Trọng Sinh Đêm Tân Hôn, Phu Quân Hắc Hoá Rồi - Chương 42

Cập nhật lúc: 2025-10-16 14:14:46
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Khương Dung, ngươi cứ chờ đấy –”

Trần Thải Vy tượng Phật mặt, trong mắt tràn đầy oán hận.

Ở Thủy Liên Am cầu phúc một tháng, mỗi ngày ăn chay niệm Phật, chép kinh Phật, bế môn ngoài, nàng suýt nữa hành hạ đến c.h.ế.t.

Còn bên ngoài, những lời đồn đại về nàng và Đại công tử nhà họ Tạ thì xôn xao khắp chốn.

Mấy ngày , vài vị tiểu thư đến thắp hương, tình cờ gặp nàng , ánh mắt ai nấy đều đầy vẻ khinh bỉ.

Khiến nàng tức đến mức chép sai mấy dòng kinh Phật.

“Khương Dung, đợi trở về Bắc Vương phủ, nhất định sẽ đuổi ngươi ngoài. Ngươi cứ chờ đấy.” Trần Thải Vy ảo tưởng về việc sẽ đối phó Khương Dung thế nào khi trở về, vẻ mặt trở nên dữ tợn.

“Trần tiểu thư, Công tử nhà mời cô nương đến hậu sơn hàn huyên một lát.” Ngoài cửa truyền đến giọng một nam tử:

“Công tử nhà cô nương đối phó Khương Dung, đang một kế hoạch bàn bạc với cô nương.”

“Công tử nhà ngươi là ai?” Trần Thải Vy sắc mặt lập tức cảnh giác.

Hắn là ai? Sao nàng đối phó Khương Dung?

“Trần tiểu thư cứ đến sẽ rõ.”

Trần Thải Vy tránh các nha , sợ để Chu ma ma âm mưu của , lặng lẽ một đến hậu sơn theo lời hẹn.

Bốn phía tĩnh mịch một bóng . Chỉ thấy một vị công tử áo xanh, một đỉnh núi.

“Thẩm Văn Uyên?” Trần Thải Vy hết sức kinh ngạc, mắt.

Hắn và Khương Dung tình cũ ?

Trong lòng nàng lập tức nảy nhiều kế hoạch, nếu liên thủ với tình cũ mà Khương Dung hết sức tin tưởng, hình như…

“A ”

Khoảnh khắc tiếp theo, Thẩm Văn Uyên hai lời, một tay đẩy nàng xuống vách núi.

“Hạ d.ư.ợ.c , chôn cùng Khương Dung, hủy hoại tiền đồ của , đáng c.h.ế.t.” Thẩm Văn Uyên bóng dáng Trần Thải Vy lăn xuống vách núi, ánh mắt lạnh băng.

Còn chuyện liên thủ với Trần Thải Vy, Thẩm Văn Uyên nghĩ tới.

Với một kẻ ngu xuẩn Khương Dung tính toán rành rọt như Trần Thải Vy, liên thủ với nàng , chẳng là chê c.h.ế.t chậm ?

Cha sắp về kinh.

Khương Dung cũng , Trần Thải Vy cũng , những thứ quan trọng , đừng hòng cản trở tiền đồ tươi sáng của !

Bắc Vương phủ.

“Lão Thái Phi, biểu tiểu thư mất tích ! Nàng vốn đang ở Phật đường chép kinh Phật, đến giờ ăn cơm, lão nô gọi biểu tiểu thư, phát hiện nàng thấy . Tìm khắp Thủy Liên Am cũng thấy!” Chu ma ma vội vàng về phủ bẩm báo.

Sắc mặt Tạ Lão Thái Phi chợt biến đổi, “Xảy chuyện gì ? Mau, điều động đội hộ vệ của Bắc Vương phủ ngoài, tăng cường nhân lực tìm kiếm!”

Đại bộ phận hộ vệ Bắc Vương phủ điều động, cuối cùng…

chân núi Thủy Liên Am, tìm thấy di thể của Trần Thải Vy.

“Lão Thái Phi, biểu tiểu thư mất …” Chu ma ma vẻ mặt bi thương, trở về phục mệnh.

Thị vệ khiêng về một chiếc cáng, đắp vải trắng lên.

“Cái gì?” Thân thể Tạ Lão Thái Phi chao đảo, suýt ngất xỉu, “Sao như , đứa trẻ đáng thương…”

cũng là đứa trẻ gửi nuôi trong Vương phủ, vẫn luôn coi như cháu gái, đột nhiên gặp chuyện, trong lòng lão nhân gia vô cùng bi thương.

“Biểu tỷ! Ta tin, biểu tỷ…” Tạ Nhược Kiều xong hai mắt tối sầm, xông lên vén tấm vải trắng, chỉ thấy Trần Thải Vy c.h.ế.t thảm, trán còn một hố m.á.u đập nát.

“Biểu tỷ…”

Tạ Nhược Kiều thành tiếng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-dem-tan-hon-phu-quan-hac-hoa-roi/chuong-42.html.]

Bắc Vương phủ lập tức báo quan, khi kiểm tra, Trần Thải Vy nghi là trượt chân ngã xuống vách núi.

Không tìm thấy khả nghi, cũng nhân chứng.

Cuối cùng kết án là tai nạn.

Nhà họ Trần nhận tin, Trần Đại Phu nhân lập tức đến tận cửa lóc:

“Thải Vy đáng thương của ơi, con tuổi còn trẻ, như … Chúng đầu bạc tiễn đầu xanh… Con đại bá mẫu sống đây!”

