Trọng Sinh Đêm Tân Hôn, Phu Quân Hắc Hoá Rồi - Chương 57
Cập nhật lúc: 2025-10-17 09:33:10
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khương Dung bên ngoài sân rào tre, từ xa cảnh tượng .
Trì Mặc Ngôn của mười năm , bất quá chỉ là một thiếu niên mười bảy mười tám tuổi, mặc áo vải thô, hình gầy gò.
Đối diện với mẫu vì y mà rơi lệ, y cúi thấp đầu, khắp mặt là vẻ lúng túng bất an.
Với vị gian thần mà thế nhân khiếp sợ ở kiếp , y quả thật khác hẳn một trời một vực.
Cho dù là lạnh lùng vô tình như Trì Mặc Ngôn, mặt y quan tâm nhất, cũng mặt yếu mềm nhất.
Khương Dung khẽ gõ cửa, cất tiếng gọi lớn, “Có ai ở trong ?”
Hai con trong viện đều đầu .
Trì Mặc Ngôn vô cùng kinh ngạc, Thế tử phi… đến đây?
“Đây là ai ?” Trì mẫu ngạc nhiên hỏi.
Trì Mặc Ngôn , “Vị là Bắc Vương Thế tử phi, thư trai , chính là sản nghiệp của nàng.”
Trì mẫu lời , giật thon thót. Bắc Vương Thế tử phi, vô duyên vô cớ đến đây gì?
Chẳng lẽ con trai bà mấy ngày nay ở thư trai chỗ nào , x.úc p.hạ.m tới ?
Vừa nghĩ đến đây, Trì mẫu sắc mặt tái nhợt, vội vàng nhanh chóng bước tới đón, phủ phục bái lạy: “Dân phụ bái kiến Thế tử phi, kính chúc Thế tử phi vạn an! Con trai dân phụ hành sự ngu dốt, nếu chỗ nào đắc tội, đều là do dân phụ dạy dỗ , tội đều do dân phụ.”
“Mẫu …” Trì Mặc Ngôn mẫu hốt hoảng quỳ xuống dập đầu, nước mắt chua xót suýt nữa tuôn rơi.
Đây chính là nỗi bi ai của dân đen.
Bọn họ quyền thế.
Trì mẫu sợ y đắc tội khác, cố sức gánh chịu y.
“Lão phu nhân mau dậy.” Khương Dung đỡ bà dậy, “Lệnh công tử giúp đỡ thư trai của chúng , hôm nay đặc biệt đến để lời cảm tạ. Phỉ Thúy ”
Phỉ Thúy lập tức mang những hộp quà lớn nhỏ đang cầm tới dâng lên:
“Đây là lễ vật tạ ơn Thế tử phi chúng chuẩn .”
Trì mẫu lúc mới thở phào nhẹ nhõm, đến để hỏi tội là … Đáp tạ? Mặc Ngôn giúp thư trai ?
Trì Mặc Ngôn mẫu chuyện thương, nên với bà về việc “thấy việc nghĩa mà ”.
“Thế tử phi quá khách sáo .” Trì Mặc Ngôn lòng thầm giật , ngấm ngầm cảnh giác.
Chỉ là tặng một phần lễ tạ, Thế tử phi đến mức đích ghé thăm chứ. Nàng tìm y việc gì?
Trì mẫu xác định đến địch ý, yên tâm, chuyển sang vô cùng niềm nở: “Thế tử phi giá lâm, thật khiến nhà tranh rách nát bỗng chốc rực rỡ huy hoàng. Mời mau …”
Nói đoạn, bà đưa chiếc quạt đó cho Trì Mặc Ngôn, ngừng nháy mắt hiệu cho y.
Vị Đại nho tiền bối , xuất từ thư trai của Thế tử phi.
Vậy thì chiếc quạt tặng cho Thế tử phi để bày tỏ thành ý cũng giống thôi!
Con mau tặng .
Trì Mặc Ngôn đành giả vờ thấy, chặt chẽ nắm giữ cây quạt đó, nắm giữ thứ ít ỏi thật sự đáng để y bận tâm.
Trì mẫu thấy y hề lay chuyển, suýt nữa tức c.h.ế.t, đứa trẻ ngốc , hiểu chút phép tắc đối nhân xử thế nào cả.
“Thế tử phi, … con trai sách đặc biệt giỏi, học hành cũng cần mẫn, chỉ là thiếu một vị danh sư chỉ dẫn…” Trì mẫu liền giúp nhi tử lanh lợi nhưng vụng ăn trong mắt bà kết giao quan hệ.
Khương Dung , “Ừm, xem văn chương của Trì Mặc Ngôn, xuất sắc. Trì phu nhân, thấy hình như một con mắt của , mang theo một vị đại phu, để xem cho .”
“Cái … phiền ngài quá…” Trì mẫu thụ sủng nhược kinh.
Trì Mặc Ngôn mắt sáng rực.
Vị thần y theo bên cạnh Bắc Vương Thế tử, lẽ thể chữa khỏi mắt cho mẫu y!
