Trọng Sinh Đích Nữ Hầu Phủ: Biểu Muội, Đừng Hòng Thoát! - Chương 13: ---Chân tướng hé lộ
Cập nhật lúc: 2025-08-09 07:48:48
Lượt xem: 12
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tiếng rên rỉ đau đớn của Liễu Nhược Hy , như những mũi gai nhọn, thỉnh thoảng xé toạc sự tĩnh lặng đến nghẹt thở , mỗi tiếng đều như một nhát búa giáng mạnh lòng , khiến ai nấy càng thêm lo lắng bất an. Thẩm Vân Ly lòng nóng như lửa đốt, nàng nhanh chóng đến bên cạnh phủ y, thần sắc ngưng trọng, trong mắt đầy vẻ quan tâm đến an nguy của Liễu Nhược Hy , ngữ khí kiên định : “Bất kể dùng cách nào, cho dù tận dụng thủ đoạn, ngươi nhất định chữa khỏi cho Liễu cô nương!”
Phủ y vuốt vuốt râu, lông mày nhíu chặt, mặt đầy sự bất lực và khó xử, do dự một lát , chậm rãi mở lời: “Bẩm tiểu thư, loại độc mà Liễu cô nương trúng cực kỳ hiếm gặp, dược tính xảo quyệt kỳ lạ. Nếu hiện tại U Linh Quỷ Quỳ trong tay, với dược hiệu độc đáo của nó, lẽ thể áp chế độc tố, độc của Liễu cô nương thể giải. Chỉ là U Linh Quỷ Quỳ …”
“U Linh Quỷ Quỳ? Thứ mà , đó chính là linh dược chỉ trong truyền thuyết!” Thanh âm sắc nhọn của Thẩm Nguyệt Dao đột nhiên chen , nàng khoanh tay ngực, ngẩng đầu lên, vẻ mặt mang theo sự kinh ngạc khoa trương cùng nét hả hê đắc ý, như thể đang xem một màn kịch náo loạn chẳng liên quan đến . “Tỷ tỷ, chuyện đây, tìm thứ trong truyền thuyết đó chứ?” Thẩm Vân Ly như thấy, căn bản chẳng thèm để ý đến nàng , hít sâu một , cố gắng tự trấn tĩnh .
Ý nghĩ của Thẩm Vân Ly tự chủ mà bay về kiếp , ký ức ùa về như thủy triều. Nàng nhớ rõ mồn một, Hoa Thần y trong Tĩnh Vương phủ cất giữ một vị dược liệu như . Kiếp , nàng Lâm Dì tính kế, quỷ ám tâm thần mà đến Tĩnh Vương phủ lừa lấy loại U Linh Quỷ Quỳ quý giá , đó hồ đồ dâng tặng cho kẻ bí ẩn Lâm Dì, trở thành con cờ trong tay khác. Giờ đây nghĩ , trong lòng chỉ là hối hận và tự trách.
“Thúy Nhi.” Thẩm Vân Ly khẽ gọi nha tâm phúc của , kéo nàng sang một bên, ghé tai Thúy Nhi nhỏ vài câu, âm thanh thấp đến mức chỉ hai họ mới . Thúy Nhi xong, sắc mặt ngưng trọng gật đầu, lặng lẽ xoay , bước chân nhẹ nhàng nhưng cũng mang theo vẻ vội vã, lén lút xuống.
Thẩm Vân Ly một nữa đưa mắt về phía những mặt, ánh mắt nàng sắc bén và cảnh giác như thợ săn lão luyện, cố gắng nắm bắt một tia khác thường từ thần sắc của họ. Ngay lúc , trong những tiểu tư phụ trách rượu, một tiểu tư hình gầy gò, sắc mặt vàng vọt khẽ nhúc nhích. Động tác của nhỏ, nếu Thẩm Vân Ly vẫn luôn chú ý mật thiết đến từng cử động của , gần như khó thể phát hiện. Chỉ thấy ánh mắt lấp lá lấp lánh, lúc xuống đất, lúc lén Thẩm Vân Ly, trong mắt lộ vẻ hoảng loạn và do dự, dường như nỗi khổ tâm khó . Thẩm Vân Ly trong lòng thầm vui mừng, cuối cùng cũng tìm thấy một tia sáng đột phá, nhưng kinh nghiệm đấu đá trong phủ nhiều năm vẫn khiến nàng giữ vẻ mặt bình tĩnh như mặt hồ phẳng lặng, gợn chút gợn sóng.
