợi ích cho ngươi.”

Tiểu nha chút , đó tiểu tư : “Ngươi đừng quên, ngươi là của ai? Mới đến Trưởng công chúa phủ vài năm, quên mất phận của ?”

Tiểu nha nắm chặt vạt áo, đầu ngón tay trắng bệch vì dùng sức, trong lòng ngổn ngang sự hoảng sợ và giằng xé.

Nàng ngẩng mắt, rụt rè tiểu tư, lắp bắp : “… nhưng nếu chuyện phát hiện, sợ là ngay cả mạng cũng còn.”

Tiểu tư , ánh mắt sắc bén, tiến gần thêm một bước, hung hăng : “Ngươi mà , bây giờ sẽ kết cục ! Đừng quên, nhà ngươi vẫn đang trong tay chúng , ngươi dám lời, kết cục của họ thảm hại lắm đấy.”

Thân hình tiểu nha lay động, như rút hết sức lực, hốc mắt đỏ hoe, nước mắt đảo quanh trong khóe mắt, cuối cùng nàng vẫn cắn môi , bất đắc dĩ gật đầu.

Tiểu tư thấy , hài lòng nhếch khóe môi, nhét gói thuốc tay nàng, nhỏ giọng cảnh cáo: “Tay chân mau lẹ một chút, tuyệt đối đừng để lộ sơ hở, nếu dám giở trò, ngươi hậu quả đấy.”

Nói xong, liền vội vàng biến mất trong lối nhỏ trong hoa viên.

Tiểu nha bóng lưng tiểu tư rời , hít sâu một , cố gắng tự trấn tĩnh , nhưng hai chân kiểm soát run rẩy.

Nàng nắm chặt gói thuốc, từng bước một chậm chạp về phía nhà bếp, mỗi bước đều như nặng ngàn cân.

Ba hẹn mà cùng theo, xem rốt cuộc là gì?

“Ôi chao, con nha đầu , hấp tấp gì đó?” Đầu bếp nữ nhíu mày, vẻ mặt đầy khó chịu. Tiểu nha sợ đến sắc mặt trắng bệch, lắp bắp : “Không… gì, ma ma, nô tỳ… nô tỳ đến giúp điểm tâm.”

Đầu bếp nữ nghi ngờ đánh giá nàng vài , hừ một tiếng: “Giúp đỡ? Ngày thường chẳng thấy ngươi chăm chỉ như , hôm nay mặt trời mọc đằng Tây ?”

Tiểu nha dám thẳng ánh mắt đầu bếp nữ, cúi đầu, nắm chặt gói thuốc trong tay, lòng bàn tay ướt đẫm mồ hôi: “Ma ma, nô tỳ… nô tỳ chỉ học thêm chút nghề.”

Đầu bếp nữ bĩu môi, cũng truy cứu thêm, phất tay : “Vào , tay chân mau lẹ một chút.”

Tiểu nha như đại xá, vội vàng lẻn nhà bếp. Nàng tìm một góc, cẩn thận lấy gói thuốc , định mở , thấy phía truyền đến tiếng bước chân.

“Ngươi ở đây gì?” Một giọng vang lên lưng.

Tiểu nha sợ đến suýt nữa kêu thành tiếng, hoảng loạn giấu gói thuốc lưng, , thấy là A Xảo, tiểu ở cùng phòng.

“A Xảo, ngươi… ngươi đến đây?” Giọng tiểu nha run rẩy, ánh mắt lảng tránh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-dich-nu-hau-phu-bieu-muoi-dung-hong-thoat/chuong-50-mot-am-muu-that-lon-a.html.]

A Xảo vẻ mặt nghi ngờ, tiến lên vài bước: “Ta thấy ngươi trong nửa ngày động tĩnh gì, nên đến xem thử. Ngươi giấu gì ? Sau lưng phồng lên kìa.” Vừa , nàng liền đưa tay định vạch tay của tiểu nha .

Tiểu nha cố sức lùi , sốt ruột đến nước mắt sắp trào : “Đừng… đừng chạm! A Xảo, cầu xin ngươi đấy.”

A Xảo thấy nàng phản ứng như , càng cảm thấy đúng, ngữ khí nghiêm túc lên: “Rốt cuộc là chuyện gì? Ngươi chuyện gì giấu ? Nếu khó khăn, chúng cùng nghĩ cách, đừng tự điều hồ đồ.”

Tiểu nha do dự, nàng ánh mắt quan tâm của A Xảo, trong lòng ngổn ngang trăm mối.

Nàng A Xảo thật lòng với , nhưng một khi , A Xảo cũng sẽ liên lụy.

Ngay lúc nàng đang do dự quyết, bên ngoài nhà bếp truyền đến giọng tiểu tư: “Điểm tâm xong ? Cái dành cho Quốc công phủ là cái !”

Tiểu nha hạ quyết tâm, cắn răng với A Xảo: “A Xảo, chuyện ngươi đừng quản, nỗi khổ tâm. Đợi khi việc xong xuôi, sẽ giải thích cho ngươi.”

Nói xong, nàng liền màng sự ngăn cản của A Xảo, xông về phía bàn đặt điểm tâm.