Phu quân của bà là đường bá phụ của Trần Thải Vy, cũng là tướng lĩnh của Tạ gia quân.

Trần Thải Vy từ nhỏ nuôi ở Bắc Vương phủ, ngay cả nhà họ Trần cũng về mấy , Trần Đại Phu nhân và nàng căn bản quen , nhưng bây giờ bà như thể Trần Thải Vy là con gái của .

“Đại phu nhân, chúng hãy đưa hài tử về , lo liệu tang sự…” Triệu Trắc phi an ủi:

“Thải Vy xảy t.a.i n.ạ.n , chúng đều đau lòng.”

Tạ Lão Thái Phi kinh hoàng tin dữ, đau buồn quá độ, ngã bệnh nghỉ. Thế tử phi ngoài kiểm tra sổ sách mặt, chuyện trong phủ tạm thời giao cho Triệu Trắc phi.

“Thải Vy vẫn luôn giao cho Bắc Vương phủ chăm sóc, nàng nuôi dưỡng ở Bắc Vương phủ, giờ đây một đứa trẻ khỏe mạnh mất . Đây đều là trách nhiệm của các ngươi, các ngươi cho nhà họ Trần chúng một lời giải thích… Chúng đời đời trung thành với Vương phủ, tận trung báo quốc, cha của Thải Vy chính là vì cứu Lão Vương gia mà mất… Đối với hậu nhân của trung thần, các ngươi chăm sóc như ?” Trần Đại Phu nhân nức nở , tràn đầy oán trách.

dám oán trách.

Vì bà , những chuyện ở kinh thành, sẽ ảnh hưởng đến việc con cháu họ Trần là tướng lĩnh đáng tin cậy nhất của Lão Vương gia.

Không ảnh hưởng đến tình đồng bào của họ ở Bắc Cương xa xôi.

Dù bà khó , Lão Thái Phi cũng sẽ trách mắng bà , chỉ ban cho nhiều lợi ích hơn để xoa dịu.

, bà thể đường hoàng trách mắng Bắc Vương phủ.

Như , mới thể danh chính ngôn thuận, lấy nhiều bạc hơn.

“Chuyện , quả thực là chúng chăm sóc chu đáo…” Triệu Trắc phi trong lòng hết sức khinh thường bà , cố ý lóc đòi tiền.

Bắc Vương phủ cũng thiếu tiền, Lão Thái Phi cũng thật lòng yêu thương Trần Thải Vy.

Nàng gặp t.a.i n.ạ.n như , Lão Thái Phi tự nhiên sẽ bồi thường thỏa đáng cho nhà họ Trần.

“Ai, nếu Dung nha đầu để Thải Vy Thủy Liên Am cầu phúc, Thải Vy cũng sẽ gặp chuyện. Chuyện suy cho cùng, là của Bắc Vương phủ chúng sắp xếp .” Triệu Trắc phi cố ý ám chỉ.

Trần Đại Phu nhân quả nhiên hiểu, phối hợp lớn, “Thế tử phi hại c.h.ế.t Thải Vy nhà chúng , Thải Vy đáng thương của ơi…”

Triệu Trắc phi xong tâm mãn ý túc, bẩm báo Tạ Lão Thái Phi.

“Trần Đại Phu nhân vô cùng đau lòng, bà trách Dung nha đầu hại Thải Vy… Ai, tuy là một tai nạn, nhưng nếu Thải Vy ở Bắc Vương phủ, xảy chuyện … Lời oán trách của nhà, chúng cũng thể hiểu…” Triệu Trắc phi cố ý :

“Chuyện , Bắc Vương phủ chúng trách nhiệm thể chối bỏ!”

Tạ Lão Thái Phi khẽ thở dài, “Chuyện thể trách Dung nhi?”

“Lão Thái Phi, Trần Đại Phu nhân cầu kiến.” Ma ma đến bẩm báo.

Triệu Trắc phi thầm , Trần Đại Phu nhân là một gây chuyện, rằng mặt Tạ Lão Thái Phi là hiệu quả nhất…

Nàng âm thầm tính toán.

Trần Thải Vy c.h.ế.t thật . Như , vặn thể khiến Khương Dung rơi lời đàm tiếu hại c.h.ế.t biểu , hơn nữa vì sự sắp xếp của nàng mà xảy t.a.i n.ạ.n , nàng còn thể giữ thể diện nào mà tiếp tục quản lý gia sự, giao quyền quản gia.

Khương Dung danh lợi đều mất, Trần Thải Vy c.h.ế.t thật !

“Mau mời bà –” Tạ Lão Thái Phi đoán Trần Đại Phu nhân đến lóc điều gì, nhưng trong lòng bà đang tự trách, “Ban tọa cho Trần Đại Phu nhân.”

“Lão Thái Phi! Thải Vy Bắc Vương phủ chăm sóc mười mấy năm, Bắc Vương phủ đối với nàng thể là tận tâm tận lực. Đứa trẻ sai chuyện, tự nguyện cầu phúc chuộc tội, vốn là một chuyện , ngờ xảy t.a.i n.ạ.n , mong Lão Thái Phi vạn đừng tự trách, chuyện thể trách Bắc Vương phủ, càng thể trách Thế tử phi.” Trần Đại Phu nhân lau nước mắt :

“Thiếp hôm nay liền đến đưa Thải Vy về, lo liệu tang sự.”

Triệu Trắc phi ngớ . Ngươi nãy như ?

Ngươi tiện phụ ham tiền , đột nhiên trở nên thông tình đạt lý như ?

Chuyện bình thường!

Loading...