Trọng Sinh Đêm Tân Hôn, Phu Quân Hắc Hoá Rồi - Chương 72

Cập nhật lúc: 2025-10-17 14:18:53
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Dưới gốc cây lựu, hai bóng ẩn hiện.

"Uyển Uyển, đừng tiếc rẻ, hãy tặng thêm mấy món trang sức cho Thẩm Ly . Nàng từ Lĩnh Nam đến kinh thành, mấy bạn bè, bây giờ chính là cơ hội để kết giao bằng hữu đó!" Khương Văn Hưng khuyên nhủ.

Khương Uyển mặt đầy vui, đá một cái bụi lan bên cạnh con đường đá vụn, lầm bầm:

"Biết ! Phụ nhắc nhiều , cũng nhiều trang sức đẽ gì, còn tặng cho nàng ..."

"Hơn nữa, nàng tặng quà đáp lễ là một thứ mứt giống như tương hồ... là thôn cô nhà quê, thành tặng đặc sản nhà quê... Thứ đó, còn bắt ăn, ghê tởm c.h.ế.t , mới ăn!"

Khương Văn Hưng bất lực, "Muội đó, Thẩm gia , là mứt do chính tay Thẩm Ly . Muội ăn, thể mặt nàng mà khen vài câu chứ?"

"Ta bắt nha ăn một muỗng, các nàng ngọt, thì cứ tùy tiện khen ngon ngọt là ... Sao tặng quà đáp lễ thứ thể thống gì như , với cái kiểu của nàng , mà còn là thiên kim Thái Phó..." Khương Uyển trong giọng tràn đầy sự chê bai và đố kỵ.

Cái loại thôn cô nhà quê , ngay cả một sợi tóc của nàng cũng bằng, mà giờ đây là quý nữ kinh thành săn đón, nàng thật sự ghen ghét.

"Trước mặt Thẩm Ly, tuyệt đối đừng thái độ ! Nàng đối với ích đó!" Khương Văn Hưng cau mày.

"Ta kẻ ngốc, mặt nàng , nhất định sẽ đối đãi nàng như ruột, khen nàng đến mức nở hoa..." Khương Uyển lập tức .

Nơi đây là hậu viện Khương gia, ngoài.

Hai chuyện, chút kiêng dè.

Khương Dung mà cau mày thật chặt, đột nhiên nàng thấy bên cạnh truyền đến một tiếng sột soạt khẽ.

Chỉ thấy phía một hòn giả sơn cảnh quan cạnh đó, một tiểu nha đầu vận y phục xanh .

Lúc , tiểu nha đầu nước mắt lưng tròng, lặng lẽ đưa tay áo lên lau nước mắt, nén chịu một bụng uất ức, xoay định bỏ .

Quay đầu , liền cùng Khương Dung bốn mắt .

Thẩm Ly trong chớp mắt chút hoảng loạn, cảm giác bắt quả tang lén khác chuyện mà , vội vàng giải thích:

"Ta... lạc đường... cố ý..."

Nàng buồn vệ sinh, nhưng vườn hoa Khương gia quá lớn, nàng rẽ bảy lối rẽ tám lối, liền đến hậu viện.

Khương Dung nàng, nhớ một vài chuyện kiếp .

Sau khi Tạ gia quân diệt, Thẩm Ly luôn đến Tạ gia bầu bạn với nàng, mang theo những món ăn vặt tự tay cho nàng.

Thẩm Ly lo lắng cho nàng, giỏi ăn , liền lặng lẽ bầu bạn với nàng ngày qua ngày.

Lúc đó, Khương Dung luôn nghĩ rằng, là do Thẩm Văn Uyên tiện giao du quá mật thiết với nàng, nên mới để đến.

"Ngươi đều thấy ." Khương Dung nàng.

Thẩm Ly sắc mặt càng thêm bối rối, "Ta cố ý lén..."

"Đã thấy , thể lưng bỏ ?" Khương Dung kéo tay nàng, thẳng tắp bước trong, lớn tiếng gọi:

"Các ngươi !"

Khương Văn Hưng và Khương Uyển sắp khỏi vườn hoa đồng thời đầu .

Thấy Thẩm Ly, cả hai đều cảm thấy chột .

"Muội và Thẩm gia ở đây?" Khương Văn Hưng là một khéo léo, giả vờ như chuyện gì xảy , :

"Tiền sảnh đặc biệt chuẩn nhiều món ăn vặt kinh thành cho Thẩm , hợp khẩu vị Thẩm ?"

Khương Dung lạnh lùng bóc trần, "Những lời các ngươi , chúng đều thấy ."

Sắc mặt Khương Uyển lập tức đổi.

"Trả mứt vải đây!" Khương Dung lạnh lùng .

Khương Uyển chút hoảng loạn, nhưng nàng dù vô lý cũng cố gây chuyện: "Đó là lễ vật Thẩm gia tặng cho chúng , ngươi còn cướp đồ của khác?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-dem-tan-hon-phu-quan-hac-hoa-roi/chuong-72.html.]