Tiêu Nam Tinh , “Không phiền phiền, lão phu nhân, đưa tay bắt mạch…”
Tiêu Nam Tinh đặt ngón tay lên mạch đập, lập tức lắc đầu thở dài : “Đáng tiếc bệnh mắt trái của lão phu nhân ba năm, tích tụ quá nặng khó cứu vãn, quả thật khó mà cứu nữa, song mắt , nếu bắt đầu dùng t.h.u.ố.c từ bây giờ, vẫn thể giữ .”
“Mẫu mắt ?” Trì Mặc Ngôn kinh ngạc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-dem-tan-hon-phu-quan-hac-hoa-roi/chuong-57.html.]
Trì mẫu ứ ừ rõ ràng , “Gần đây rõ lắm… sợ con lo lắng, nên với con. đại phu thể cứu , thì gì đáng ngại!”
“Con mắt trái của năm xưa cũng dần dần rõ mất như … Người lén con việc kim chỉ nữa ?” Trì Mặc Ngôn vội vàng hỏi.
May mà hôm nay Thế tử phi đến, phát hiện kịp thời, bằng qua thêm mấy ngày nữa, mẫu chẳng con mắt cũng sẽ mù ?
Trì mẫu hàm hồ rõ , “Cũng bao nhiêu… thỉnh thoảng…”
Tiêu Nam Tinh vạch trần , “Con mắt của vốn là , nhưng gần hai năm nay dùng mắt quá nhiều, tuyệt đối đừng những việc hại mắt nữa, để mắt nghỉ ngơi thật .”
Hai năm…
Trì Mặc Ngôn tâm trạng nặng nề.
Sau khi bọn họ đến kinh thành năm ngoái, y liền hợp thủy thổ nên đổ bệnh mấy trận, chắc hẳn mẫu vì y khám bệnh nên mới nhận việc thêu thùa…
“Ta kê cho một phương thuốc. Mỗi ngày ba , uống hai tháng là .” Tiêu Nam Tinh cẩn thận kiểm tra hai mắt của Trì mẫu một nữa, cuối cùng :
“Hai cứ yên tâm, cái thể chữa khỏi.”
Trì Mặc Ngôn tâm trạng lúc mới vơi bớt đôi chút, chắp tay vái chào, thành tâm thành ý cúi Tiêu Nam Tinh:
“Đa tạ thần y!”
Lại đem chiếc quạt vẫn nỡ tặng , kính cẩn dâng lên Khương Dung:
“Thế tử phi cứu mẫu , ơn lớn đức dày, lấy gì báo đáp. Trong nhà chỉ duy nhất chiếc quạt đáng giá, xin dâng tặng Thế tử phi!”
Khương Dung ánh mắt lướt qua, nhận đây là chiếc quạt thêu ngàn vàng trị giá ngàn lượng bạc.
Với tình hình gia cảnh của Trì Mặc Ngôn, giống như thể mua nổi.
“Đây là do lão phụ thêu, tay nghề thô thiển, mong đừng chê.” Trì mẫu vội vàng .
Bà vốn mong dùng chiếc quạt tìm một phu tử cho nhi tử.
Thế tử phi khám bệnh cho , lẽ tặng lễ tạ ơn. Đành nghĩ cách khác để chuẩn lễ bái sư cho nhi tử .
Khương Dung trầm tư suy nghĩ. Thì , đây chính là nguyên nhân Trì Mặc Ngôn chịu tặng quạt.
“Người khách sáo . Chiếc quạt … vô cùng tinh xảo, thích.” Khương Dung khẽ mỉm , :
“Vừa , lệnh công tử thiếu một vị danh sư, thư trai của chúng một vị Đại nho. Trì công tử bằng lòng bái sư Thiên Thu ?”
Trì Mặc Ngôn kinh ngạc, lập tức hiểu , hành lễ cúi , “Chính là nguyện vọng của !”
Trì mẫu vô cùng kích động, còn vui hơn cả khi mắt thể cứu , vội vàng :
“Đa tạ Thế tử phi! Thế tử phi như Bồ Tát từ bi trong miếu ! Cảm ơn !”
“Lão phu nhân khách khí. Lệnh công tử tài hoa hơn , đúng là nhân tài Bắc Vương phủ đang cần.”
…
Khương Dung nán lâu, chỉ hàn huyên đôi câu với Trì mẫu rời .
Trì Mặc Ngôn đang định thành mua thuốc.
Khương Dung cho y nhờ một đoạn.
Trong nhà y xe bò.
Mỗi thành, đều bộ, đường khá xa. tiểu viện ngoại ô , cái lợi là cần tốn tiền.
“Chiếc quạt ý nghĩa đặc biệt, ngươi giữ kỷ niệm, trả ngươi.” Khương Dung đưa chiếc quạt thêu ngàn vàng cho Trì Mặc Ngôn.
Nàng mặt Trì mẫu nhận lấy chiếc quạt, chỉ là để bà yên tâm.
Tránh cho hai con họ vì chuyện mà tranh cãi.
Nàng thể hiểu ý nghĩa của chiếc quạt đối với Trì Mặc Ngôn.
Mẫu vì y mà tận tâm tận lực, đây chỉ là một chiếc quạt, đây là tình mẫu tử nặng trĩu.
Làm y nỡ đem nó tặng cho những quan trọng.
“Thế tử phi, chỉ ngài mới xứng dùng nó.” Trì Mặc Ngôn nghiêm túc .