Nàng giả vờ để ý, chậm rãi bước tới gần, mỗi bước đều vững vàng và tự nhiên, như đang ung dung thưởng ngoạn cách bài trí trong sảnh. Nàng thả chậm bước chân, cố ý nhẹ tiếng giày chạm đất, để tránh kinh động đến Toàn Tử. Đồng thời, nàng dịu giọng , thanh âm như làn gió ấm áp của ngày xuân, khẽ hỏi: “Ngươi tên là gì? Đừng căng thẳng, ở đây gì đáng sợ cả, gì cứ từ từ mà .”
Tiểu tư Toàn Tử rụt rè co ro, như một con nai con giật , giọng run rẩy ngừng, lắp bắp đáp: “nô bộc, nô bộc tên Toàn Tử.” Thân thể khẽ run, hai tay bứt rứt xoa xoa góc áo, như thể thể dịu nỗi sợ hãi trong lòng.
Thẩm Vân Ly khẽ gật đầu, dịu giọng từng bước dẫn dắt, giọng điệu đầy vẻ quan tâm và khích lệ: “Toàn Tử, thấy ngươi dường như điều mà kìm nén trong lòng lâu. Ngươi , chuyện xảy ở tiền sảnh liên quan trọng đại, chỉ đến sự an nguy của Liễu cô nương, mà còn liên quan đến danh tiếng và sự bình yên của cả Hầu phủ. Nếu ngươi điều gì, sẽ là giúp một việc lớn, Hầu phủ nhất định sẽ bạc đãi ngươi. Với uy tín của Hầu phủ, nhất định sẽ trọng thưởng. nếu che giấu sự thật, một khi điều tra , gia pháp Hầu phủ vốn nghiêm khắc, hậu quả thế nào trong lòng ngươi cũng rõ.” Lời của Thẩm Vân Ly, như một sợi tơ mảnh, nhẹ nhàng quấn quanh trái tim Toàn Tử, dịu dàng mang theo một sức mạnh thể chống cự.
Yết hầu Toàn Tử lên xuống dữ dội, phát tiếng khô khốc, hai tay nắm chặt góc áo mạnh hơn, khớp ngón tay đều tái nhợt, ánh mắt đầy sự giằng xé nội tâm. Ánh của lướt qua giữa Thẩm Vân Ly, đám đông xung quanh và mặt đất, trong lòng đang diễn một cuộc đấu tranh kịch liệt.
Trong chốc lát, khí xung quanh dường như ngưng đọng , tất cả như trúng định chú, dám thở mạnh, ánh mắt đồng loạt đổ dồn về phía Toàn Tử. Trong sảnh tĩnh lặng đến mức tiếng kim rơi cũng thể thấy, chỉ tiếng “tách tách” khẽ khàng của ngọn nến đang cháy.
Mãi lâu , phòng tuyến nội tâm của Toàn Tử cuối cùng cũng sụp đổ, hai chân mềm nhũn, “bịch” một tiếng quỳ xuống đất, mang theo tiếng nức nở : “Tiểu thư, nô bộc tội, nô bộc nên nhận tiền việc!” Lời thốt , như một hòn đá ném mặt hồ phẳng lặng, lập tức ồ lên. Có kinh ngạc đến mức hít một khí lạnh; bắt đầu xì xào bàn tán, nghị luận ầm ĩ; lộ vẻ mặt kinh hãi, ngây tại chỗ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-dich-nu-hau-phu-bieu-muoi-dung-hong-thoat/chuong-13-chan-tuong-he-lo.html.]
Thẩm Vân Ly trong lòng chợt rùng , lập tức truy hỏi: “Nhận tiền của ai? Làm việc gì? Ngươi rõ từng chi tiết, đừng bỏ sót bất kỳ điều gì.” Ánh mắt nàng chằm chằm Toàn Tử, bỏ qua bất kỳ biến đổi nhỏ nào khuôn mặt .
Toàn Tử quẹt mồ hôi lạnh mặt, mồ hôi chảy dài xuống má, rơi xuống đất, liền tuôn như trúc đổ đậu: “Mấy ngày , một kẻ bịt mặt tìm đến tiểu nhân, đó hình cao lớn, tản một khí tràng khiến sợ hãi. Hắn đưa cho tiểu nhân một nén bạc, đó là tiền công một năm của tiểu nhân đó! Hắn bảo tiểu nhân khi đưa rượu, cố ý lỏng nút một vò rượu. Hắn khi việc thành công còn sẽ cho tiểu nhân một khoản tiền nữa. Tiểu nhân nhất thời quỷ ám tâm thần, liền đồng ý. tiểu nhân thực sự bọn họ hạ độc a! Tiểu nhân nếu , cho tiểu nhân trăm lá gan cũng dám việc !” Toàn Tử dập đầu, trán đập nền đất phát tiếng động nặng nề.
