Trọng Sinh: Cuộc Sống Làm Giàu Tươi Đẹp Những Năm 80 - Chương 62

Cập nhật lúc: 2025-12-23 03:52:12
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9pXTN04ddp

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

"Mẹ tớ cũng đồng ý cho tớ học trường huyện , mấy hôm tớ chuyển hộ khẩu của tớ sang bên chú Chu."

 

Liêu Chiêu Đệ mấy hôm nay ngày nào cũng qua học cùng Tô Mẫn.

 

Cô bé chuyện, vẻ mặt chút khó chịu: "Lúc tớ về quê, các chị tớ còn chẳng cho tớ cửa. Có đôi khi tớ nghĩ, nếu lúc tớ theo thì sẽ thế nào nhỉ."

 

"Đừng nghĩ nhiều thế, đây thì sống cho mới là sự thật. Nếu thấy áy náy với các chị thì hãy học cho giỏi, tiền đồ mới giúp đỡ họ chứ."

 

"Tớ cũng chẳng kiếm tiền , hơn nữa ý tớ là học xong cấp hai thì thôi, cho học nữa. Tớ cũng chẳng thế nào."

 

"Thế nếu thi đậu cấp ba cũng cho học ?" Tô Mẫn Liêu Chiêu Đệ.

 

Liêu Chiêu Đệ gật đầu, mắt đỏ hoe: "Mẹ tớ bảo đằng nào 18 tuổi cũng lấy chồng, học nhiều vô dụng. Sau chú Chu và ăn buôn bán đều để cho tớ và Chu Tiểu Binh, tính sổ là ."

 

"..."

 

Tô Mẫn đột nhiên cảm thấy thật sự tư tưởng tiến bộ. Trong chuyện học hành, bà còn sốt sắng hơn cả cô, suốt ngày oang oang cái miệng là nhà một nữ sinh viên đại học.

 

Đối với chuyện của Liêu Chiêu Đệ, Tô Mẫn cũng tiện nhiều. Sướng khổ, mấu chốt vẫn là do bản cô bé lựa chọn. Cô nghĩ ngợi : "Đừng lo, đợi đến mùa hè, chúng cùng kiếm tiền. Chờ trong tay tích cóp tiền , học cấp ba thì tự báo danh là . Báo danh chẳng lẽ cho học ?"

 

Liêu Chiêu Đệ ngẩn : "Tớ mà kiếm tiền , tuổi còn đủ mà."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-cuoc-song-lam-giau-tuoi-dep-nhung-nam-80/chuong-62.html.]

 

"Cậu cứ yên tâm, tớ cách." Tô Mẫn bí hiểm. Cô cũng kiếm tiền, tuy bố ăn , thu nhập khá hơn nhiều, nhưng cô một đứa trẻ con ăn bám, cô thử tự kiếm tiền xem bao nhiêu. Trong tay tiền thì cũng chuẩn sẵn sàng cho những cơ hội cuồn cuộn sắp tới.

 

Bắt đầu sang tháng Sáu, việc buôn bán đồ rang xào trong nhà còn chạy như .

 

Thời tiết nóng nực, ăn mấy món ít hẳn. Tô Trường Vinh lo rầu, ông đem khoai lang thu mua bày bán, thấy vẫn mua khoai sống. Thậm chí còn hỏi bán gạo, lương thực . Tô Trường Vinh liền để tâm, lúc về thôn thu mua đồ, ông mua thêm ít gạo tẻ mang về bán kèm. Khi các mặt hàng khác bán chậm, ông liền đẩy mạnh mảng . Đặc biệt là khi sạp vắng khách, ông dứt khoát dùng xe đẩy chở lương thực rao bán dạo, một chuyến như cũng kiếm ít, chẳng kém gì bán hạt dưa, lạc.

 

Cuối tháng tính sổ, lợi nhuận ròng một tháng kiếm hơn bảy trăm đồng. Tô Trường Vinh hớn hở cảm thán: " buôn bán vẫn hơn, chỉ cần chăm chỉ thì tiền kiếm đều là của , giống xã hội cũ, kiếm bao nhiêu phần lớn nộp cho địa chủ."

 

Tôn Thu Phương bó tiền , chuẩn đem gửi ngân hàng. Hiện tại trong nhà cũng vài nghìn đồng, lo thiếu tiền tiêu. Nghe Tô Trường Vinh , bà nhớ tới chuyện đó, trong lòng cũng thấy hoang mang: "Không chỉ ngày xưa , bây giờ công ăn lương cũng chẳng dễ. Vừa nãy về, thấy chị Trần vẻ vui, lắm miệng hỏi một câu mới hóa hiệu quả kinh doanh của nhà máy kém, nhiều chuẩn cho nghỉ việc. Chị Trần đây cả chồng lẫn con trai con dâu đều trong nhà máy, giữ mấy . dáng vẻ chị , đoán chừng tình hình khả quan ."

 

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

Nghe Tôn Thu Phương , Tô Mẫn cũng nhớ , mấy năm nay việc ăn của nhiều nhà máy quốc doanh xuống. Thậm chí sẽ lục tục đóng cửa. Cũng chính vì công nhân viên chức nghỉ việc nhiều nên các sạp buôn bán nhỏ lẻ trong thành phố mới dần mọc lên như nấm.

 

hiện tại cô nghĩ đến một việc khác.

 

"Bố , nếu chị Trần họ nghỉ việc, thì cái nhà kho đang thuê còn thuê nữa ? Đến lúc đó chắc nhà máy sẽ thu hồi đấy."

 

Tôn Thu Phương và Tô Trường Vinh lúc mới giật nhớ . Cái nhà kho vốn dĩ là chiếm dụng đất của khu tập thể, cả nhà chị Trần trong xưởng, chút chức vụ nên ai gì. nếu thật sự nghỉ việc, cái nhà kho e là cũng giữ .

 

 

 

 

Loading...