Trọng Sinh Đêm Tân Hôn, Phu Quân Hắc Hoá Rồi - Chương 44
Cập nhật lúc: 2025-10-16 14:14:48
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trần Quang Tông dẫn một đám , hùng dũng về phía Bắc Vương phủ.
“Quang Tông , chúng gia nhập Nghi Vệ Tư, dẫn chúng , như thích hợp ?”
“ , Lão Thái Phi sẽ đuổi chúng ngoài chứ?”
Hai chuyện là những kẻ bạn bè của Trần Quang Tông. Cũng là những công tử bột của phái tướng môn Bắc Vương phủ…
Đồng thanh tương ứng, ngày thường cùng chơi bời.
Trần Quang Tông bây giờ Hiệu úy Nghi Vệ Tư, liền dẫn tất cả bọn họ theo.
“Sợ gì chứ? Huynh bây giờ là đội trưởng Nghi Vệ Tư, chiêu mộ mấy tay chân đắc lực chẳng là điều nên ?” Trần Quang Tông vỗ vỗ ngực, dáng vẻ công tử bột:
“Huynh phúc cùng hưởng, giờ đến Thất phẩm Hiệu úy, chẳng lẽ còn cho các ngươi một chức vệ mà ?”
“Quang Tông trượng nghĩa!” Trương Tán vỗ tay.
Lý Tư chút do dự, “Chúng đều là con cháu tướng môn, trộn cũng còn dễ . còn dẫn theo hai nha … Chuyện thích hợp lắm chứ?”
Trần Quang Tông ôm hai nha kiều diễm mỗi bên tay, đó là hai thông phòng nha sủng ái nhất.
“Bổn quan là đội trưởng Nghi Vệ Tư, Nghi Vệ Tư chiêu mộ nào, bổn quan là quyết định.” Trần Quang Tông vẻ mặt đắc ý.
Một đoàn đến cửa phụ Bắc Vương phủ, đang định bước thì Phỉ Thúy, đợi sẵn ở đó, lên tiếng:
“Các vệ của Nghi Vệ Tư, xin mời đến biệt viện phía Tây thành, Thế tử phi lời phân phó.”
“Ồ, còn tổ chức tiệc tẩy trần ? Khách sáo quá !” Trần Quang Tông khà khà, dẫn ầm ầm kéo đến biệt viện phía Tây thành.
Biệt viện của vương phủ ở đây vẫn luôn bỏ trống.
Thế nhưng hôm nay một đám Hắc Y Vệ canh giữ nghiêm ngặt.
Hắc Y Vệ là binh của Hộ Vệ Tư vương phủ, tinh nhuệ chịu trách nhiệm bảo vệ an cho vương phủ.
Kinh Trập gác ở cửa lớn, quét mắt Trần Quang Tông và những khác, ngăn cản những kẻ tạp nham ở ngoài cửa, chỉ đợi bọn họ trầm giọng :
“Đóng cửa.”
Hai thị vệ nhanh nhẹn bước tới, đóng cánh cửa lớn nặng nề khóa chốt.
“Hít… Không khí cũng quá nghiêm túc , cánh cửa đóng , cứ như cảm giác đang tù …” Trần Quang Tông gượng một tiếng.
Đi đến trường luyện võ.
Một nữ tử vận lăng la hoa phục, tĩnh lặng đài cao.
“Những là ai?” Khương Dung lướt mắt qua đám khố tử .
Trần Quang Tông tự cho là biểu của Thế tử, cũng chẳng tin Khương Dung, một tiểu hộ nữ tử, dám đắc tội với tướng môn thuộc hạ của Tạ gia, liền hùng hồn :
“Đây đều là con em tướng môn trướng Bắc Vương phủ, là đội trưởng Nghi Vệ Tư, chiêu mộ vài vệ, đây là việc nên !”
“Việc chọn lựa vệ vương phủ, lý lẽ do Thế tử và Thế tử phi đích tuyển chọn, ngươi lấy đức hạnh nào mà dám vượt quyền!” Kinh Trập lạnh lùng quát mắng.
Khương Dung khẽ , “Không . Chỉ cần chư vị đều nguyện ý gia nhập Nghi Vệ Tư, nguyện ý vệ của Thế tử. Bây giờ xin hỏi một câu, chư vị tự nguyện gia nhập ?”
“Đương nhiên !”
“Nguyện vì Bắc Vương phủ hiệu lực!”
Trương Tán, Lý Tư và những khác nhao nhao tranh trả lời.
Thân vệ vương phủ thấp nhất cũng là chính bát phẩm, hưởng bổng lộc quan chức từ trời rơi xuống mà cần chiến trường, ngoài khoác lác cũng uy phong bao.
“Nếu như , thì các ngươi đều ở .” Khương Dung vô cùng hiền hòa, về phía hai tỳ nữ :
“Hai vị …?”
“Chúng là Nghi Vệ Tư, là một đám đàn ông lớn tuổi thì khó coi bao, hai mỹ nhân ở cạnh mới mắt!” Trần Quang Tông bao biện.