Thẩm Vân Ly nhíu mày, tiếp tục truy hỏi: “Người đó trông như thế nào? Ngươi thấy mặt thật của ? Hắn đến tìm ngươi cử chỉ lời gì đặc biệt ?” Giọng Thẩm Vân Ly tuy vẫn bình tĩnh, nhưng sự sốt ruột trong đó khó mà che giấu.
Toàn Tử vội vàng lắc đầu, trong mắt tràn đầy hối hận và sợ hãi: “Hắn luôn bịt mặt, giọng cũng ép thấp, như thể cố ý giả mạo. Khi đến tìm tiểu nhân, chọn một góc vắng vẻ nhất trong phủ, xung quanh tối đen như mực, tiểu nhân thực sự rõ mặt . Hắn chuyện ngắn gọn và hung ác, chỉ bảo tiểu nhân theo, nếu sẽ g.i.ế.c cả nhà tiểu nhân.”
Thẩm Vân Ly suy tư một lát, hỏi tiếp: “Vậy tại ? Hoặc nhắc đến nào ? Ngươi hãy nghĩ kỹ , dù chỉ là một chữ, một từ, cũng thể là mấu chốt.” Ánh mắt Thẩm Vân Ly khóa chặt Toàn Tử, hy vọng thể đào sâu thêm manh mối từ ký ức của .
Toàn Tử cố gắng hồi tưởng, vẻ mặt vô cùng đau khổ, đột nhiên mạnh mẽ vỗ đùi một cái, kích động : “Hắn nhắc đến Liễu cô nương, còn chỉ cần Liễu cô nương xảy chuyện, Hầu phủ sẽ đại loạn. Hắn Hầu phủ ngày thường quá rạng rỡ, đến lúc nên đến khuấy đảo cục diện .” Toàn Tử khoa tay múa chân, mặt vẫn còn chút kinh hãi, như thể kẻ thần bí giờ phút đang mặt .
Thẩm Vân Ly lặng lẽ yên tại chỗ, sự ồn ào xung quanh như thủy triều rút , chỉ còn lời của Toàn Tử, mỗi chữ đều như những mảnh băng sắc lẹm, đ.â.m thẳng tai nàng, lạnh thấu xương. Sau khi xong lời , một luồng hàn ý lạnh lẽo chợt từ lòng bàn chân dâng lên, như dòng chảy ngầm dữ dội, chút cản trở mà thẳng tắp xông lên sống lưng, khiến nàng thể kiểm soát mà run rẩy bần bật. Trong tích tắc, khí xung quanh dường như rút cạn nhiệt độ, lạnh đến nghẹt thở, như thể đang ở trong hầm băng.
Rõ ràng, kẻ giật dây nhắm thẳng Hầu phủ và Binh Bộ Thị lang phủ của Liễu cô nương. Tư duy của Thẩm Vân Ly tự chủ mà bay về kiếp , đó là một quãng thời gian u ám, tràn đầy đau khổ và tủi nhục. Cho đến khoảnh khắc nàng ôm hận mà chết, nàng vẫn chìm sâu trong màn sương mù dày đặc, mãi thể vạch trần bộ mặt thật của kẻ bí ẩn Lâm Dì. Những tháng ngày tính kế, vu oan, giống như những cơn ác mộng ngừng ám ảnh, từng chi tiết vẫn còn rõ mồn một, rõ ràng như chuyện ngày hôm qua. Từng , chỉ vì một lời vô ý mạo phạm Lâm Dì, ngày hôm nàng liền vu oan trộm đồ trang sức quý giá trong phủ, chịu ánh mắt khinh bỉ và sự trách mắng của , trăm miệng khó cãi; một , nàng vô tình bắt gặp Lâm Dì mật hội với một kẻ bí ẩn, ngay tối đó phòng nàng đột nhiên bốc cháy, lửa bùng lên dữ dội, nàng liều mạng giãy giụa trong khói đặc, suýt mất mạng, mùi vị sợ hãi đó đến giờ vẫn khắc sâu trong tim.