"Bởi vì ngươi , xứng ăn. Không giao, sẽ mời thúc phụ đến, để ông xem ngươi những gì." Giọng Khương Dung băng lãnh.

Khương Uyển sợ phụ nàng nhất, vội vàng phân phó tỳ nữ , "Mau lấy!"

"Thẩm Ly, ý đó... chỉ là ăn đồ ngọt... quen ăn..." Khương Uyển cố gắng vãn hồi.

Thẩm Ly ngậm lệ c.ắ.n răng, đầu để ý đến nàng .

Chẳng mấy chốc, tỳ nữ vội vã mang mứt vải về.

Phỉ Thúy tiến lên một bước, nhận lấy mứt.

Khương Dung dẫn Thẩm Ly, xoay bỏ .

Nhìn bóng lưng hai rời , Khương Uyển tức đến giậm chân:

"Khương Dung nhất định sẽ lưng, thế thì bây giờ? Ca!"

Khương Văn Hưng quả thực cạn lời.

Việc còn cần Khương Dung ? Những lời , đủ tệ .

"Thẩm Ly là dễ lừa gạt nhất, xảy sự cố , thì hãy cố gắng hơn với những khác trong Thẩm gia. Phải , quan trọng nhất vẫn là Bắc Vương Thế tử! Những chuyện xảy gần đây trong kinh thành đều chứ? Ngay cả Thái tử cũng dám đối đầu với Bắc Vương Thế tử, bậc quyền quý một Đại Hạ , quả nhiên danh bất hư truyền!" Khương Văn Hưng tràn đầy kích động.

Hắn hiểu những cuộc đấu đá những chuyện , chỉ thể thấy một kết quả bề ngoài nông cạn.

Đó là Bắc Vương Thế tử phi đ.á.n.h họ hàng của Thái tử, mà Thái tử cũng dám tay cứu.

Bắc Vương phủ, mạnh nhất!

Cần nịnh bợ thật !

"Liệu rằng hôm nay Thế tử sẽ đến Khương gia chúng , chuẩn vài ngày ... Chỉ là Khương Dung luôn phá hỏng chuyện của , đại ca giúp kéo dài thời gian một chút..." Trong mắt Khương Uyển tràn đầy dã tâm hừng hực.

Nàng nhất định thể thế Khương Dung!

"Được, tìm nàng ." Khương Văn Hưng sẵn lòng giúp nàng việc .

Hắn bao giờ xem Khương Dung là nhà, vị trí Thế tử phi , đương nhiên là do ruột của giành , mới thể thơm lây.

Thẩm Ly theo Khương Dung cùng đến khuê phòng của nàng.

"Trang điểm trôi hết , dặm ." Khương Dung dẫn nàng đến gương trang điểm.

Thẩm Ly ngượng nghịu , "Không... cần ..."

"Thế ngoài, khác đều sẽ ngươi ." Khương Dung .

Thẩm Ly những vệt phấn nước mắt trôi trong gương, gì nữa.

Phỉ Thúy tiến lên, lấy nước sạch lau mặt cho Thẩm Ly, lấy son phấn trong hộp trang điểm để chỉnh trang .

Ánh mắt Khương Dung lướt qua lọ mứt vải lấy về, :

"Mứt ngươi ngon."

"Đa tạ Thế tử phi, cần an ủi . Ta hiểu mà, thứ tặng, dáng..." Thẩm Ly , hốc mắt đỏ hoe rưng rưng nước.

"Ta an ủi, thật lòng. Ở kinh thành hiếm khi thấy vải, mứt vải cũng . Chúng thấy lọ mứt , đều cảm thấy mới lạ, hương vị cũng quả thật ngon." Khương Dung nhanh chậm :

"Phỉ Thúy còn dùng nó nghiên cứu một món điểm tâm mới, tên là Bánh vải ngàn lớp, trong bánh nếp ngọc trắng, dùng mứt vải phụ liệu, đúng là một món điểm tâm mới lạ. Hôm qua đưa đến Tùng Hạc Đường, Thái phi khen ngớt lời..."

Thẩm Ly trợn tròn mắt, "Thật... thật ?"

"Đó là lẽ tự nhiên . Thái phi nhà chúng còn hỏi, mứt vải lấy từ , mua thêm vài bình, để đầu bếp trong phủ chút điểm tâm ăn." Phỉ Thúy tủm mỉm tiếp lời: "Thẩm tiểu thư thật sự ý tưởng khéo léo, bảo quản hương vị của vải, hơn nữa còn ngon."

Thẩm Ly khen mà gương mặt nhỏ nhắn ửng hồng, "Lĩnh Nam khắp nơi đều là vải, chỉ là cảm thấy ăn hết để hỏng thì quá đáng tiếc... nên mới thành mứt. Thái phi thích, thì về nhà sẽ cho mang đến hai bình!"

Loading...