Thực chỉ là chê gác nhàm chán, nên mới dẫn hai nha đến hầu hạ .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-dem-tan-hon-phu-quan-hac-hoa-roi/chuong-44.html.]
“Nói cũng lý.” Khương Dung như gật đầu, “Vậy hai nàng cứ ở .”
Trần Quang Tông càng thêm đắc ý, một đám khố tử thấy cũng yên tâm, nhao nhao thì thầm, đưa cả nha nhà đến.
18_“Kể từ hôm nay, chư vị chính là thành viên của Nghi Vệ Tư, với tư cách là vệ theo Thế tử, vì sự an của các ngươi và Thế tử, tại đây tiên sẽ tiến hành một huấn luyện đặc biệt.” Khương Dung , nhanh chậm :
“Kinh Trập, những , cứ giao cho ngươi thao luyện.”
“Thao luyện cái gì? Chúng chỉ là đội nghi trượng!” Trần Quang Tông chính là đến để câu giờ, nào chịu nổi khổ cực!
“Khi thích khách đến g.i.ế.c , sẽ vì các ngươi là đội nghi trượng mà bỏ qua.” Khương Dung nhàn nhạt :
“Đợi đến khi Thế tử Bắc Cương, địch quân cũng sẽ vì các ngươi là đội nghi trượng mà g.i.ế.c các ngươi.”
Trần Quang Tông lập tức phản bác, “Thế tử thể Bắc Cương? Chúng đời đều thể nào Bắc Cương!”
Khương Dung lặng lẽ . kiếp ngươi Bắc Cương, hơn nữa khi , còn hối hận vì nên lãng phí thời gian, sớm học cách một tướng lĩnh.
Không đợi đến khi đại hạ khuynh phúc, nào hối hận.
Kinh Trập sớm nhận phân phó của Khương Dung, sắp xếp : “Xếp hàng, theo luyện quyền!”
“Ta !” Trần Quang Tông ung dung phịch xuống đất, một bộ dạng ương bướng mặt dày:
“Ta luyện quyền, tiểu gia là đến để câu giờ, chứ để chịu khổ!”
Kinh Trập lạnh lùng , “Ở Bắc Vương phủ, quân lệnh, quân pháp xử trí!”
“Có bản lĩnh thì đ.á.n.h ! Chẳng lẽ ngươi còn dám đ.á.n.h , đ.á.n.h thương xem các ngươi ăn với Trần gia thế nào?” Trần Quang Tông đắc ý vênh váo, chút sợ hãi.
Khương Dung nhanh chậm , “Đánh thương ngươi thì bất tiện cho việc huấn luyện, trễ tiến độ, quả thật tiện. Người , mang vại nước lên.”
Hai Hắc Y Vệ khiêng một vại nước lớn đến trường luyện võ, một bên trái, một bên ghìm Trần Quang Tông .
“Các ngươi gì ? Tiểu gia là đích tử Trần gia, cha là…” Trần Quang Tông còn dứt lời, Khương Dung vô cùng dứt khoát dùng một tay giữ chặt cổ , nhấn đầu vại nước:
“Ùm ùm… ư ư ư…”
Đám khố thấy cảnh , đều kinh hãi thất sắc.
“Cha ngươi ở đây, cũng sẽ ngăn cản. Hay là, ngươi cho ông một phong thư, bảo ông về kinh thành chống lưng cho ngươi?” Khương Dung từ tốn , nhấc Trần Quang Tông khỏi vại nước:
“Có quân lệnh ?”
“Khụ khụ khụ…” Trần Quang Tông sặc đến mặt đỏ bừng, “Ta nữa! Ta về nhà, nhanh, báo cho nương …”
“Ùm ùm ùm…”
Lời còn dứt, Khương Dung nhấn vại nước. Lần thời gian đặc biệt dài, Trần Quang Tông cảm thấy sắp c.h.ế.t nghẹt…
Lần đầu tiên cách cái c.h.ế.t gần đến . Hóa c.h.ế.t đuối đau đớn đến thế.
Trần Quang Tông ngờ Khương Dung thật sự dám g.i.ế.c , phục , cầu xin Khương Dung mau cứu dậy…
nước rót miệng, sặc đến nỗi phổi như nổ tung, thốt một chữ nào. Giãy giụa kịch liệt, căn bản thể thoát .
Ngay khi Trần Quang Tông cho rằng sắp c.h.ế.t, cuối cùng…
Khương Dung nhấc .
“Có quân lệnh ?” Nàng bình thản lặp hỏi một nữa.
Ngón tay ngọc ngà thon dài, vẫn còn túm lấy cổ áo của Trần Quang Tông.
Dường như chỉ chờ phủ nhận, để tiếp tục nhấn chìm một nữa.
“Nghe khụ khụ khụ ” Trần Quang Tông gần như dốc hết sức lực để giành trả lời, trong cơn ho kịch liệt vẫn quên trả lời , chỉ sợ chậm nửa nhịp, Khương Dung nhấn nước.
Khương Dung khẽ "ồ" một tiếng chút tiếc nuối, buông tay , sang những khác, nụ rạng rỡ:
“Các ngươi còn ai thử , khá là thú vị đấy.”