Và giờ đây, cuộc khủng hoảng bất ngờ , dấu hiệu đều cho thấy, phía lẽ ẩn chứa một âm mưu to lớn và phức tạp hơn. Từ việc rượu hạ độc, đến việc tiểu tư mua chuộc, chuyện đều liên kết chặt chẽ, từng bước dồn ép, khiến thở nổi. Những mối lợi ích và ân oán tình thù liên quan, lẽ vượt xa sức tưởng tượng của nàng, nước đằng rốt cuộc sâu đến mức nào, nàng dám nghĩ kỹ. Nàng khỏi thầm suy nghĩ, lẽ nào tất cả những điều là sự tiếp nối của âm mưu kiếp ? Có lẽ nó mối liên hệ mật thiết với những bí ẩn giải đáp ở kiếp , kẻ ẩn bấy lâu, âm thầm mưu tính, nay tay, cố gắng hủy diệt Hầu phủ, đẩy cả gia đình họ đường cùng.
Thẩm Ngạn và Lão phu nhân một bên rõ mồn một, từng lời từng chữ đều như búa tạ giáng xuống lòng họ. Hai lập tức như trúng định chú, cứng đờ tại chỗ, thể nhúc nhích. Cây gậy mà Lão phu nhân dùng nhiều năm, vốn nhẵn bóng, giờ đây đang run rẩy kiểm soát, mỗi rung động đều tiết lộ sự hoảng sợ tột độ trong lòng bà. Đôi mắt đục ngầu của bà tràn đầy sợ hãi và lo lắng, đôi môi khẽ mấp máy, điều gì đó, nhưng thể phát nửa tiếng động, cổ họng như thứ gì đó nghẹn .
Thẩm Ngạn thì cau chặt mày, vẻ mặt ngưng trọng như thể nhỏ nước, như thể đang gánh vác ngàn cân. Hắn vô thức siết chặt nắm đấm, khớp ngón tay vì dùng sức quá độ mà tái nhợt, gân xanh như những con giun, nổi cao rõ ràng mu bàn tay. Não đang vận hành cực nhanh, trong đầu như mưa bão cấp tốc lướt qua từng khuôn mặt quen thuộc mà xa lạ. Những quan quý tộc ngày thường qua với Hầu phủ, bề ngoài xưng gọi , nhưng thực chất đều mưu đồ riêng; những kẻ địch chính trị triều đình, đấu đá tranh giành quyền lực từ thủ đoạn; những gia bộc trong phủ, cũng khó bảo kẻ mang lòng bất chính; thậm chí cả những dân thường ở đầu đường xó chợ, đều lượt hiện lên mắt . Trong ánh mắt tràn đầy sự quyết tuyệt và kiên định, cố gắng từ biển mênh m.ô.n.g tìm kẻ chủ mưu ẩn trong bóng tối, thao túng tất cả, để trả sự trong sạch cho Hầu phủ, để chịu mối đe dọa nữa.
Đột nhiên, một bóng hình lướt qua trong đầu Thẩm Ngạn như tia chớp. Sắc mặt tức khắc trở nên tái mét, như rút cạn máu, còn chút huyết sắc nào. Hơi thở cũng trở nên gấp gáp, lồng n.g.ự.c phập phồng dữ dội, như thể chạy xong một cuộc đua dài. Trái tim đập mạnh trong lồng ngực, như xé toạc lồng n.g.ự.c mà . Trong lòng thầm kinh hãi: Lẽ nào là Đại Vương? Đại Vương ở triều đình luôn ôm dã tâm bừng bừng, dục vọng quyền lực cháy bỏng bao giờ thỏa mãn, như ngọn lửa bao giờ tắt, luôn thèm khát quyền lực và địa vị cao hơn. Ngày thường, Đại Vương bề ngoài vui vẻ với , tỏ vẻ hiền hòa dễ gần, nhưng lưng ngừng mở rộng thế lực của . Hắn chiêu mộ môn khách, nuôi dưỡng tử sĩ, khắp nơi lôi kéo quan trong triều, kết bè kết phái, dệt nên một mạng lưới quyền lực khổng lồ. Trên triều đình, phàm là những việc lớn liên quan đến phân chia quyền lực, tranh giành lợi ích, Đại Vương luôn tìm cách để mưu cầu lợi ích lớn nhất cho , từ thủ đoạn, hề nương tay, dã tâm của như một vực sâu, vĩnh viễn thể lấp đầy.
---