Tiểu nha run rẩy mở gói thuốc, từng chút một rắc bột thuốc trong điểm tâm chuẩn cho Quốc công phủ. Vừa rắc xong, nàng liền thấy tiếng bước chân truyền đến từ cửa, nàng vội vàng cất gói thuốc , giả vờ như chuyện gì.

lúc , Tĩnh Vương cùng hai bước nhà bếp. Ánh mắt Tĩnh Vương sắc bén, quét mắt một vòng trong nhà bếp, cuối cùng dừng tiểu nha .

Tiểu nha cúi đầu, dám thở mạnh, trong lòng âm thầm cầu nguyện Tĩnh Vương mau chóng rời .

Tĩnh Vương nàng một lúc, đột nhiên đưa tay cầm lấy một miếng điểm tâm, tim tiểu nha lập tức thót lên đến cổ họng.

“Miếng điểm tâm trông tệ, bản vương nếm thử.” Tĩnh Vương , định đưa điểm tâm miệng.

Tiểu nha kinh hãi trợn tròn mắt, theo bản năng đưa tay ngăn cản, nhưng dừng giữa trung, sững tại chỗ, sắc mặt trắng bệch như tờ giấy.

A Xảo thấy , lòng thắt . Nàng tuy gói thuốc đó là thứ gì, nhưng từ phản ứng của tiểu nha cũng thể đoán miếng điểm tâm nhất định vấn đề. Không kịp nghĩ nhiều, nàng một bước lao lên, “bốp” một tiếng đánh rơi miếng điểm tâm trong tay Tĩnh Vương.

“Vương gia xá tội!” A Xảo “bốp” một tiếng quỳ xuống đất, giọng mang theo run rẩy.

“Miếng… miếng điểm tâm e rằng hợp quy củ, vạn nhất mạo phạm Vương gia, nô tỳ vạn c.h.ế.t cũng chuộc hết tội.”

Tĩnh Vương khẽ nhíu mày, ánh mắt qua A Xảo và tiểu nha , lạnh lùng : “Hai ngươi, rốt cuộc là đang giở trò gì?”

Bầu khí trong nhà bếp lập tức đông cứng, những hầu xung quanh nhao nhao dừng động tác trong tay, dám thở mạnh.

Hai chân tiểu nha mềm nhũn, “bốp” một tiếng cũng quỳ xuống theo, nước mắt trào khỏi khóe mắt: “Vương gia tha mạng, nô tỳ tội, trong điểm tâm thuốc.”

Nàng giờ phút giấu giếm nữa cũng vô ích, chỉ thể gửi gắm hy vọng lòng nhân từ của Tĩnh Vương.

Nghe lời của tiểu nha , trong mắt Tiêu Từ Mộ lóe lên một tia sáng lạnh: “Lại chuyện ? Ai sai khiến ngươi, thành thật khai !”

Tiểu nha nức nở, kể tường tận lời đe dọa của tiểu tư và nỗi khổ tâm của .

Tĩnh Vương gật đầu, dặn dò thị vệ: “Lập tức bắt tiểu tư đó về đây, bản vương thẩm tra cho rõ ràng. Còn nữa, niêm phong những miếng điểm tâm , tuyệt đối đừng để khác ăn nhầm.”

Thị vệ lệnh rời , Tĩnh Vương sang tiểu nha và A Xảo: “Hai ngươi tuy , nhưng kịp thời ngăn cản, cũng coi như lấy công chuộc tội. Đợi khi chuyện điều tra rõ ràng, sẽ định đoạt.”

Tiểu nha và A Xảo dập đầu tạ ơn. A Xảo lén tiểu nha , trong mắt đầy vẻ lo lắng và quan tâm, tiểu nha cũng đáp bằng ánh mắt cảm kích.

Ánh mắt Tĩnh Vương kiên định: “Truyền lệnh xuống, tăng cường canh gác Quốc công phủ, theo dõi sát động tĩnh của Trưởng công chúa phủ. Đợi bắt tiểu tư , mang về Tĩnh Vương phủ, bản vương sẽ tự thẩm vấn.”

Tĩnh Vương dặn dò xong, đầu sang một bên khác, một hắc y nhân đột nhiên xuất hiện, đó : “Ngươi lập tức báo cho Trưởng công chúa, nhất định nhấn mạnh sự nghiêm trọng của sự việc, để nàng tăng cường phòng , tuyệt đối đừng lơ là. Tiểu nha sẽ mang .”

Ám vệ lệnh xong, liền biến mất mắt họ.

Trưởng công chúa ma ma bên cạnh xong, lông mày lá liễu dựng ngược, trong mắt lóe lên một tia giận dữ: “Lại chuyện như ! Ngay địa bàn của bản cung, họ còn dám hành động táo tợn đến thế.”

Ngay đó, nàng dặn dò nữ quan bên cạnh: “Truyền lệnh xuống, tăng cường tuần tra trong phủ, tất cả những nghiêm ngặt kiểm tra, tuyệt đối để kẻ mang lòng bất chính cơ hội lợi dụng.”

---

Loading...